Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 353
Cập nhật lúc: 2024-12-06 05:50:53
Lượt xem: 108
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cơ hội? Lâm thị ngơ ngác, hiểu ý trong lời của Mộ Dung Thư."Em dâu hiểu ý vương phi." Hiện tại nghĩ đến tình cảnh phu quân ở đại lao, nàng liền nhịn tâm từng đợt đau, phu quân luôn luôn sống trong an nhàn sung sướng, bao giờ ăn qua khổ cực như , hiện thời ở trong đại lao, cùng chuột bọ bạn, còn tiêu sái như . Hiện giờ nàng ý khác, chỉ hy vọng phu quân thể khỏi đại lao.
Mộ Dung Thư nhấp một ngụm , thản nhiên : "Hôm qua Quách di nương cùng ngươi đại lao ?" Nàng tùy ý thoáng qua bộ dạng Lâm thị hôm nay, lẽ là sốt ruột tới gặp nàng vì cầu tình cho Vũ Văn Nghị, tùy ý mặc một áo xanh đậm, son phấn đánh, đôi mắt nước mênh mông, qua hề khí sắc. Nếu so với Quách di nương thời thời khắc khắc chú ý hình tượng, Lâm thị thật sự là thể sánh bằng. Ngày hôm nay Lâm thị tới gặp nàng, sợ là Vũ Văn Nghị nàng đến giả vờ đáng thương tranh thủ sự đồng tình của nàng. Mà Lâm thị hồn nhiên , tâm ý lợi dụng.
Lâm thị nghĩ nhiều gật đầu trả lời: "Quách di nương và em dâu cũng giống lo lắng cho phu quân, hôm qua lúc cùng đại lao vấn an phu quân liền sớm chuẩn đồ đạc, thức ăn các kiểu." Hiện thời phu quân gặp rủi ro, Quách di nương thể nghĩ đến việc phu quân, cũng coi như là nàng tâm.
"Còn em dâu thì ? Chuẩn cái gì?" Mộ Dung Thư hỏi. Lâm thị quả thật là thông suốt.
"Em dâu luôn luôn trong lòng lo lắng cho phu quân, chuẩn cái gì cả." Lâm thị cúi đầu, nàng cũng nghĩ nhiều, khi thấy Quách di nương chuẩn sẵn đồ đạc, nàng liền cho chuẩn nữa. Dù cũng chuẩn đầy đủ, cũng cần chuẩn thêm một phần. Hiện tại đối mặt với sự vân đạm phong khinh của Mộ Dung Thư, nàng chợt nhớ tới khi ở trong đại lao, phu quân chính là thấy Quách di nương tiến đến liền cảm thấy vui vẻ, nhưng khi đối với nàng chỉ lau lau hai giọt nước mắt lóc kể lể khổ cực.
Mộ Dung Thư lắc đầu, ở mặt Quách di nương, Lâm thị vẫn là quá yếu. Nàng trầm giọng : "Dựa cách của ngươi bây giờ, liền tính là cho dù ngươi lo lắng, chăm sóc cho cả nửa đời , Ngũ như cũ vẫn sẽ ngươi dù chỉ một cái."
"Em dâu ngu dốt. Thật sự như thế nào để cho phu quân vui." Lâm thị mặt lộ nét ảo não, nếu là khả năng, nàng cũng giống như Quách di nương phu quân yêu thương. nàng thật sự là quá mức ngu dốt nên như thế nào mới . Nàng ngẩng đầu đầy chờ mong về phía Mộ Dung Thư, vương phi thông minh như , cho vương gia sủng ái như thế, hiện giờ trong vương phủ đến một thất cũng , vương phi nhất định sẽ biện pháp giúp nàng.
Đón nhận ánh mắt chờ đợi Lâm thị, Mộ Dung Thư nhíu mày : "Nếu như tính tình của Ngũ như mỗi ngày cùng Quách di nương ở cùng một chỗ, ngươi gì, gì, thể cho Ngũ chú ý ngươi, hiểu rõ ngươi?"
