Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 361
Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:21:17
Lượt xem: 111
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Mộ Dung Thư đánh trống mệt, mà phía nàng xa tụ tập ít dân chúng. Nàng liền buông dùi, xoay về phía dân chúng vây xem, dấu vết hướng Hồng Lăng đưa một ánh mắt.
Hồng Lăng ngầm hiểu, lập tức về phía vài bước, về phía dân chúng vây xem, than thở lóc : "Nam Dương Vương ngày hôm nay tiến cung triều sớm, ở triều đình cùng nhị hoàng tử ngôn ngữ bất hòa một hai câu, nhị hoàng tử ở ngoài đại điện c.h.é.m thương! Hiện thời Nam Dương Vương mất m.á.u quá nhiều, còn đang hôn mê! Nam Dương vương phi vì Nam Dương Vương đòi một cái công đạo!"
Kinh thành dân chúng ở kinh thành lâu cũng qua phẩm đức nhị hoàng tử. Nhị hoàng tử tính tình xúc động, nổi giận, ít ăn qua thua thiệt của , hơn nữa mới triều đình lâu, thương Nam Dương Vương, đủ để rõ nhị hoàng tử ỷ phận hoàng tử mà phô trương thanh thế. Mà Nam Dương Vương cũng vì dân chúng mà nhiều việc , tự nhiên ở trong lòng dân chúng, vô luận sự tình bắt đầu như thế nào, cảm giác đầu tiên của bọn họ đó là Nam Dương Vương thương đáng giá! Nhất định đòi một cái công đạo cho Nam Dương Vương.
Mộ Dung Thư thấy dân chúng đều vì Vũ Văn Mặc mà cảm thấy đáng giá, trong lòng nàng lòng. Kỳ thực những năm gần đây Vũ Văn Mặc vì dân chúng nhiều chuyện , dân chúng đối với đều là kính trọng kính yêu. Nàng căn bản cần bao nhiêu lời. Bất quá cho lớn luôn. Liếc vẻ mặt Hồng Lăng, Mộ Dung Thư bội phục, khỏi thấy trong lòng cũng , kỹ thuật diễn của Hồng Lăng phát triển a! Nàng hướng , con ngươi ngập nước rưng rưng, tay cầm khăn gấm ở khóe mắt chà lau.
Không đến một khắc , một gã thái giám chạy từ trong cung. Hắn ở mặt Mộ Dung Thư dừng , khom lưng, cung kính : "Nô tài mắt Nam Dương vương phi. Thỉnh Nam Dương vương phi cùng nô tài tiến cung, Hoàng Thượng gặp Nam Dương vương phi."
Nghe , Mộ Dung Thư đem khăn gấm thu hồi, đối với thái giám gật đầu : "Thỉnh công công phía dẫn đường." Trước khi tiến cung, Mộ Dung Thư hướng dân chúng vây xem phúc phúc .
Dân chúng thấy, đều hô: thỉnh Hoàng Thượng cho Nam Dương vương công đạo! Nghiêm trị nhị hoàng tử!"
Thái giám , sờ sờ đầu. Thầm nghĩ: "Nam Dương Vương dân chúng chỗ dựa, mà nhị hoàng tử Hoàng quý phi cùng Hoa phi chỗ dựa, xem , chuyện dễ giải quyết. Thế nhưng, trong nội cung Nhị hoàng tử ức h.i.ế.p cũng thiếu, tự nhiên đều là nhị hoàng tử nhận lấy trừng phạt. Nam Dương Vương như thế nào cũng đều từng vì dân chúng nhiều chuyện , là chân chính vì dân chúng việc.
Nghĩ đến đây, thái giám nhỏ giọng đối Mộ Dung thư : "Hoa phi ở trong thiên điện."
Nghe , Mộ Dung Thư mỉm , "Cảm ơn công công." Quả nhiên, Nhị hoàng tử giam tiến đại lao, Hoa phi liền động tác. Thế nhưng, điều mà hiện tại nàng tò mò là, Hoa phi cấu kết là nhị hoàng tử là Tam hoàng tử? Nếu là đem việc nghĩ sâu một chút, kết quả cùng Hoa phi gian tình là ai?! Thế nhưng, lúc Hoa phi cùng Nhị hoàng tử Tam hoàng tử tuyệt đối đơn giản như , khả năng liên quan đến Bắc cương! Hết thảy cũng chỉ là phỏng đoán, trong đó một phần vẫn là nàng tương đối ác ý mà phỏng đoán, nhất định chứng cứ mới tiến thêm một bước nữa.
Hoàng Thượng cùng Hoa phi ở thiên điện Càn Thanh cung thấy nàng.
