Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 365

Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:21:24
Lượt xem: 117

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vương phi, đồ nô tì mặc , còn trợ cấp nhà đẻ bạc đều là phu quân cho, cũng là nô tì tham ô." Quách di nương Mộ Dung Thư , nheo mắt, lập tức vì khuyên giải.

Lâm thị ủy khuất thôi, tuy rằng mấy ngày nay cải biến ít, nhưng trải qua thời gian dài ức hiếp, nơi nào trong một chốc thể sửa bộ? Vừa Mộ Dung Thư một tiếng chất vấn , khiến nàng hổ vô cùng.

Quách di nương tưởng là vì đủ thông minh, phản ứng nhanh, thể kịp thời đem chuyện đều đổ lên Vũ Văn Nghị, liền nghĩ Mộ Dung Thư sẽ tìm sai lầm của nàng. ai thể nghĩ tới, Mộ Dung Thư đột nhiên lệ quát một tiếng: "Ngũ ngược thật sự là thật to gan! Dám đem lời bản phi nhớ ở trong lòng! Dám sủng diệt thê! Thế nhưng để cho thê tử trôi qua giống như thị , mà thị giống như chính thê! Ngày hôm nay, bản phi chân chính mở rộng tầm mắt! Loại chuyện thế nhưng phát sinh ở mặt bản phi! Ngũ đó vài ngày bởi ngôn ngữ mạo phạm thiên uy, hiện thời thậm chí lộ việc loại ! Quả nhiên là tâm bản phi thương!"

Quách di nương tâm lộp bộp một chút, hai chân bủn rủn, sắc mặt tái nhợt phịch một tiếng hai đầu gối quỳ xuống đất, vội vàng hướng Mộ Dung Thư dập đầu khẩn cầu: "Thỉnh vương phi chớ trách cứ phu quân, hết thảy đều là nô tì. Là nô tì tham ô, phu quân chuyện . Là nô tì cắt xén nguyệt ngân Ngũ phu nhân, thỉnh vương phi tin tưởng, việc tuyệt đối cùng phu quân bất cứ quan hệ nào." Trách vương phi bỗng nhiên đối với nàng vẻ mặt ôn hoà, nguyên lai cũng sớm nghĩ xong ứng đối như thế nào với các nàng. Việc tuyệt đối thể liên lụy đến phu quân, bằng một hành vi sủng diệt thê, đủ để hủy tiền đồ của phu quân. Mà nàng ngày ngày cũng tuyệt đối dễ chịu. Vì thế, nàng cũng chỉ thể cắn răng thừa nhận.

Chính là nàng cam lòng, bởi khi đến chuẩn , hiện tại chuyện phát sinh quá mức đột nhiên, chờ lời khỏi miệng, nàng cũng phát hiện nhiều chỗ đúng. Liền đầu đầy là mồ hôi lạnh tiếp tục : "Bởi Ngũ phu nhân trong ngày thường luôn chọc giận phu quân, vì phu quân mới hạ lệnh sai nô tì đem nguyệt ngân Ngũ phu nhân trừ một nửa, chờ Ngũ phu nhân sửa tính tình về , phu quân hết giận, tự nhiên sẽ đem nguyệt ngân giữ cấp Ngũ phu nhân."

Lâm thị hành động của Mộ Dung Thư cho khiếp sợ, nàng trợn mắt há hốc mồm. Nếu nàng thể một phần thủ đoạn của vương phi, nơi nào thể để cho Quách di nương càn như thế. Ánh mắt của nàng lóe lóe, nên trầm mặc xuống, liền cũng quỳ gối mặt Mộ Dung Thư, tư thái nhu hòa : "Cũng là của em dâu. Ngày xưa hầu hạ phu quân như thế nào. Mới khiến phu quân tức giận. Chẳng qua hiện nay phu quân tha thứ cho em dâu. Cũng để cho em dâu chưởng quản chìa khóa. Thỉnh vương phi chớ trách cứ phu quân." Hiện giờ điểm trọng yếu nhất, chớ khiến phu quân bởi vì chuyện hậu viện mà liên lụy.