" phu quân từ tới nay đều cùng em dâu nhiều." Lâm thị ủ rũ thấp giọng . Người khắp phủ cũng nàng phu quân sủng ái, cũng đem nàng để ở trong mắt, huống chi phu quân đúng là chú ý đến nàng.
"Ngươi chờ Ngũ chủ động cận ngươi?! Vậy thì chờ đến sông cạn đá mòn ! Cũng như hôm qua em dâu cùng Quách di nương cùng đại lao, Quách di nương liền mang theo đồ đạc mang đến cho Ngũ , còn ngươi thì ? Huống hồ ai đồ đạc là Quách di nương tự tay chuẩn . Có đôi khi là nên cái gì, liền đừng do dự lập tức . Ngươi nếu , Quách di nương sẽ đoạt nổi bật của ngươi. Có lẽ đến một ngày nào đó, ngươi sẽ Vũ Văn Nghị hưu, đến lúc đó ngươi chỉ còn cách về nhà đẻ ! Nếu cho Ngũ chú ý tới ngươi. Ngươi cần đổi, cả ngày sợ hãi rụt rè, khác một lời nặng một chút, ngươi liền cung kính cúi đầu, chỉ thiếu điều đầu thấp nhập hai đầu gối, hèn mọn như thế, thể cho tôn trọng ngươi?! Ngày chỉ cần trong lòng gì, liền thể ở trong lòng trau chuốt một chút liền . Vũ Văn Nghị thích Quách di nương, cũng là bởi vì Quách di nương ôn nhu? Hơn nữa bộ dạng xinh ? Mà Quách di nương cũng thời thời khắc khắc chú ý đến dung mạo bản , ở mặt Ngũ từng quá kiêu căng. Em dâu, ngươi cúi đầu! Ngày hôm nay bản phi thể chút nặng, nhưng cũng là cho ngươi tỉnh. Được , nếu còn chuyện gì nữa liền lui , ngẫm kế tiếp nên cái gì, nên cái gì." Mộ Dung Thư một đem bộ lời trong lòng , ngữ khí chút nặng, cũng là bởi vì Lâm thị thật sự là ngu chịu , những lời nàng hai ngày nàng trong lòng.
Lâm thị nguyên bản ủy khuất rơi lệ, càng cúi đầu , nhưng khi đến đây, nàng phát hiện Mộ Dung Thư đúng, nàng bây giờ thật sự là sống quá mức hèn mọn, còn bằng một di nương. a, nếu chú ý, nàng từ trong ngoài đổi. Nàng cắn chặt răng, lên, hướng Mộ Dung Thư đại lễ, ngữ khí thận trọng : "Em dâu hướng vương phi nhận sai. Sau ngày hôm nay em dâu sẽ tới phiền nhiễu vương phi. Tạ vương phi một phen dạy dỗ, em dâu kế tiếp nên như thế nào ."
Dứt lời, nàng liền ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c rời , trong mắt còn thấy tia khiếp nhược nữa.
Lan Ngọc mới đổi nước vặn cùng Lâm thị chạm mặt, nhất thời kinh ngạc, Lâm thị lúc mới tới gặp vương phi còn một bộ dạng hèn mọn, nhưng bây giờ phản phất như đổi thành một khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-353.html.]
"Vương phi, Ngũ phu nhân giống như đổi." Lan Ngọc cầm ấm hướng Mộ Dung Thư tới, nghiêng về phía chén , .
Mộ Dung Thư mím môi nhạt: "Không nên coi thường bất luận ai. Người càng hèn mọn càng là nên xem nhẹ." Lâm thị tuy hèn mọn, nhưng mà nàng thông minh ? Hiểu điều cần đổi, Lâm thị cũng là ngốc.
Ngày hôm nay Vũ Văn Mặc triều sớm cũng trở về sớm, đến giờ cơm trưa trở . Hắn trở về Vương phủ, ngay về thư phòng xử lý công vụ. Trong thời gian nhiều chuyện xảy , trong lúc nhất thời cũng thể xử lý xong bộ. Mộ Dung Thư quấy rầy , mà là trở về phòng sách, hoặc là xem Hiên nhi học tập.
