Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 343
Cập nhật lúc: 2024-12-06 05:50:36
Lượt xem: 122
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái gì? Một vạn lượng?! Mộ Dung Thư đúng là chuẩn xác! Khương thị ngầm nghiến răng nghiến lợi, nàng cùng nuốt riêng hơn một vạn mấy chục lượng mà thôi. Giao một vạn lượng, còn dư mấy chục lượng, còn đủ cho ăn một bữa! Mấy ngày tâm tư xem như uỗng phí! Khương thị trong lòng phẫn hận thôi, nhưng mà mặt vẫn là mang theo ý : "Đây đều là em dâu ."
Mấy quản sự lúc nhẹ nhàng thở . Tin tưởng Khương thị đem bạc giao , vương phi hẳn là sẽ xua bọn cho môi giới bán nữa ?
"Các ngươi đem bạc giao đây, chờ môi giới bán đến đây . Yên tâm, các ngươi ở Vương phủ cũng vài năm, bản phi sẽ để cho các ngươi phân tiền rời . Mỗi cầm hai mươi lượng . Đồng thời bản phi cũng sẽ nhắc nhở môi giới bán đem bọn ngươi bán cho trong sạch." Mộ Dung Thư đầu về phía mấy quản sự, trầm giọng . Tuy rằng các nàng thừa nhận sai lầm. , ngày hôm nay nàng thủ pháp bức cung là chút cực đoan. Nếu là còn đem các nàng lưu ở trong vương phủ, trong lòng nhất định sẽ oán hận. Đến lúc đó sẽ là cái tai họa gì, tự nhiên nên giữ ở bên .
Khương thị khóe miệng rụt rụt, Mộ Dung Thư rõ ràng đạt đến mục đích, đánh đánh cũng tính buông tha. Là gián tiếp cho nàng nên vọng tưởng những thứ của ? Bằng hậu quả nàng thể thừa nhận ?
Lan Ngọc cùng Thường Thu hai một cái, đều vì thủ đoạn Mộ Dung Thư mà thuyết phục. Trận đánh đánh thật là ! Có thể là thắng, Khương thị còn oán một lời mà vẫn đem chỗ bạc đó nhổ . Các quản sự cả gan loạn cũng nhận trừng phạt.
Mấy quản sự Mộ Dung thư quyết định xong, đều tê liệt ngã xuống đất, nhất thời tinh thần, dù ngày sợ là như bây giờ.
Mộ Dung Thư miễn cưỡng lướt qua các nàng, liền sai đem các nàng kéo ngoài. Quay đầu về phía Khương thị chút thất thần, : "Em dâu mệt mỏi? Không bằng hồi sân nghỉ ngơi . Vừa vặn Lan Ngọc cùng em dâu cùng ."
"Ân, thể là ngoài một thời gian dài, gặp một chút hàn khí. Vậy em dâu sẽ quấy rầy vương phi." Khương thị Mộ Dung Thư , trong lòng là một cỗ hận khí. Tân tân khổ khổ nuốt bạc, nhổ , quả thực là khiến nàng đau lòng hộc máu! Có lẽ tối nay khi trở về, phu quân vẫn sẽ trách cứ nàng việc bất lợi, liền chút chuyện nhỏ cũng . Không nàng , mà là cảm giác Mộ Dung Thư thì mềm yếu, đánh một quyền , vô luận thế nào đau đớn nhất định là bản . Càng nghĩ càng giận, Khương thị xoay liền bước nhanh rời .
Lan Ngọc thoáng qua Khương thị tức giận rời , mặt dừng nụ , đối với Mộ Dung Thư phúc thi lễ, "Nô tì nhất định phụ ý chỉ của vương phi, nhất định đem bộ bạc mang về." Đi theo vương phi, về chắc chắn học ít .
Mộ Dung Thư gật gật đầu, "Đi thôi."
"Nô tì mấy ngày nay vẫn là đầu tiên thấy Tứ phu nhân cam chịu như . Ngày xưa đều là khác Tứ phu nhân răn dạy. Liền ngay cả Tam phu nhân cũng sẽ rơi xuống hạ phong Tứ phu nhân." Thường Thu một bên thêm nước cho Mộ Dung thư, .
