Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 356

Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:21:08
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dung Lan thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng, đôi mắt khống chế về phía Triệu Sơ. Từ đầu gặp ở đại lao, nàng tính tình cao ngạo, tự nhiên sẽ chủ động leo lên, nhưng vẫn nhớ kỹ trong đại lao âm u khuôn mặt khuynh thành mĩ, bào phục trắng noãn. Bao nhiêu tỉnh dậy trong cơn ác mộng, nàng vốn tưởng rằng nàng liền sẽ như ngày ngày đêm đêm lặp lặp c.h.ế.t . Nàng như cũ như một vẫn cao ngạo như , nhưng ai thể , nàng chỉ thể đem ác mộng trở thành , mới thể vui vẻ tiếp nhận, ác mộng cũng thành mộng . khi mộng tỉnh, lên màu hồng màn trướng, tựa hồ như đang trào phúng nàng, khiến nàng trong nháy mắt rơi xuống địa ngục.

vẻ như ông trời vẫn đối nàng vẫn một chút thương tiếc, cho nàng hi vọng. Nàng gặp trong mộng! Nàng hèn mọn chỉ thể nhân lúc chú ý Mộ Dung Nguyệt, mới dám , , vẫn mặt như cũ. Dù chỉ một bên sườn mặt mỹ của cũng khiến nàng quên hô hấp

Triệu Sơ cảm giác một hồi lâu, ánh mắt khẽ nhúc nhích, về phía nọ. Thấy Mộ Dung Lan trong mắt rõ ý tứ, cô gái là ai?! Ánh mắt lạnh dần. Bất quá từ nhỏ liền hình thành thói quen , nếu là dĩ vãng sẽ cảm giác gì, nhưng bây giờ là lúc Ngũ của Mộ Dung Thư sinh mệnh đang đe dọa, trong phòng tất cả đều bi thương, chỉ nàng dùng ánh mắt trong trẻo, lạnh lùng nóng rực , khiến chán ghét thôi.

Mộ Dung Lan bỗng cảm thấy xuất hiện một trận lãnh ý, vội vàng cúi đầu, tâm ngừng nhảy lên. Đây là đầu tiên cho nàng chính mặt. tựa hồ như đối với nàng cũng ấn tượng gì , hình như còn chán ghét. Nàng nhẹ nhàng nhíu mày, cũng khó trách, nàng là nữ tử dơ bẩn như chuyện nam nhân sẽ cho nàng ánh mắt ? Nàng lạnh tự giễu. Trong lúc đang tự giễu, phát hiện Mộ Dung Thư mắt lạnh nàng, nàng mạnh mẽ nheo mắt, vội về phía Mộ Dung Nguyệt.

Mộ Dung Nguyệt dường như là hồi quang phản chiếu, sắc mặt chút tái nhợt tự nhiên đỏ ửng, nàng vẫn bất cứ nào trong phòng, nhẹ nhàng , những lời nhẹ đến mức đôi khi rõ, "Bươm bướm... Hoa... Cỏ... Di nương..." Thơ ấu, di nương cùng nàng ở trong hoa viên vui đùa với hoa và bươm bướm, khi đó thật vui vẻ a...

Mộ Dung Thư mắt lạnh Mộ Dung Lan, tuy rằng Mộ Dung Lan che dấu vô cùng , nhưng Mộ Dung Thư sớm phát hiện, nàng tựa hồ đối với Triệu Sơ tình ý, nhiều phen hỏi thăm chuyện tình Triệu phủ, hiện thời là lúc Mộ Dung Nguyệt sinh tử đang đe dọa, nàng đem lực chú ý đều đặt ở Triệu Sơ. Thậm chí, Mộ Dung Thư cực kỳ hoài nghi, nàng đem phương thuốc đưa cho Mộ Dung Nguyệt!

Nếu Mộ Dung Lan đưa, khí lạnh xung quanh Mộ Dung Thư bỗng nhiên tăng lên, nếu như đưa, như thứ Mộ Dung Lan đánh mất chính là tình !

