Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 360
Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:21:16
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cái gì?!" Mộ Dung Thư hô lên một tiếng, sáng sớm triều sớm, thế nào khi thượng triều trở về, liền thương? Sắc mặt nàng trầm ngưng lên, về phía Lâm thị, trầm giọng : "Thỉnh em dâu thứ , bản phi một việc cần xử lý. Chờ , tìm em dâu chuyện."
Dứt lời, nàng chờ Lâm thị đáp , liền lập tức cùng Thường Thu trở về phòng Vũ Văn Mặc.
Lâm thị sững sờ phương hướng Mộ Dung Thư rời , trong lòng nhất thời phương hướng, xem vương phi là chuyện trọng yếu cần giải quyết, như , nàng kế tiếp nên cái gì bây giờ?
Hạ Thảo lo lắng Lâm thị, "Phu nhân, kế tiếp nên cái gì bây giờ? Lão gia còn ở trong đại lao, Quách di nương chắc chắn sẽ cho chúng bạc. Phu nhân đồ cưới cửa hàng còn tại Lạc thành, nước xa cứu lửa gần." Vốn hôm nay chính là hướng vương phi thỉnh phương cách, hi vọng vương phi thể chỉ cho một con đường sáng, nhưng hiện tại xem , vương phi sợ là giúp phu nhân.
"Chúng trở về hảo hảo tìm cách ." Lâm thị than một tiếng, mắt chỉ trở về hãy . Hơn nữa, nàng cũng thể luôn luôn việc liền đến tìm vương phi, thời gian lâu dài, sợ là vương phi cũng sẽ chán ghét.
Mộ Dung Thư trở phòng liền trực tiếp gặp Vũ Văn Mặc, thấy Vũ Văn Mặc ở giường, thể là bởi vì mất m.á.u mà sắc mặt trắng bệch, Mộ Dung Thư ánh mắt lập tức liền rơi bờ vai Vũ Văn Mặc.
Nàng bước nhanh hướng tới chỗ chạy tới.
Vũ Văn Mặc thấy nàng một vẻ mặt lo lắng, khóe môi liền gợi lên, nhạt : "Ta ." Chỉ là vết thương nhẹ, nhưng hai ngày nữa sợ là hành động chút tiện.
"Tại thể như ?!" Mộ Dung Thư ở giường, tay nhẹ nhàng đụng bờ vai của . Bao lấy bả vai mảnh vải trắng m.á.u thẩm đẫm, qua thấy ghê , còn là việc gì! Từ trong cung trở về Vương phủ, ít nhất cũng cần thời gian hơn một canh giờ, thương thế vẫn còn đang chảy máu, thể việc gì!
Vũ Văn Mặc dùng bàn tay thương nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay của Mộ Dung Thư, trấn an : "Lúc lâm triều khi ý kiến của cùng ý kiến của nhị hoàng tử giống , nhị hoàng tử oán giận, đợi khi lâm triều, thừa dịp chú ý c.h.é.m qua một nhát, may mà lúc nghiêng tránh thoát, chỉ thương ở bả vai."
"Chàng gọi đại phu xem qua ? Ta sai mời Triệu ngũ công tử đây. Bây giờ còn đang đổ máu, nếu hảo hảo xử lý, dễ nhiễm trùng. Ảnh hưởng việc phục hồi như cũ." Mộ Dung Thư hiện ở trong mắt chỉ cánh tay thương của Vũ Văn Mặc, mắt chỉ Vũ Văn Mặc mau khỏi, liền nhíu mày ngừng hỏi.
"Yên tâm, m.á.u sớm ngừng chảy. Chỉ là khi băng bó băng dày. Không thể tưởng điều cũng thể lừa nàng, xem , những trong triều đó cũng sẽ nghi ngờ. Lần thương cần khỏi quá nhanh." Vũ Văn Mặc Mộ Dung Thư, mềm nhẹ .
Nghe , Mộ Dung Thư chớp chớp mắt, trong lòng chút ý tưởng, chẳng lẽ...
Lại Vũ Văn Mặc, hướng nàng gật gật đầu."Chính như nàng nghĩ, mấy ngày nay nghỉ ngơi cho thỏa đáng." Hiện thời triều đình quỷ dị khó lường, chỉ bàng quan, mới thể nắm giữ cục.
" gan của nhị hoàng tử cũng coi như đủ lớn, dám thương tổn ." Mộ Dung Thư khí lạnh trong mắt b.ắ.n bốn phía, nếu như nàng nhớ lầm, nhị hoàng tử cùng tam hoàng tử là cùng mẫu sở sinh. Sợ là sớm đối Vũ Văn Mặc bất mãn, ngày xưa hành động, gần đây ở triều đình khắp nơi đối lập với Vũ Văn Mặc, hôm nay còn dám hành hung!