Mộ Dung Thư tâm tình cũng tệ, cầm lấy nắp vung lên chén gạt gạt vụn trong ly. Gợi lên khóe môi nụ như cánh đồng hoa mênh mông: "Khương thị là thương nhân, tuy rằng khôn khéo, nhưng xem trọng tiền bạc. Càng là coi trọng, càng là thông minh quá sẽ thông minh hại." Nếu như Khương thị chỉ nuốt ngàn lượng bạc, nàng sẽ xem mặt mũi Nam Dương vương phủ, sẽ so đo. cố tình nàng lòng tham đáy, vẻn vẹn một vạn lượng nàng cũng dám nuốt!
"Vương phi ." Thường Thu ngừng gật đầu, nàng hiện tại cảm thấy giống như chuyện gì thể khó vương phi. Chuyện nếu là phóng ở khác, cũng chỉ thể tự nhận xui xẻo, đem chuyện nuốt bụng.
Mộ Dung Thư mỉm , đối Thường Thu phân phó : "Ngày mai ngươi gọi phòng thu chi cùng quản gia đến một chuyến." Trong lúc chọn mấy quản sự mới, trong phủ thể quản sự. Người trong phủ nhiều, nàng cũng thể đều thấy qua, mà phòng thu chi cùng quản gia đều ở trong vương phủ thời gian dài, tự nhiên đối trong phủ vài phần hiểu rõ.
"Vâng. Nô tì ngày mai khi ăn xong điểm tâm sẽ gọi." Thường Thu lập tức đáp.
Ước chừng nửa canh giờ, Lan Ngọc mới từ sân của Khương thị trở về.
Mất thời gian dài như , cũng là trong dự liệu của Mộ Dung Thư. Khương thị vốn là cực kỳ coi trọng tiền bạc, khi giao khẳng định vẻ mặt . Lan Ngọc cũng nhất định là vô duyên vô cớ ăn ít tức tối.
"Tứ phu nhân nguyên bản trở sân liền nghỉ ngơi. Nô tì nghĩ vương phi phân phó, dám điều lười nhác cẩu thả. Liền ngăn cản Tứ phu nhân. Tứ phu nhân mặc dù là quở trách vài câu nô tì quy củ, nhưng vẫn là cầm bạc . Tứ phu nhân tâm, đem bạc đều đổi trở thành ngân phiếu." Lan Ngọc mặc dù ở chỗ Khương thị tức giận, nhưng khi nàng đem ngân phiếu cầm về trong tay. Quả thật vui mừng từ trong tâm. Khương thị đêm nay sợ là ngủ ngon giấc.
Nghe , Mộ Dung Thư nhấp môi khẽ , nàng đoán Lan Ngọc cùng Thường Thu đều là dễ chọc. Quả thực, chuyện như để khác , lẽ Khương thị mấy lời mà mù quáng. Cũng chỉ Lan Ngọc thể tươi ."Làm lắm."
Thường Thu cùng Lan Ngọc cũng đúng là khó nén tươi mặt. Đã nha đầu, chủ tử trách móc là cái gì, chỉ cần thể thành mệnh lệnh liền cả.
Giải quyết xong chuyện Khương thị, Mộ Dung Thư liền bồi Hiên nhi. Hiên nhi mấy chữ ngay ngắn chỉnh tề cho nàng xem, nàng cũng cảm giác khoái hoạt cách nào rõ. Tuy rằng Hiên nhi nàng sinh, nhưng nàng coi như chính sinh.
Từ lúc nàng ngoài gặp chuyện ngoài ý . Sau khi trở về, Hiên nhi phá lệ thích kề cận nàng. Mà nàng cũng công việc bề bộn như , cũng bồi . Sau buổi cơm trưa, nàng dụ dỗ Hiên nhi ngủ trưa, nàng cũng trở về phòng.
Lúc Vũ Văn Mặc vẫn về, sợ là trong nội cung nhiều chuyện tình.
Nếu xã hội cho nữ nhân nhiều cơ hội phát triển hơn, nàng càng là cùng triều, hễ là hãm hại , nàng đều sẽ bỏ qua.
Bởi trong lòng nhớ kỹ Vũ Văn Mặc, nàng cũng vô pháp giấc ngủ, liền tùy tiện lượm hai quyển thư đến xem.
Xem một tý đó mà đợi đến nửa đêm.
Trong mơ mơ màng màng, cảm giác đem nàng bàn ôm lên, nàng dụi dụi mắt, về phía con ôm nàng, "Chàng trở a." Nàng xem sách mắt chút mệt mỏi, liền sấp ở bàn nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, nghĩ rằng cứ như ngủ .
