Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 332

Cập nhật lúc: 2024-12-05 14:20:40
Lượt xem: 140

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng là Thư nhi!

Hoàng hậu và Hoa phi , trong lòng hoang mang tột độ. Vị Nam Dương vương phi đang sờ sờ mặt ?

Là ai Nam Dương vương phi ở trong vương phủ? Bảo rằng dưỡng bệnh thật chỉ là qua mắt khác? Hoàng hậu và Hoa phi đồng thời cảm thấy khó hiểu.

Vẻ mặt Hoa phi hoang mang, rốt cuộc là chuyện gì xảy ? Thật mấy lời đồn đãi sớm lan truyền, nàng cũng nhất thời xúc động tay, mà là ba bốn lượt đến thăm đều Vũ Văn Mặc tìm cách ngăn cản, thế nàng mới dám xác định Nam Dương vương phi khả năng ở trong vương phủ. hiện tại xem Nam Dương vương phi thật sự là bệnh nặng.

Nhìn sắc mặt Mộ Dung Thư tái nhợt, bước chân còn khập khiễng, mảnh mai như chỉ cần một trận gió là thể cuốn .

Hoàng hậu vốn chính là Hoa phi lôi kéo mới đến đây, nàng thật lòng quan tâm đến Mộ Dung Thư. Dẫu nhiều ngày triều đình lẫn trong nội cung lời đồn đãi nhiều, lời đồn càng ngày càng ác liệt nên nàng mới đến xác minh một chuyến. Nếu chỉ là đồn đãi, nàng chắc chắn trả công bằng cho Vũ Văn Mặc. nếu đây đồn đãi, như hành vi của Vũ Văn Mặc chính là lừa gạt thánh thượng, việc Hoàng Thượng đề phòng Vũ Văn Mặc tuyệt đối tin đồn vô căn cứ.

Mộ Dung Thư phản ứng của hoàng hậu và Hoa phi, trong lòng thắc mắc: hoàng hậu là ruột Vũ Văn Hạo, hôm nay hùa cùng đến khó Vũ Văn Mặc? Chẳng lẽ là Hoa phi lôi kéo?

Vũ Văn Mặc dám chớp mắt, sợ tất cả những điều chỉ là ảo tưởng. Cảnh tượng từng xuất hiện vô , hiện thời đang diễn ngay mắt, e chỉ là một cơn gió thoáng qua.

Sao nàng thể về chứ?

, rõ ràng là nàng đang mắt.

, sắc mặt nàng tái nhợt đến mức đáng sợ!

, nàng vững.

Nàng chân thật như thế, khiến khác thương tiếc như thế! Vũ Văn Mặc âm thầm nắm chặt hai đấm, dám bước lên phía , chỉ sợ nháy mắt nàng sẽ thật sự biến mất. Nếu như lúc chú ý , lập tức sẽ phát hiện bờ môi của đang run rẩy.

– Hoàng hậu nương nương, Hoa phi nương nương phận tôn quý hạ cố đến Vương phủ thăm thần phụ, thần phụ thể ở Mai viên đợi hai vị nương nương chứ? Nếu tự đến gặp hai vị nương nương e rằng đó chính là của thần phụ . Có điều sức khoẻ thần phụ , còn bệnh nặng nữa đây. Thần phụ vạn phần cảm tạ hai vị nương nương quan tâm, lời hai vị nương nương thần phụ ở ngoài đều , quả thực cảm động vô ngần, vốn dĩ cả khó chịu phút chốc thoải mái thôi. Nghĩ đến, quả nhiên đúng như hai vị nương nương , khí vui mừng thật sự thể xua tan bệnh tật. Hai vị nương nương đối với thần phụ thật , thần phụ vô cùng cảm động, ngay lúc bỗng nhiên nên cái gì mới . Khụ khụ khụ khụ…

Mộ Dung Thư vốn cầm khăn gấm chặm chặm khoé môi, nhưng mới mấy câu bỏ , kịch liệt ho khan. Vì , hoàng hậu và Hoa phi đều thấy rõ ràng sắc mặt tái nhợt của nàng, thấy cả đôi môi khô nứt, nhất thời đáp thế nào. Nghe nếu ho dữ dội ngừng thì thể đây là ho lao, mà bệnh ho lao , chính là khả năng truyền nhiễm đó.

Vậy thì việc Nam Dương Vương để cho bất luận kẻ nào gặp Nam Dương vương phi, là vì Nam Dương vương phi cái loại bệnh kinh khủng ?

Mộ Dung Thư mắt lạnh vẻ mặt thoáng chốc đổi của các nàng, cảm thấy một trận lạnh. Hai kẻ xem xem nàng thật sự bệnh ? Nếu nàng biểu diễn thật cho hai kẻ rảnh rỗi xem thì vẻ như thật xin họ !

Ánh mắt rét lạnh của nàng lưu chuyển, ngay khi Hoàng hậu và Hoa phi còn kịp chú ý, nàng chạy tới mặt hai , đột ngột ngẩng đầu hướng về phía hai kịch liệt ho khan một trận, như vô tình văng cả mấy chấm nước bọt nho nhỏ lên hai kẻ ăn .

– Thần phụ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy nên tự đến cảm tạ hai vị nương nương, thế mới thể hiện lòng thành của thần phụ.

Dứt lời, nàng lung lay lảo đảo như chiếc lá chao nghiêng trong gió, phảng phất như sắp ngã lên Hoa phi .