Nàng cúi đầu , đến giữa phòng thì dừng , phúc thi lễ: "Thần phụ tham kiến Hoàng Thượng, Hoa phi."
"Đứng dậy , ban thưởng tọa." thanh âm Hoàng Thượng trầm thấp truyền đến.
"Vâng." Nghe thanh âm, Mộ Dung Thư lông mi khẽ nhúc nhích, đó vài ngày khi cung, hoàng thượng thanh âm vẫn còn mười phần trung khí, nhưng ngày hôm nay một chút trung khí cũng . Chỉ mấy chữ, thế nhưng hữu khí vô lực. Hoàng thượng thể kém đến ?
Hoa phi xem xét Mộ Dung Thư tư thái tao nhã, bộ dạng thanh lệ thoát tục. Vừa thiên điện, liền đem nàng trông giống như cung nữ phổ thông. Trong lòng khỏi nổi lên ghen tị, đồng thời nhớ chuyện của Vũ Văn Hạo nếu nàng cùng Tạ Nguyên rối, nàng sớm đạt mục đích. Hiện giờ Hoa phi càng thấy Mộ Dung Thư càng hận.
Chờ khi nàng xuống, Hoàng Thượng liền mở miệng : "Nam Dương vương phi cung là vì chuyện gì?!"
Nghe , Mộ Dung Thư lên, trực tiếp quỳ mặt đất, lúc quỳ xuống trong lòng lạnh, Hoàng Thượng là chuyện gì? Đừng là thấy tiếng trống nàng gõ?! Mặc kệ trong lòng lạnh như thế nào, nhưng nàng vẫn như cũ quỳ xuống đất than thở lóc : "Thỉnh Hoàng Thượng cho Nam Dương Vương một cái công đạo! Nam Dương Vương Nhị hoàng tử c.h.é.m một nhát gây thương tổn, tuy rằng tạm thời ảnh hưởng tính mạng, nhưng bởi mất m.á.u quá nhiều, hiện thời hôn mê bất tỉnh. Thần phụ là đầu tiên thấy Nam Dương Vương thương tổn nặng như thế. Nếu là Nam Dương Vương phạm tội gì, xử phạt cũng trăm triệu là Nhị hoàng tử. Huống chi Nam Dương Vương trung tâm vì Hoàng Thượng, dám kháng chỉ hoàng thượng, bao giờ phạm qua sai lầm. Nay Nhị hoàng tử cũng là phân biệt , c.h.é.m thương Nam Dương Vương! Nghe rợn cả ! Làm cho trái tim thần phụ băng giá, cho trái tim dân chúng băng giá!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-361.html.]
Nàng dù ngẩng đầu, nhưng thể đủ cảm giác khi Hoa phi về phía nàng, đôi mắt văng tia lửa.
Quả nhiên, nàng dứt lời, Hoa phi còn chờ Hoàng Thượng mở miệng, đó là nhịn mở miệng : "Dù thì Nam Dương Vương cũng thương tổn đến tánh mạng, nếu Nam Dương vương phi lo lắng, cho ngự y trong cung thương thế Nam Dương Vương như thế nào?"
"Tạ Hoa phi quan tâm, Nam Dương Vương tuy rằng thương thế nghiêm trọng, nhưng mà khi ở trong cung, thái y xem qua, tự nhiên thể phiền thái y. Hiện thời thần phụ thầm nghĩ Hoàng Thượng cho Nam Dương Vương một cái công đạo!" Mộ Dung Thư cúi đầu, ôm lấy khóe miệng lạnh. Nàng thật Hoa phi thể xuất bao nhiêu cái đuôi!
Hoàng Thượng thở dài, "Chuyện thật là Nhị hoàng tử ."
Mộ Dung Thư ánh mắt chợt lóe, lập tức ngẩng đầu, lệ lóng lánh hướng Hoàng thượng, quản Hoa phi một bên xen mồm , nàng than thở lóc : "Có những lời của hoàng thượng, thần phụ cảm thấy vui mừng sâu sắc. Hoàng Thượng thánh minh! Thỉnh Hoàng Thượng cho Nam Dương vương một công đạo!"
Nàng từng bước ép sát, thế bắt buộc Hoàng Thượng cho ý kiến. Hoàng Thượng vốn là trừng phạt nhị hoàng tử quá nặng, dù Hoa phi cũng theo cầu tình, cũng tin tưởng Nhị hoàng tử thể hối cải để mới. là lúc Mộ Dung Thư đánh trống kêu oan, bên ngoài khẳng định tụ tập ít dân chúng. Hắn dù nguyện ý, cũng cho ý kiến, hơn nữa, con của đông, Nhị hoàng tử vốn cũng gặp, cũng quá mức để ý, nghĩ : "Nam Dương vương phi yên tâm, trẫm nhất định sẽ cho Nam Dương Vương một câu trả lời hợp lý."