Bất quá bây giờ, lúc truy cứu, nàng lạnh lùng thu hồi tầm mắt, về phía Mộ Dung Nguyệt. Lúc Mộ Dung Nguyệt vui vẻ giống như đứa bé, liền ngay cả tiếng cũng giống một đứa bé, một lúc sắp chết, hướng tới nhất là cái gì?! Là nhớ nhớ tới đoạn năm tháng vui vẻ nhất? Mộ Dung Nguyệt hiển nhiên là như , nàng lâm khoái hoạt trong hồi ức, nàng nguyện ý nhớ về đoạn thời gian mà rời .

Vũ Văn Mặc ở cách giường năm bước chân, vặn đem thần sắc của Thư nhi, Mộ Dung Lan, Triệu Sơ ba thu trong đáy mắt. Đôi mắt băng sương rét lạnh, sâu thẳm trầm lãnh, thấy ý gì.

"Ngũ , ngươi còn cái gì?" Mộ Dung Thư ôn nhu hỏi.

Mộ Dung Nguyệt tuy rằng phảng phất đặt ở trong mộng cảnh, nhưng cũng thấy lời của Mộ Dung Thư, nàng Mộ Dung Thư, hai mắt vẻ như tiêu cự, nàng : "Ngại sinh ngại tử... Ta... Chỉ cần sầu lo."

Vừa dứt lời, liền thấy Mộ Dung Nguyệt hai mắt vĩnh viễn nhắm , đôi môi nàng tươi vẫn còn tại như cũ.

Cánh tay đang để trong tay Mộ Dung Thư rớt ở giường, trong phòng nhất thời một trận rống.

"Ngũ !"

Mộ Dung Thư khỏi cảm thấy thê lương, một cô nương chỉ mới mười sáu tuổi, đang ở lứa tuổi hoa, cứ như còn. Là tội của ai? Mộ Dung Nguyệt là hại, bộ thế nhân chỉ trích, kết quả ai là tội? Là nam nhân miệng đầy nhân nghĩa nhưng đạo đức dơ bẩn giống như cầm thú đùa bỡn nữ tử?

Vũ Văn Mặc ở bên giường thần sắc lạnh lùng Mộ Dung Thư, hai tay gắt gao nắm chặt. Bất an trong lòng nhanh chóng lan đầy .

Trong phòng , bất kể là thật lòng, giả ý, gần như đều bao phủ trong bi thương.

Mộ Dung Nguyệt tuy rằng c.h.ế.t , nhưng nàng cũng cô đơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-356.html.]

Triệu Sơ tròng mắt trầm tĩnh đen nhánh quá cảm thấy thống khổ bởi vì Mộ Dung Nguyệt chết, hoặc là cách nào hiểu rõ cảm xúc, trong miệng như ngàn cân đá, nặng nề vô cùng. Trong lòng quyết định kiên định vô cùng. Sau , chắc chắn sẽ dùng hết khả năng hiệp trợ Vũ Văn Mặc, khiến cho nàng cả đời vô ưu. Nàng hạnh phúc, cũng hạnh phúc.

Thiếu tướng quân Mộ Dung Ngạn ở sa trường chinh chiến, cũng ở trong quan trường mấy ngày, thành thục ít. Mộ Dung Nguyệt là cùng một với , từ nhỏ cận. Hiện giờ Mộ Dung Nguyệt , so bất luận ai đều thương tâm hơn, nhưng hiện giờ là đang quản gia phủ tướng quân, trấn định phân phó hạ nhân chuẩn hậu sự cho Mộ Dung Nguyệt.

Một canh giờ .

Hết thảy sự tình xử lý thỏa đáng, thê tử mới cưới của Mộ Dung Ngạn nhịn đau thu xếp, bởi thời gian qua lâu , nàng liền phân phó hạ nhân thu xếp một ít điểm tâm cùng nước .

mấy trong phòng nơi nào còn tâm tư ăn uống? về cũng chỉ là uống vài ngụm , trầm mặc một hồi.

"Ngũ coi như là giải thoát . Vương gia, vương phi, Triệu ngũ công tử tự tiễn đưa Ngũ đoạn đường cuối cùng." Mộ Dung Ngạn một bên, thanh âm chút trầm trọng nhưng thập phần cung kính đối diện Vũ Văn Mặc, Mộ Dung Thư cùng Triệu Sơ .

