Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 336

Cập nhật lúc: 2024-12-06 05:50:25
Lượt xem: 123

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ước chừng quá nửa canh giờ, của phòng bếp đưa canh tới.

Vũ Văn Mặc mấy tháng qua ăn cái gì cũng nhạt như nước ốc, nhạt nhẽo vô vị, hiện giờ cảm thấy tuy chỉ là một bát canh gà thế nhưng là mỹ vị. Bởi cố ý với phòng bếp thập phần thanh đạm nên và Mộ Dung Thư ăn phù hợp.

"Bắt đầu từ ngày hôm nay, nếu như để cho phát hiện ăn cơm, cũng đừng trách nhắc . Con ăn uống la quan trọng, ăn cơm chính là tự tìm chết." Mộ Dung Thư ăn cháo một bên lầm bầm hai câu, tiểu bộ dáng thoạt giống như một bà quản gia. Bất quá trong mắt Vũ Văn Mặc một cái nhíu mày, một ánh mắt uy h.i.ế.p cũng cho tâm ấm áp lên vạn .

Đây là cảnh tượng mà mấy ngày nay chỉ thấy trong mộng. Hiện giờ chân chân thực thực xuất hiện mắt. Lời từ miệng truyền tuy chút giọng điệu lệnh, nhưng cho tâm vui mừng thôi. Hắn một mặt đầy nhu tình mật ý nàng : "Được".

Nghe ngoan ngoãn gật đầu trả lời, Mộ Dung Thư vui vẻ, cúi đầu tiếp tục ăn cháo.

Vũ Văn Mặc sang nàng, thấy hình gầy một vòng lớn, sắc mặt tái nhợt, ngay cả chân trái cũng hành động bất tiện, lập tức hỏi: "Thư nhi, nàng trốn khỏi què ? Như thế nào tìm đường sống trong chỗ chết? Sau đó Mã hộ vệ tìm ? Chân là lúc ngã xuống từ vách núi thường ? Đã bảo đại phu xem qua ? Chút nữa sai mời Hoa đại phu xem, chân nagf thương nếu để lâu dài trị , ngày sinh thêm bệnh."

Hắn liên tục hỏi một loạt vấn để, cho Mộ Dung Thư trong mắt lóe lên, kỳ thực đọan trải qua thật sự là giống như ác mộng, nhưng mà nàng nếu , nhất định sẽ lo lắng vạn phần. Nàng liền nuốt xuống thìa cháo trong miệng, khẽ vỗ vỗ mu bàn tay , ý bảo đừng khẩn trương, tiếp đó liền : "Người què là theo ý của Phương Dung Mai mà bắt , khi tỉnh liền tìm cơ hội hợp tác cũng những nữ nhân bắt. Sau khi thấy què xuống núi, chúng liền tay với Phương Dung Mai, theo đó liền thoát . Chỉ là vận khí của , nửa đường rắn cắn, đến khi xuống núi thể lực chống đỡ nổi. May mắn biểu ca của Triệu Sơ cứu, đó liền ở Liễu phủ dưỡng thương. Trước đó vài ngày gặp Triệu Sơ, ở kinh thành xảy nhiều chuyện. Ta liền quyết định lập tức trở về, mà Mã hộ vệ cũng là lúc tin tức của . Đã nhiều ngày ngủ nghỉ rốt cục may mắn về kịp lúc. Chàng nghĩ rằng rơi xuống vách núi?"

vách núi một góc áo của nàng, cùng nàng chạy trốn ba chết, cho nên mới hiểu lầm. Không thể tưởng tượng thế nhưng nàng gặp nhiều chuyện như ". Vũ Văn Mặc trầm giọng . Nàng tuy đơn giản như , nhưng ít nhiều cũng thể đoán chắc chắn còn điều gì nàng . Bằng tại Hồng Lăng ở trấn Thượng Chí chút tin tức nào. Chính là, nếu như nàng , cũng cần bắt nàng .

"Lúc khả năng là do lo chạy, cũng chú ý chuyện cành cây vướng góc áo của , nhưng may mà chuyện gì xảy . Ta còn kịp thời về". Mộ Dung Thư mỉm . Hiện giờ khi trở về gặp , nàng mới bao nhiêu nhớ , tưởng niệm . Nếu xảy chuyện gì, nàng sẽ mang theo hối hận đến hết đời.