"Tại trở về giường? Là chờ ?" Vũ Văn Mặc ôm nàng đến giường, thấy nàng lười động thủ cởi quần áo, liền một bên nhẫn nại cởi quần áo cho nàng, .
Mộ Dung Thư thanh âm miễn cưỡng mềm yếu trả lời: "Chàng trở , ngủ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-343.html.]
"Trong nội cung chuyện gì. Bất quá là một việc nhỏ cần xử lý một chút. Vốn là nghĩ buổi chiều sẽ trở cùng nàng ăn cơm, nghĩ tới vẫn bận đến ban đêm, ngày sẽ trở về sớm." Vũ Văn Mặc cấp tốc bỏ quần áo, lên giường, cùng Mộ Dung Thư phủ chăn lên, đó đem nàng ôm trong ngực, ấm giọng nói.
"Ân." Mộ Dung Thư gật đầu, cũng ôm lấy . Nàng là dám ngủ, sợ một trở . Bất quá chỉ cần thể trở về đến, nàng liền biện pháp ứng đối.
Vũ Văn Mặc bộ dáng miễn cưỡng của nàng, nhịn khóe miệng gợi lên, nàng chỉ cần đang ngủ mà tỉnh , chính là mơ mơ màng màng, phản ứng cũng sắc bén như lúc bình thường. mà lúc nàng đáng yêu nhất, ôm nàng mạnh thêm vài phần." Khương thị trả bạc?"
"Ân, Khương thị thật sự là lòng tham đáy. Nàng nuốt mấy chục lượng, mấy trăm lượng, còn thể mở một con mắt nhắm một con mắt. Nói như thế nào nàng cũng đúng là thích chúng , liền xem như bọn họ nghèo cách nào, xem như bố thí. cố tình nuốt một vạn lượng! Nàng là xem Nam Dương Vương phủ là kim khố nhà nàng. Nếu trở về, trong lòng nhất định sẽ nghẹn khí." Mộ Dung Thư gật gật đầu, vểnh môi mang theo chút oán giận .
Nghe , Vũ Văn Mặc nhịn xì tiếng, "Sở dĩ vì để cho Khương thị cũng trong lòng thoải mái, bắt nàng trả về một vạn lượng, cho nàng lưu hơn mười lượng bạc để ghê tởm nàng ?!" Nàng thật đúng là mang thù a! đáng yêu như thế.
"Vốn cho giữ một lượng bạc nào, nhưng dù cũng đúng là Nam Dương vương phi, vạn thể keo kiệt như . Mười mấy lượng bạc nhưng là thể mua về một kiện vật liệu may mặc đó. Bản phi nhưng là rộng lượng hết sức." Mộ Dung Thư nhướng mày hừ lạnh một tiếng .
Vũ Văn Mặc trong mắt nhẹ nhàng, nhẹ xoa đầu nàng, tóc đen của nàng mềm nhẵn như tơ lụa, cảm xúc vuốt ve vô cùng ."Ân, Khương thị nên như ."
Sau nàng bạn hằng ngày, chính là hạnh phúc ai thể so sánh, sinh mệnh bên trong cảm giác hiu quạnh lạnh như băng. Liền tính dù là giao phó cái gì lớn lao hơn nữa, sẽ cho phép bất luận kẻ nào thương tổn nàng, phá hư hạnh phúc của bọn họ. Mấy chuyện ở trong cung , vội, từ từ sẽ đến!
"Phu quân đại nhân, ngươi bồi thường . Ta bất quá là rời mấy tháng mà thôi. Mà trong Vương phủ rối loạn, rườm rà thành như ." Mộ Dung Thư bĩu môi .
Thật hiếm khi thấy nàng nũng với .Vũ Văn Mặc buồn : "Nương tử nghĩ bồi thường cái gì?"
"Đợi độc tính tán , một năm , sinh nữ oa xinh xắn đẽ, một nhi tử cũng tuấn mỹ như ngươi." Mộ Dung Thư đem gò má chôn ở lồng n.g.ự.c của , gò má đỏ bừng . Chờ một năm , xem còn ai nam nhân của nàng vô năng!
Nghe , Vũ Văn Mặc sửng sốt, lập tức to : "Hảo!" Hắn nghĩ đến chuyện nàng sinh hạ đứa nhỏ của bọn họ, trong lòng càng là kích động.