Sau giờ cơm trưa, Chu thị đến thỉnh an, là vì chuyện thu xếp chuẩn sinh nhật của nàng mười ngày , một việc cần nàng đồng ý. Nàng dùng một canh giờ cùng Chu thị thương lượng một phen. Khi trở phòng, Vũ Văn Mặc ở giường sách.
Mộ Dung Thư thấy thế liền qua, uốn tại khuỷu tay Vũ Văn Mặc, nhún nhún hai cái, tìm chỗ thoải mái xuống, đó lười biếng hỏi: "Xem sách gì?" Khóe mắt nàng quét tới tựa sách, cứng đờ, gò má nhất thời đỏ lên một mảnh!
Vũ Văn Mặc vẻ mặt lạnh lùng, nhanh chậm lật một tờ, thanh âm bình tĩnh như thường ngày, "Cẩm Tú, thể tưởng tượng vợ nhưng tài hoa hơn , văn thái xuất chúng. Tình yêu nam nữ miêu tả sinh động như thật."
Hắn tiếng ngừng , ngón tay sách nơi nào đó tiếp tục : "Cô gái là Tây Thi đậu hủ, diện mạo so thiên tiên, nhưng phận ti tiện. Lại khiến hoàng đế yêu cả đời, rời bỏ. Không khỏi chút phù hợp với thực tế. Nữ tử dân gian cung phi. Hoàng đế vì định quan viên triều đình, hậu cung ba ngàn giai lệ, nếu là minh quân chắc chắn sẽ chỉ sủng ái một nữ tử, càng sẽ vì một nữ nhân mà phế lục cung." Từ xưa đến nay, Hoàng Thượng tuy là đầu thiên hạ, nhưng cũng là quyền tự do nhất. Hết thảy hành vi đều trong thiên hạ kỹ.
Nghe , khóe miệng Mộ Dung Thư co giật, chính là một cố chấp, đến một nửa tế bào lãng mạn cũng . Quyển tiểu thuyết là lúc nàng nhàn hạ, nhàm chán . Bất quá chính là chuyện xưa của cô bé lọ lem cùng bạch mã hoàng tử."Phu quân của chỉ vì một nữ tử buông tha cho cả vườn bách hoa ?"
"Ta với hoàng đế tự nhiên giống . Tuy rằng cũng quy tắc quấn , nhưng dù là của thiên hạ vạn dân, sẽ cần bận tâm quá nhiều, huống chi trong lòng , vốn chỉ Thư nhi. Mà hoàng đế bận tâm quá nhiều, hồng nhan tri kỷ trong hậu cung chỗ nào cũng , nhưng chân chính trong lòng sợ là lấy một ." Vũ Văn Mặc nghiêm trang . Hắn như , tay cùng ánh mắt dừng , tiếp tục xuống.
Mộ Dung Thư khóe miệng rụt rụt, nàng chút hổ : "Bất quá là nữ tử thích xem những cái ." Thò tay đoạt .
"Trong sách cảnh tượng nam nữ hoan ái chút khoa trương." Vũ Văn Mặc tiếp tục chỉ chỗ đúng.
"Cái gọi là duy mỹ, thì cái gì!" Mộ Dung Thư nổi giận, thò tay cố đoạt lấy. Vô luận như thế nào đây đều là thành quả bản bận bịu mấy ngày, Vũ Văn Mặc phê bình như , thật sự là... dọa , dọa đến cực điểm.
Vũ Văn Mặc nhíu mày, để ý. Bất quá bỗng nhiên cúi đầu ôm chặt lấy Mộ Dung Thư, bỡn cợt : "Không thể tưởng tượng thế nhưng cho Thư nhi thoải mái giống như thần tiên, ách... Là duy mỹ."
Lời đùa ngả ngớn mang theo chút lạnh như từ trong miệng , khiến Mộ Dung Thư mặt đỏ bừng. Trợn mắt hướng Vũ Văn Mặc, than thở mắng một câu: "Đồ dê xồm!"