Nghe , Vũ Văn Mặc con ngươi đen hiện lên một đạo ánh sáng lạnh, "Gần đây nhị hoàng tử cùng tam hoàng tử càng ngày càng phô trương ương ngạnh, dần dần đặt bất kỳ ai ở trong mắt."
"Ta thèm quản xem bọn khỉ gió gì, đem ai để mắt , hôm nay là nhị hoàng tử dám thương tổn , quyết thể để cho trôi qua dễ dàng. Chuyện phát sinh ở ngoài đại điện, để xem hoàng thượng giải quyết việc như thế nào?" Mộ Dung Thư thấy vết thương vai Vũ Văn Mặc, tâm liền bất bình. Nam nhân của nàng khi nào đến phiên khác đả thương? Nhị hoàng tử đem nam nhân của nàng trở thành cái gì? Có thể tùy ý c.h.é.m giết? Giờ nghĩ , tuy rằng võ công Vũ Văn Mặc cao, lúc cố ý né tránh, chỉ thương đến bả vai. Nếu như lúc Vũ Văn Mặc nghĩ nhiều, phòng , chẳng là nhị hoàng tử lấy tính mạng? Tuy rằng, Vũ Văn Mặc thông qua chuyện thể đem nhị hoàng tử bắt , nhưng, gì quan trọng hơn an của Vũ Văn Mặc! Nghĩ đến đây, trong mắt Mộ Dung Thư ánh sáng lạnh càng sâu hơn.
"Hoàng Thượng đem nhị hoàng tử nhốt đại lao. Tình huống lúc đó bách quan cũng . Mà hoàng đế vẻ như đang bệnh, bao nhiêu tinh thần quản chuyện , liền đem việc tạm thời buông xuống. Thế nhưng, khi băng bó miệng vết thương rời khỏi hoàng cung, hành động, đến giường Hoàng Thượng vì nhị hoàng tử mà cầu tình." Vũ Văn Mặc thanh âm lạnh dần nói. Hiện giờ hành động của hoàng thượng khiến thất vọng. Nếu bọn họ xuống nước bỏ qua, bất luận sống c.h.ế.t của , chính là Đại Hoa quốc cũng sẽ dần dần hành động ngu ngốc của hoàng đế liên lụy. Hắn đang chờ một thời cơ thỏa đáng, là lúc khiến Vũ Văn Hạo còn đường để , khiến cho Vũ Văn Hạo lựa chọn, sẽ đưa một kích cuối cùng.
Mộ Dung Thư nhăn mày , trong mắt khí lạnh, nàng cắn răng : "Tưởng như là xong việc? Ta cũng đồng ý. Im lặng, nghỉ ngơi thật . Ta giờ cần đánh trống cổ cửa cung! Ta cầu một cái công đạo cho phu quân của ! Nhị hoàng tử đừng nghĩ việc giải quyết như là !" Nếu đòi công đạo, hiện tại lập tức hành động. Tuyệt đối thể cho những đó một tia cơ hội! Vũ Văn Mặc thương tuyệt đối thể vô ích.
Dứt lời, nàng lập tức lên.
Thấy thế, Vũ Văn Mặc bắt lấy tay nàng, ôn nhu dặn dò: "Hết thảy cẩn thận. Ta để cho Mã hộ vệ cùng nàng." Công đạo quả thật tranh thủ kịp thời, nàng thông minh cần thêm cái gì, liền kế tiếp nên như thế nào, hổ là nữ tử ái mộ cả đời.
Vũ Văn Mặc là, Mộ Dung Thư tức giận lập tức đòi công đạo, kỳ thực đại bộ phận là vì nhị hoàng tử mắt mù dám thương nam nhân của nàng. Về phần âm mưu gì đó, nàng bất quá để trong mắt.
"Ân." Mộ Dung Thư gật gật đầu. Xoay khỏi phòng, liền bảo Hồng Lăng chuẩn quần áo để , đó lập tức lên xe ngựa hướng tới hoàng cung.
Trước cửa cung.
Mộ Dung Thư xuống xe ngựa, cửa cung phía bên trái trống cổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-360.html.]
Từ lúc Đại Hoa quốc khai quốc, vì dân chúng cố ý đặt trống cổ. Ý nghĩa ở chỗ, nếu như dân chúng gặp tham quan công bằng, dân chúng nơi để cầu, liền thể tới đây đánh trống. Cử động lúc đó của khai quốc hoàng đề dân chúng tôn sùng, cho rằng khai quốc hoàng đế là minh quân, vì dân chúng suy nghĩ. tham quan thời nào cũng , về dân chúng dù oan khuất, thể đến kinh thành , hơn nữa tới cái trống lớn ! Chớ chi là đánh nó.