Mộ Dung Thư nhẹ xoa huyệt Thái Dương, cảm giác huyệt Thái Dương chút đau đớn. Hai nữ nhân trong ngày thường đấu lợi hại, đến thời khắc mấu chốt, che chở cái khởi xướng Vũ Văn Nghị . Chuyện còn nàng lười quản, nếu mà Lâm thị chìa khóa phòng thu chi, liền xem xem bản nàng bao nhiêu bản sự. Nàng âm thanh lạnh lùng : "Mà thôi, nếu mà việc cùng Ngũ liên quan, bản phi tự nhiên sẽ truy cứu Ngũ . Thế nhưng, hai các ngươi cũng quá bớt lo, chỉ là một cái chìa khóa phòng thu chi mà thôi, cũng náo đến mức ai cũng . Liền coi như các ngươi thể diện của chính , cũng bận tâm thể diện Ngũ , thể diện Nam Dương Vương phủ chúng . Chuyện ngày hôm nay các ngươi trở về tự bản xử lý ! Em dâu, ngươi là nhà chính, việc khoan dung một chút. Sau khi trở về, cũng chớ trách cứ Quách di nương quá mức."

Tiếng ngừng, Quách di nương mặt đất hai tay gắt gao chống mặt đất, câu cùng của vương phi, là thiên vị Lâm thị? Thế nhưng, chỉ trách chính nhà chính, cho nên mới coi trọng như !

Lâm thị lập tức cảm kích trả lời: "Em dâu Tạ vương phi dạy."

"Nô tì Tạ vương phi dạy." Quách di nương tình nguyện theo. Lúc đến nàng chuẩn kỹ càng, cho Mộ Dung Thư tin tưởng Lâm thị lấy chìa khóa mưu đồ gây rối, do đó cho Lâm thị chưởng quản chìa khóa. ai Mộ Dung Thư căn bản chung quanh chuyện phu quân, đây chính là đào hố khiến nàng phòng nhảy . Chỉ cần một cài tội sủng diệt thê, liền khiến nàng cách nào xoay .

Thiếp...

Thiếp, chung quy sẽ một ngày, nàng sẽ còn là . Tạm thời để Lâm thị kiêu ngạo một thời gian !

Hai đều tâm tư khi rời , Hồng Lăng quyệt miệng âm thanh lạnh lùng : "Quách di nương là cái phận gì, cũng dám lấy chuyện long gà vỏ tỏi như đến quấy rầy vương phi. Còn mượn tay vương phi trừng trị Ngũ phu nhân!" Này Quách di nương vốn thời điểm ở Lạc thành khả năng là ở trong phủ ai dám chọc, tưởng rằng ai thể quản nàng, nàng cho là lớn nhất. Hiện thời đến Vương phủ, vẫn còn tưởng thể quấy lên sóng gió, lợi dụng vương phi, nàng năng lực gì?!

Hồng Lăng đối với Quách di nương thực ở ấn tượng gì .

Mộ Dung Thư , nhạt : "Người như thế còn nhiều, cần chú ý." Chính là, như thế nếu gặp chính thê yếu đuối thể lấn, nhất định sẽ náo long trời lở đất. Nếu là gặp chính thê lợi hại, cũng chỉ thể tiểu nhân.

Mộ Dung Thư canh giờ cũng xê xích gì nhiều, Vũ Văn Mặc lúc sợ là cũng sớm tỉnh ngủ, liền sai Hồng Lăng chuẩn hoa quả trở về phòng.

Vừa đến gian phòng, liền thấy từ trong truyền tới tiếng vang.

Một thanh âm cô gái chút xa lạ.

"Lúc vương phi đang ở nhà kề cùng Ngũ phu nhân, Quách di nương chuyện. Vương gia cũng nên thuốc, liền để nô tì đến hầu hạ vương gia ." Cô gái thanh âm mềm mại như xuân phong, mềm mại miên nhu, tế thanh tế khí.

Mộ Dung Thư nhướng mày trong lòng âm thầm kinh ngạc, thanh âm Lan Ngọc cùng Thường Thu, Lan Ngọc thanh âm vững vàng, sẽ tế thanh tế khí như thế. Thường Thu tiếng vang giòn giã, cũng sẽ thể mềm mại như thế. Này sẽ là ai? Trong lúc nếu nàng cùng Vũ Văn Mặc cho gọi, trừ bỏ đại nha Lan Ngọc, Thường Thu, cùng Hồng Lăng, nào thể tự tiện tiến .

Hồng Lăng thất kinh, lúc là ai dám phòng? Vương gia mỗi ngày thuốc đều là vương phi tự đến đổi? Như thế nào đến phiên một đứa nha nhúng tay? Chẳng lẽ là nha đầu gan lớn nào gặp vương phi ở đây, leo lên giường vương gia? Nàng cau mày, cẩn thận sắc mặt Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư sắc mặt cũng , loại tình huống hết sức rõ ràng, rõ ràng là nha đầu dàm tính toán với Vũ Văn Mặc!