"Hoàng Thượng! Vạn . Nhị hoàng tử bất quá là thương Nam Dương Vương. Huống hồ Nam Dương Vương cũng đả thương đến tánh mạng, nếu là trọng phạt, thật sự là thương tổn tình phụ tử của Hoàng Thượng và Nhị hoàng tử, cũng cho Quý phi tỷ tỷ thương tâm." Hoa phi quá sợ hãi, kinh hô.
Mộ Dung Thư luôn luôn âm thầm quan sát Hoa phi, thấy Hoa phi quá sợ hãi, nhất thời đôi mắt chớp động, Hoa phi lo lắng cho Nhị hoàng tử như thế, khi thấy Nhị hoàng tử phạt nặng nàng quá sợ hãi, xem quan hệ hai tuyệt đối đơn giản! Bằng , Hoa phi cho dù Nhị hoàng tử phạt nặng cũng sẽ thể kinh hoảng như thế. Mộ Dung Thư to gan phỏng đoán, chẳng lẽ hai họ thật sự cái gì?
Đuôi lông mày nàng khẽ nhúc nhích, Hoa phi, một mặt vẻ kinh ngạc : "Hoa phi coi như thập phần lo lắng cho Nhị hoàng tử?" Dứt lời, nàng ánh mắt cực kì sắc bén chằm chằm thần sắc biến hóa của Hoa phi trong lúc đó.
Hoa phi tuy rằng thì trấn định, nhưng tay cũng run lên, oán hận về phía Mộ Dung Thư, trấn định trả lời: "Nhị hoàng tử chính là nhi tử của hoàng thượng, bản cung là lo lắng Hoàng Thượng vì chuyện phí sức phí công mà thôi."
Hoàng thượng thoáng qua Hoa phi, trong mắt một tia hồ nghi, nhưng mà Hoa phi hai mắt đẫm lệ, liền thu hồi lòng nghi ngờ, hướng Mộ Dung Thư nhăn mày , lời xuất khẩu tự nhiên đạo lý thu hồi, liền gì tính nhẫn nại đối Hoa phi : "Chuyện ngươi chớ để ý. Người tới! Truyền khẩu dụ của trẫm, Nhị hoàng tử đại điện c.h.é.m thương Nam Dương Vương, trong mắt vương pháp, vốn nên đánh chết, nhưng nhớ đến sai, liền đánh năm mươi trượng, biếm thứ dân."
"Hoàng Thượng?!" Hoa phi nhịn kinh hô một tiếng.
"Hoàng Thượng thánh minh!" Mộ Dung Thư lập tức quỳ xuống đất tạ ơn. trong lòng đang lạnh, năm mươi đại bản? Biếm thứ nhân? Tiện nghi cho Vũ Văn Minh ! Thế nhưng, hôm nay cung, cũng thấy thật nhiều, chiếm ít chuyện, uổng một chuyến .
Khi nàng giương mắt về phía Hoa phi, Hoa phi vặn cũng về phía nàng. Nguyên bản Hoa phi vẫn đang một mặt phẫn hận, nhưng mà trong nháy mắt, nhẹ nhàng. Nhân lúc Hoàng đế thấy, nàng miệng mở rộng tiếng động : "Việc sẽ chấm dứt như ." Vũ Văn Minh , hạ một đao xuống, Vũ Văn Mặc rõ ràng thể tránh, nhưng khiến bả vai thương. Hắn lúc ngừng tay, nhưng kịp, nhưng kịp thời thu lực đạo, Vũ Văn Mặc căn bản thể thương tổn quá sâu!
Thấy thế, Mộ Dung Thư thần sắc lạnh nhạt thong dong. Vân đạm phong khinh tiêu sái rời thiên điện.
Thế nhưng, khi khỏi hoàng cung Mộ Dung Thư lên xe ngựa, phân phó với Mã hộ vệ: "Khoái mã hồi phủ!"
Hồng Lăng thấy sắc mặt trầm ngưng của Mộ Dung Thư, liền hỏi: "Vương phi, như thế nào? Hoàng Thượng hạ chỉ trừng phạt nhị hoàng tử ?"
"Hoàng thượng là hạ chỉ. là mấy tuyệt đối sẽ từ bỏ ý đồ. Lúc hẳn là đến Vương phủ. Hồng Lăng, khi về đến Vương phủ, ngươi phòng bếp lấy chút m.á.u gà, lấy thêm mấy tấm giấy dầu."