Vũ Văn Mặc yên lặng múc thêm một chén cháo nữa, chuyển đến mặt nàng, "Thêm một chén nữa".

Mộ Dung Thư bĩu môi lắc đầu, bưng kín bụng, "Không ăn nổi nữa".

"Vậy thì chờ đến buổi tối khi ngủ ăn . Lúc chắc Hiên nhi còn ngủ trưa, chờ nó tỉnh, liền cho nó đến gặp nàng". Vũ Văn Mặc cũng cưỡng bách nàng, thời gian dài ăn cơm, mới bắt đầu cũng quả thật là nên ăn nhiều.

Hiên nhi? Mộ Dung Thư đôi mắt chớp động, hài tử sợ là sợ hãi ? Nàng rõ ràng đáp ứng với nó sẽ giận nó mà , mà cuối cùng là thực hiện . Hiên nhi mất Liễu Ngọc Nhi, hiện giờ thể tin tưởng dựa cũng chỉ nàng. "Ân, trong thời gian , cũng thật nhớ nó."

"Kể từ khi nàng gặp chuyện may đến nay, Hiên nhi mấy ngày nay tựa hồ trầm mặc ít, mỗi ngày càng dụng công sách hơn nữa. Mà cũng vì thời gian quản giáo nó. Thư nhi, tha thứ cho một chuyện, kể từ khi nàng gặp chuyện may. Ta liền đối với việc đều để tâm nữa, nên sợ đối với Hiên nhi chiếu cố chu . Ta liên lạc bảo Vương đại nhân tới đón nó. Chắc là ít ngày nữa sẽ đến đây ." Vũ Văn Mặc áy náy .

Mộ Dung Thư thần sắc ngưng đọng , chính là cũng chỉ nhíu nhíu mày nhẹ, đó giãn , : "Không ngại, chờ Vương đại nhân tới, tự cách hướng ông chuyện."

"Ăn xong ?"Vũ Văn Mặc gật gật đầu, tùy ý đầu đồng hồ cát, sai lắm đến canh giờ, liền ấm giọng hỏi. Mộ Dung Thư nhín vai mỉm , nàng thiếu chút nữa quên rằng ở nhà kề còn một đàn sài lang hổ báo đang chờ nàng. Sau khi ăn chút cháo, quả nhiên chút khí lực, liền vươn vươn lưng mỏi : "Đi thôi, đừng bọn họ chờ đợi sinh nóng nảy."

"Ân"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-336.html.]

Trong nhà kề.

Tổng cộng sáu , ba đôi phu thê. Mỗi đều mang cùng mục đích hoặc khác mục đích tiến đến. Đợi gần một canh giờ, vài cũng chút mệt mỏi, dần dần cũng tiêu ít nhẫn nại.

"Vương phi cũng thật cao giá, chúng chờ cũng sắp một canh giờ, nàng như thế còn lộ diện, đem chúng hong khô ở chỗ ". Chu thị một mặt đầy tức giận, kiên nhẫn . Nàng là chính thê của lão Tam, ở quý phủ là đầy sân đều theo sự phân phó của nàng. Hiện giờ đến đây Vương phủ, nàng tự nhiên cũng vài phần ngạo khí.

Ngồi bên nàng là lão Tam Vũ Văn Lâm trấn định, ở gương mặt thấy nửa điểm kiên nhẫn. Sau khi Chu thị , lập tức liếc nàng một cái. Chu thị cũng lập tức bĩu môi nhưng theo đó cũng ngậm miệng.

Đối diện bọn họ chính là bộ dạng tuấn tú mười phần giống của lão Tứ Vũ Văn Kháng và lão Ngũ Vũ Văn Nghị. Bên cạnh bọn là chính thê theo thứ tự là Khương thị, Lâm thị.