Nhìn từ xa trống cổ từng ai đánh phủ một lớp bụi trắng xóa, m.á.u sơn cũng phai màu ít
Thị vệ thủ cửa cung thấy nàng. Do phận của nàng nên liền tiến đến hỏi. Mộ Dung Thư bình tĩnh xuất lệnh bài. Thị vệ lập tức nửa quỵ đất, cung kính hô: "Ty chức gặp qua Nam Dương vương phi."
Mộ Dung Thư nhàn nhạt quét mắt một cái, liền trầm giọng : "Mời ngươi tiến cung bẩm báo Hoàng Thượng, bổn vương phi đánh trống kêu oan!"
Thị vệ , trợn mắt há hốc mồm về phía Mộ Dung Thư, coi như thấy Mộ Dung Thư kinh ngạc vô cùng. Hắn từ khi thủ cửa cung, từng gặp qua một nào đến đánh trống, dù đánh trống nếu là giải oan , sẽ đưa tới họa sát . Mà nay đến đánh trống là Nam Dương vương phi! Bỗng nhiên thị vệ nhớ , ngày hôm nay từ trong cung truyền tin tức, Nam Dương Vương nhị hoàng tử c.h.é.m thương! Chẳng lẽ là vì chuyện ?!
Mộ Dung Thư thèm sắc mặt thị vệ , mà trực tiếp đến chỗ trống cổ.
"Vương phi, ngài nếu là cái gì oan khuất chi bằng cung diện thánh rõ, trống ..." Hộ vệ thấy Mộ Dung Thư vì Nam Dương Vương mà chú ý đến tánh mạng bản , tự đánh trống, khỏi chút rung động đến, liền hảo tâm nhắc nhở.
Mộ Dung thư quyết định, chờ tiếng dứt, Mộ Dung Thư chạy tới trống cổ mặt, hai tay cầm dùi chút do dự trùng trùng đánh trống.
Trống cổ xưa nay từng ai đánh từng đợt bang bang rầm rầm rung động, tiếng trống rầu rĩ, nhưng vang dội, cao đến tận trong cung. Trước của cung thị vệ gì há miệng về phía Mộ Dung Thư, đồng thời cũng đúng là khiếp sợ trợn mắt. Trong thời gian ngắn đều phản ứng kịp, dù , cũng là trống cổ trăm năm từng ai đánh. Hiện giờ nhưng ở trong tay một nữ tử xao vang, mà nữ tử phận tôn quý Nam Dương vương phi!
Tên thị vệ kinh ngạc đến ngây trong lúc phục hồi tinh thần , lập tức thoáng qua Mộ Dung Thư liền chạy trong cung hướng Hoàng thượng bẩm báo.
Mộ Dung Thư gõ trống tiết tấu, nếu cẩn thận , giống . Đây là khi đánh giặc cần cái loại nhịp trống trào dâng, cũng lúc vũ cơ khiêu vũ trong cung cần nhịp trống tính khiêu khích. Mà là từng đợt nhịp điệu sầu triền miên. Môi nàng giác câu, thể , Đại Hoa quốc khai triều hoàng đế lúc thật là vì dân chúng mưu cầu hạnh phúc, trống là trống . Bởi cần phí quá nhiều khí lực, thể đánh thanh âm ầm ầm! Người cổ đại miệng thiếu, phòng ốc thiếu, chung quanh vờn quanh đều là núi, cũng nhiều tiếng động vọng .
Dân chúng trong thành tiếng vang, đều đều một trận. Lúc đầu vì , ở . Kết quả một cụ ông lớn tuổi liền chỉ phương hướng hoàng cung, thanh âm run run mà kích động : "Đó là tiếng trống kêu oan cửa cung!"
Dân chúng , lập tức chen chúc chạy tới hướng hoàng cung. Trăm năm nay từng đánh? Hơn nữa, vì kêu oan?!
Mà trong cung từng nhóm cung nhân thấy tiếng trống đều chấn động. Đồng dạng cũng hiểu. trong nội cung truyền tin tức là nhanh nhất, nhanh trong cung cao thấp cũng đều , là trống kêu oan vang! Mà gõ trống là Nam Dương vương phi! Công chúng nhân đại đa cũng ngày hôm nay lúc lâm triều Nam Dương Vương thương, vì thanh âm nghị luận càng lớn!
Nam Dương vương phi thế nhưng là can đảm!
Bên trong tẩm cung, hoàng đế mắt m.ô.n.g lung chất vấn cung nữ ở ngoài mành trướng trông chừng, "Là phương nào gõ trống?!" Lại dám quấy nhiễu giấc ngủ của .
Cung nữ nơm nớp lo sợ trả lời: "Nghe là Nam Dương vương phi đánh trống."
"Nam Dương vương phi? Sao là nàng gõ trống? Hồ nháo! Đi, ngăn , nếu như Nam Dương vương phi chuyện gì dẫn tới gặp trẫm!" Hoàng Thượng , giận quát một tiếng.