Hoa phi quá sợ hãi, hốt hoảng dậy lùi hai bước, tránh khỏi Mộ Dung Thư, tay cầm khăn lụa khéo léo che chóp mũi. Ho khan kịch liệt như thế e rằng thật sự là ho lao! Bệnh vạn thể để lây! Trong lòng Hoa phi thầm mắng, đến tột cùng là ai ở lưng loạn năng bậy bạ khiến cho nàng đến đây, là hại nàng sảy thai mà mất mạng ? Nàng hoàng hậu, do hoàng hậu động tay động chân ? Vì thai nhưng sức khoẻ nay vốn , thể lâu nên nữa xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-332.html.]

Mà hoàng hậu cũng mang theo vài phần chán ghét dịch dịch . Nói thì lắm, nhưng thực sự mấy ai chứ?

Vũ Văn Mặc trầm mặc mất một lúc, cuối cùng cũng xác định mắt thật sự là Mộ Dung Thư! Chỉ nàng mới… nghịch ngợm như ! Thế nhưng, sắc mặt nàng tái nhợt giống giả vờ. Sao nàng về phủ Nam Dương Vương?

Từ lúc bước chú ý đến chân trái của nàng, hình như là thương, khi bước như sức. Bỗng nhiên, đuổi Hoàng hậu và Hoa phi khỏi đây, ôm nàng lòng, cẩn thận hỏi nàng, rốt cuộc thời gian qua nàng trải qua những gì?

Điều quan trọng nhất là, bây giờ nàng về đây, như thể rằng nàng tha thứ cho ?

Mộ Dung Thư sợ Vũ Văn Mặc lo lắng, lặng lẽ lợi dụng lúc ai chú ý, đầu trừng mắt . Vũ Văn Mặc đầu tiên là sửng sốt, đó cũng phản ứng kịp, cả khuôn mặt băng sương thoáng chốc tan rã, đáy mắt hiện nhu tình, nàng quả thật là quá lên. Hắn đảo mắt, về phía Hoa phi, nét dịu dàng như nước trong mắt phút chốc như hoá thành băng tuyết.

Trước ngày hôm nay, tay phản kích, bởi động lực.

Sau ngày hôm nay, dám động đến và Thư nhi, tuyệt đối kết cục !

– Hai vị nương nương thế? Mặc dù sức khoẻ thần phụ quả thật kém nhưng vui mừng một chút cũng . Dù gì trong một thời gian dài như cũng ai tới thăm thần phụ. May mắn hai vị nương nương chê, thần phụ thực thực mừng rỡ. Hai vị nương nương đều là thể ngàn vàng, quý khí khôn cùng, khiến cho thần phụ cần uống thuốc cũng thể khỏi hẳn.

Mộ Dung Thư bước về phía Hoa phi hai bước, chỉ còn cách nàng đầy một bước. Trùng hợp chính là, lúc nàng nặng nề ho khan một tiếng.

Sắc mặt Hoa phi dần dần trở nên khó coi. Hiện tại nàng chỉ một suy nghĩ, nhanh chóng rời khỏi chỗ !

Dường như Mộ Dung Thư suy nghĩ của nàng, khoé miệng nhếch lên một nụ nhẹ, :

– Lúc sắp đến giờ dùng cơm, thần phụ dặn phòng bếp chuẩn bữa trưa phong phú. Không hai vị nương nương trò chuyện với thần phụ ? Không vội, ăn xong, chúng thể tán gẫu cả buổi trưa đấy. Khụ khụ.

– Ha ha, Nam Dương vương phi thật lòng.

Hoàng hậu hết sức khó xử. Nàng vốn định tìm lý do rời ngay lập tức. Mới quá , hiện tại mở miệng đòi về thì khó coi, nhưng hôm nay thật sự là đều yên.

– Đây là điều thần phụ . Nếu , thần phụ thể an lòng. Hoàng hậu nương nương, Hoa phi nương nương, hai thật với thần phụ. Mấy ngày nay thần phụ quả là hết sức tịch mịch, chỉ vương gia ngẫu nhiên đến trò chuyện cùng thần phụ đôi câu, thời gian còn thần phụ chỉ thể giường. Sau nếu hai vị nương nương thời gian thì thường xuyên đến thăm thần phụ. Tin rằng quá mấy ngày, nhờ phúc khí may mắn của hai vị, bệnh tình của thần phụ sẽ khỏi hẳn thôi.

Mộ Dung Thư xoay bước về phía hoàng hậu, dáng vẻ than thở lóc, cảm động muôn phần.

Lời thật khiến Hoa phi hoảng hốt. Hoàng hậu thì nhưng nàng hiện đang mang thai, tất nhiên cẩn thận tỉ mỉ, giờ còn Mộ Dung Thư bệnh gì, trong lòng tất nhiên càng thêm lo lắng đề phòng, bản thể đến phủ Nam Dương Vương nữa chứ?

Thế nhưng, dù hoàng hậu cũng là từng trải, hơn nữa hiện thời còn là mẫu nghi thiên hạ, tất nhiên vài phần trấn định, nàng tươi tiếp lời:

– Nếu Nam Dương vương phi thể khỏi bệnh, bản cung đương nhiên vui. Sau thời gian bản cung và Hoa phi sẽ đến phủ Nam Dương Vương thăm ngươi.

– Thần phụ tạ ơn hoàng hậu nương nương, Hoa phi nương nương.

Mộ Dung Thư lập tức đáp tạ. Trên mặt nàng chút sơ hở nào, nhưng ai , hiện tại trong lòng nàng đang mắng đây! Cái đám thật là diễn kịch! Mới còn nghĩ cách đối phó Vũ Văn Mặc, e rằng định xong tội danh gắn lên cho , giờ thể mặt đổi sắc những lời buồn nôn , quả thật hổ là dòng dõi hoàng thất!

Loading...