"Ngũ cũng là của bản phi. Nơi nào phiền." Vũ Văn Mặc từ tới nay ít lời, cho nên vẫn là Mộ Dung Thư mở miệng.

Mộ Dung Ngạn đối Mộ Dung Thư thật tôn trọng, bởi Lý thị cùng nàng đều đối với , nhớ ở trong lòng. Hắn hướng Mộ Dung Thư cung kính trả lời: "Vâng ạ."

Mộ Dung Thư lúc mới thấy nữ tử dịu dàng ở bên cạnh Mộ Dung Ngạn, bộ dạng xinh tuyệt trần, như chim nhỏ nép , là tiểu thư khuê các tu dưỡng.

Có vẻ như cũng nhận tầm mắt nàng, nàng dậy đến mặt Mộ Dung Thư cùng Vũ Văn Mặc, hành đại lễ, "Trần thị gặp qua Nam Dương Vương, Nam Dương vương phi."

"Đây là chính thê của hạ quan Trần thị." Mộ Dung Ngạn cũng theo cùng hành lễ, chờ Trần thị lên, ngẩng đầu hướng Mộ Dung Thư cùng Vũ Văn Mặc giới thiệu.

Mộ Dung Thư chợt nhớ tới, khi nàng rời khỏi Vương phủ, là lúc Mộ Dung Ngạn lấy vợ. Lúc nàng còn tính toán về tướng quân phủ tham gia hôn lễ của . Thật đúng là vận mệnh trêu cợt nàng rời Vương phủ, rời khỏi kinh thành. Nàng từ tay cởi vòng ngọc lục sắc chuyển tới tay Trần thị, Trần thị từ chối, nàng vỗ vỗ tay Trần thị, nhạt : "Vốn là tới tham dự tiệc cưới của Nhị cùng nhị , bất đắc dĩ bản phi , hiện thời gặp , tự nhiên đưa vài thứ cho . Bất quá là chiếc vòng, mang theo ."

Trần thị cũng là đại gia khuê tú, tự nhiên thấy qua ít thứ . Tự nhiên cũng thấy , vòng ngọc tuyệt đối là hàng thượng đẳng, giá trị ngàn lượng. Mộ Dung Thư cho nàng, lên, đối với em dâu hết sức hài lòng. Trần thị tự nhiên vui vẻ, nàng cũng khách khí, dứt khoát nhận lấy, cũng cám ơn: "Tạ vương phi. Muội cũng vật gì đưa cho vương phi, chính là tự tay thêu một kiện áo choàng, vương phi thích màu sắc tươi . cho nên chọn vật liệu tương đối mộc mạc để thêu. Hy vọng vương phi chớ ghét bỏ." Trần thị dứt lời, lưng nàng một nha đầu tay nâng một kiện áo choàng màu xanh nhạt đưa tới.

Mộ Dung Thư gật gật đầu, : "Em dâu tâm." Vật liệu may mặc liền là chất lượng thượng đẳng, liền ngay cả mặt thêu hoa cũng là tú công cao. Mộ Dung Ngạn cưới thê tử . Nam tử cổ đại nếu vợ hiền, là tuyệt đối hạnh phúc.

Sau khách sáo hàn huyên vài câu, Vũ Văn Mặc cùng Triệu Sơ liền cùng Mộ Dung Ngạn ba thư phòng.

Mộ Dung Thư lưu cùng Trần thị tán gẫu thật vui, tuy rằng Trần thị là nữ tử cổ đại, bộ dạng xinh tuyệt trần, nhưng lúc chuyện là một cô gái sang sảng, điệu bộ. Ngẫu nhiên, Mộ Dung Thư dùng ánh mắt còn lướt qua cho tới bây giờ lên tiếng Mộ Dung Lan, trong lòng nàng một nghi hoặc, nhất định hỏi Mộ Dung Lan một câu!

Trần thị là một nhanh ý, tự nhiên cũng chút phát hiện. Nàng liền tìm lý do ngoài một lát.

Chờ Trần thị rời khỏi, Mộ Dung Thư liền hướng mắt về phía Mộ Dung Lan, thanh âm bình tĩnh : "Có một việc nhỏ, tứ nên cùng bản phi ?"

Loading...