Khương thị kiều diễm như một đó hoa Đỗ Lan, nuông chiều từ bé. khí chất của tiểu thư khuê các, ngược nhiều thêm vài phần khí chất khôn khéo của thương nhân cùng lanh lẹ. Sau khi Chu thị , mặt tương đối vài phần khinh thường : "Nếu nhẫn nại ...Tam tẩu bằng ở trong sân viện của mà đợi. Hiện giờ mới chờ một chút thời gian như liền bắt đầu lầu bầu lẩm bẩm, nếu để vương phi , sẽ thương tâm ?"

Chu thị , nhất thời nghẹn lời. Nàng tuy rằng là ruột để ngoài da, tuy nhiên tâm địa gian xảo so với Khương thị, Khương thị mấy câu đem miệng của nàng chặn gắt gao, thật sự là khiến nàng nửa câu đều biện pháp phản bác.

Vũ Văn Kháng vẫn quản Khương thị, ở miệng là Khương thị chiếm thế thượng phong, khóe môi mới nhếch lên một cái, nhưng vẫn là một câu cũng .

Cuối cùng là Lâm thị, khi nàng vẫn cúi đầu, Khương thị cùng Chu thị công phu ngoài miệng nàng so . Nàng bộ dạng phổ thông, tuy rằng năm nay mười sáu tuổi. Lại rốt cuộc như tiểu gia nhà nghèo ngoài, nhát gan, luôn luôn úy úy súc súc dám cái gì. Thành qua một năm, Vũ Văn Nghị luôn luôn yêu thích Quách di nương, thủy chung đều gặp nàng, cho nàng càng dám mở miệng. Nàng khẩn trương hai tay ở đầu gối nắm chặt.

Bên cạnh Lâm thị là Vũ Văn Nghị quả nhiên là từ đến nay đều liếc nàng một cái, ngẫu nhiên thấy nàng thời điểm cũng chỉ là nhíu nhíu mày, tầm mắt liền dời .

"Đều là đám đàn bà, ở đây vớ vẩn cái gì? Câm miệng!" Vũ Văn Lâm lãnh lướt qua Chu thị, liếc Khương thị, lạnh giọng quát.

Phương diện bối phận cao nhất đó là Vũ Văn Hâm, quả nhiên khi mới mở miệng, dù là Chu thị Khương thị còn gì, cũng đều chỉ thể để ở trong lòng.

Hiện thời Nam Dương vương phi dần dần chuyển biến , bọn họ tự nhiên thể ở Nam Dương Vương phủ diễu võ dương oai. Đã nhiều ngày Vũ Văn Mặc mặc kệ sự vụ trong phủ. Tuần thị cùng Khương thị ở âm thầm cướp cầm quyền. Dù Vũ Văn Mặc nếu chắc là thể Nam Dương Vương nữa , từng phu quân của các nàng đều sẽ hy vọng, các nàng ngày cũng sẽ là chủ mẫu Nam Dương Vương phủ , tự nhiên lo lắng chuyện về .

"Tam ca gì mà tức giận. Phụ nữ các nàng từ tới nay đều là nhiều. Huống hồ các nàng là sự thật. Chúng cũng chờ một canh giờ, cứ thế thấy bóng dáng Vương gia cùng Vương phi. Xem , chúng thích." Vũ Văn Kháng ngôn ngữ chút âm dương quái khí mà . Mấy bọn , nào Vũ Văn Lâm là ở phía Vũ Văn Mặc.

"Vương phi vặn chuyển , khả năng lúc chính đang nghỉ ngơi còn dậy, chúng ở đợi chút ." Lâm thị ngẩng đầu mấy nhẫn nại chờ đợi, dè dặt cẩn trọng mở miệng .

Mà nàng lời mới mở miệng, liền khắp phòng trợn mắt đưa tới, nơi khi nào đến phiên nàng chuyện? Lâm thị lúc ánh mắt hạ xuống, lập tức cúi đầu, dám lên tiếng.

Sau khi mấy đều đem nhẫn nại tiêu gần hết, Mộ Dung Thư cùng Vũ Văn Mặc hai nhân tới.

Vũ Văn Mặc dắt díu lấy Mộ Dung thư tiến nhà kề, hai đến, trong phòng mấy đó là lập tức tinh thần, vội vàng hướng bọn họ.

Loading...