Hắn cúi đầu còn cùng Mộ Dung Thư trò chuyện, phát hiện nàng ở trong lòng ngủ say. Một ngày ở trong cung quá bận bịu, nàng ở trong vương phủ cũng nhàn rỗi, thực khó xử nàng.
Không đánh thức nàng, nhẹ nhàng xuống, khiến nàng ở trong lòng thập phần an .
Hôm , Lan Ngọc cùng Thường Thu một bên hầu hạ nàng rửa mặt, : "Ngày hôm nay Tứ phu nhân liền bệnh."
"Hôm qua còn hảo ? Làm thể bỗng nhiên liền bệnh?" Mộ Dung Thư mâu quang chợt lóe, thanh thanh hỏi. Bệnh trùng hợp như thế, sợ là tâm bệnh ?!
"Nô tì hiểu , nhưng mà nha đầu trong viện Tứ phu nhân mời đại phu . Nói là hỏa nộ công tâm." Lan Ngọc trả lời.
Mộ Dung Thư thư thái nở nụ , quả nhiên là phát hỏa!
Lan Ngọc cùng Thường Thu hai mặt tuy rằng đều là cực kì thận trọng, bộ dáng vài phần lo lắng cho Khương thị. trong lòng cũng đúng là thầm. Người trong phủ đều ở trong bóng tối nghị luận, Khương thị bệnh, là vì cam lòng trả bạc, cấp thượng hoả!
"Một chút phân phó phòng bếp nấu bách hợp tuyết lê canh, đưa sang cho Tứ phu nhân." Mộ Dung Thư phân phó. Thượng hoả uống chút canh thể xuống bớt lửa. Bất quá Khương thị nếu là nàng cho đưa canh qua, sợ cũng sẽ thể uống, bắt đưa trực tiếp đổ? Uống uống cũng cả. Nàng chính là phủ một mặt . Làm là như thế?
"Vâng, nô tì lập tức phòng bếp phân phó." Thường Thu lập tức phúc , bưng chậu liền ngoài. Nàng nhưng thích chuyện .
Mộ Dung Thư ảnh Thường Thu chạy , nhịn khẽ lắc lắc đầu. mà mười sáu mười bảy tuổi, vẫn còn con nít.
Cơm trưa về , Mộ Dung Thư dỗ Hiên nhi giấc ngủ , liền trở về phòng. Mới cửa phòng, Lan Ngọc sẽ nhỏ giọng : "Trong Hinh vườn xảy chuyện."
"Chuyện gì?" Mộ Dung Thư liễm mi nhỏ giọng hỏi. Hinh vườn, là sân Vũ Văn Nghị cùng Lâm thị tạm thời ở ? Lúc mới ăn cơm trưa lâu, thể xảy chuyện gì?! Hơn nữa, Lâm thị tính tình nhát gan, thể phát sinh chuyện gì?
Lan Ngọc trả lời: "Quách di nương đưa cho Ngũ phu nhân một cái vòng tay phỉ thúy, Ngũ phu nhân đem vòng tay ném, liền nát. Vừa vặn Ngũ lão gia cũng mặt, liền mắng to Ngũ phu nhân. Ngũ phu nhân vài câu, Quách di nương cũng ủy khuất thôi. Nói là Ngũ lão gia động thủ đánh Ngũ phu nhân, Quách di nương còn cầu Ngũ lão gia, nhưng Ngũ lão gia nộ khí tiêu. Lúc bắt Ngũ phu nhân quỳ ở trong sân tảng đá."
"Trên tảng đá?" Mộ Dung Thư nhẹ nhàng nhăn mày .
" a, hiện tại nhưng là mùa đông, tảng đá lạnh hết sức. Nếu là quỳ lâu, sợ là sẽ để bệnh." Lan Ngọc trầm giọng trả lời. Ngũ phu nhân cũng thật là đáng thương, địa vị thế nhưng so kém một di nương.
Mộ Dung Thư hai mi cau càng sâu, Vũ Văn Nghị thể nhẫn tâm như thế? Lâm thị là thấy ."Quỳ bao lâu ?"
"Gần nửa canh giờ."
Tầm gần nửa canh giờ? Mộ Dung Thư thần sắc trầm xuống. Chuyện dù cũng là sự tình trong viện Vũ Văn Nghị, nàng quản lắm.