Nằm ở bên chính là Hoa phi, hai điên long đảo phượng một phen, Hoa phi mặc dù là đang bầu, cũng để mới tranh thủ tình cảm, mỗi ngày uống ít thuốc dưỡng thai, đánh bạo lấy lòng Hoàng Thượng. Trọng yếu hơn một chút là, hoàng lâm triều trở tẩm cung về . Hễ thấy Hoa phi, nhịn dục vọng thẳng tắp bay lên, hai kìm lòng đậu nam nữ hoan ái.
Hoa phi là Nam Dương vương phi ở ngoài kích trống, lập tức liền mềm mại xương leo đến trong lòng Hoàng Thượng, thanh âm mềm mại : "Hoàng Thượng, Nam Dương vương phi gõ trống?"
"Sợ là vì chuyện Minh nhi Nam Dương Vương thương. Nam Dương vương phi dễ dàng đối phó. Hiện thời Nam Dương Vương thương, đây là tới đòi công đạo. Xem Minh nhi sợ là tránh khỏi chuyện như ." Hoàng Thượng lên, đến ngoài mành trướng, cho cung nữ trông chừng vì quần áo. Một trận mây mưa thất thường về , nguyên bản còn chút tinh thần, nhưng bây giờ cũng tuyệt đối cả đều là nhiệt tình gấp trăm . Chuyện nhị hoàng tử Nam Dương Vương thương thể mang xuống.
"Hoàng Thượng..." Hoa phi chính là choàng một kiện áo sơ mỏng liền , đó tiếp nhận quần áo trong tay cung nữ vì Hoàng Thượng xuyên, mặc, : "Nhị hoàng tử cũng tâm tư khác, chỉ là nhất thời phẫn nộ. Nghe khi nhị hoàng tử Nam Dương Vương thương. Hiện tại đang ở trong đại lao úp mặt tường sám hối. Nhị hoàng tử dù cũng là con hoàng thượng, may mà cũng ảnh hưởng tới tính mạng Nam Dương Vương, Hoàng Thượng cũng chớ tức giận. Theo như nô tì nghĩ, việc liền chớ truy cứu . Nhị hoàng tử sai lầm , về quả quyết sẽ tiếp loại chuyện hồ đồ ." Hoa phi ôn nhu khuyên nhủ. Mỗi một câu đều là nhị hoàng tử Vũ Văn Minh từ chối chịu tội, qua giống như một trưởng bối hộ cho hậu bối. Hoàng Thượng nhăn mày , "Lần Minh nhi quá đáng, thể tùy ý thương tổn Nam Dương Vương?! Ái phi hiểu tính tình Nam Dương vương phi, hiện thời nàng dám kích trống, cũng rõ, nàng tuyệt đối sẽ bỏ qua cho Minh nhi."
"Nam Dương vương phi bất quá chỉ là một vương phi, thế nào còn thể sai khiến Hoàng Thượng?! Chẳng lẽ tại trong lòng hoàng thượng, nhị hoàng tử còn bằng một vương gia, một vương phi?! Huống hồ nhị hoàng tử sai . Trước mắt, hoàng quý phi cùng tam hoàng tử đang chuẩn Nam Dương Vương phủ nhị hoàng tử thỉnh cầu tha thứ. Trước mắt, Hoàng Thượng nếu thông tình, sợ là sẽ cho hoàng quý phi cùng tam hoàng tử thương tâm. Trước bất luận nhị hoàng tử, tam hoàng tử gần đây hiếu thuận, chuyện đều vì Hoàng Thượng mà suy nghĩ. Nghe tam hoàng tử nhiều ngày mỗi đêm chỉ ngủ một canh giờ." Hoa phi khi hoàng thượng , nheo mắt, lập tức đổi trắng đen, dối mắt cũng chớp một chút.
Hoàng Thượng tuy rằng trong thời gian so hồ đồ hơn, đối Vũ Văn Mặc và Vũ Văn Hạo tín nhiệm như , nhưng đúng là vẫn còn hồ đồ lắm, cau mày lắc đầu trả lời: "Chuyện thật là Minh nhi sai. Nam Dương Vương thương thế nghiêm trọng, nhiều ngày nay triều đình sự tình nhiều, Nam Dương Vương thương tổn cho nhiều việc xử lý . Minh nhi vô luận thế nào cũng trừng phạt."
Hoa phi , lập tức liền nóng nảy, nhưng mà thấy Hoàng thượng nhắc đến sự tình trong triều, liền lập tức tròng mắt cấp tốc dạo qua một vòng trả lời: "Hoàng Thượng, Nam Dương Vương thể xử lý sự tình, tam hoàng tử cũng thể xử lý a. Huống hồ, Hoàng Thượng là Nam Dương Vương nắm giữ nhiều đại sự trong triều lắm ?"
...