"Cút!" Gian trong truyền đến giọng lạnh như băng của Vũ Văn Mặc thể đông c.h.ế.t . Trong thanh âm thể vẻ rõ ràng chán ghét.

"Vương gia, nô tì là Phượng Tâm. Trước nô tỳ gặp qua vương gia ở ngoài thành. Khi đó nô tì nhặt ngọc bội của vương gia, đem ngọc bội trả cho vương gia. Vương gia lúc phi thường tán thưởng hành vi của nô tì. Còn thưởng nô tì mấy lượng bạc. Nô tì dùng mấy lượng bạc đó mua thuốc cứu mẫu . Đây đều là ân đức của vương gia. Hiện thời nô tì may mắn vương gia mua Vương phủ. Nô tì vẫn thể báo đáp ân đức của vương gia. Hiện thời vương gia thương, từ nay về xin hãy để cho nô tì chăm sóc vương gia ." Phượng tâm môi run run . Hiển nhiên cũng vì Vũ Văn Mặc quát lớn mà hù đến, ngược tư thái càng mềm mại điềm đạm đáng yêu kể rõ.

Vũ Văn Mặc , kiên nhẫn nhăn mày , như cũ lạnh giọng quát: "Đi xuống!"

Phượng tâm cắn chặt răng, lắc lắc đầu, hướng Vũ Văn Mặc dập đầu : "Thỉnh vương gia cho nô tì báo ân. Nô tì thể . Hiện thời vương gia thương, nô tì nhiều ngày cơm nuốt trôi, lúc nào cũng lo lắng thương tổn của vương gia. Hiện thời vương phi cùng Ngũ phu nhân Quách di nương đang chuyện, sợ là một chốc biện pháp tới thuốc cho vương gia. Vương gia cũng nên vì suy nghĩ. Này nếu kịp thời thuốc, miệng vết thương sợ là sẽ thối rữa." Mỗi một câu đều chân chân thiết thiết. Nàng trong ánh mắt kiều mị ngập nước lệ quang trong suốt, quỳ sấp xuống, nàng mặc quần áo kéo cực thấp, mơ hồ trong lúc đó vẻ như thể thấy hai luồng mềm mại .

Loại tình cảnh mị hoặc nếu đổi là nam nhân khác, nhất định sẽ chút do dự đem nha đầu xinh ôm trong lòng, một phen đau lòng, theo điên long đảo phượng. Đáng tiếc, mà Phượng Tâm đối mặt nam nhân khác, mà là luôn lãnh tình trứ danh Vũ Văn Mặc. Hắn chỉ lạnh lùng lướt qua Phượng tâm, kiên nhẫn : "Đi ngoài!"

Tâm tư cùng hành động của Phượng Tâm hết sức rõ ràng, chính là bò lên giường Vũ Văn Mặc!

Phượng tâm hiển nhiên dự kiến đến việc Vũ Văn Mặc sẽ thờ ơ sắc của nàng, nàng nhất thời ngu ngơ Vũ Văn Mặc. Nàng từ gặp mặt đó, đối với Vũ Văn Mặc khuynh tâm, vốn cho là đời sẽ gặp nữa, cho dù tái kiến, cũng là ở đường phố kinh thành từ xa xa. Thật nghĩ đến, nàng là bắt bán Nam Dương Vương phủ, nàng thấy hiện giờ cơ hội ở chung cùng . Trước nay luôn luôn cơ hội gần , vương phi luôn ở bên , hiện thời nàng tìm cơ hội liền đánh bạo tiến đến, nhưng là, ngờ vương gia ... Nàng hàm răng cắn môi đỏ mọng, vẻ mặt vô tội Vũ Văn Mặc.

Bên ngoài Mộ Dung Thư thấy thanh âm của Phượng tâm, mi mắt nháy nháy hai ba cái, khóe miệng gợi lên, nguyên lai là nha đầu báo ân! Bất quá Mộ Dung Thư đối với ứng đối của Vũ Văn Mặc hết sức hài lòng. Nàng cũng tin tưởng Vũ Văn Mặc.

Hồng Lăng trong lòng phẫn nộ, vương gia cùng vương phi hiện giờ thật vất vả mới thể ở cùng một chỗ, vương phi chỉ mới một chút, còn nha đầu an phận như bò lên giường vương gia! Nếu để chuyện truyền , còn sẽ lời khó ! Đây là bắt vương phi tìm cách ứng đối ?!

Mộ Dung Thư bước vội chậm gian trong.

Vừa vặn lúc , Vũ Văn Mặc lửa giận đốt lên mày, đang gọi tiến đuổi Phượng tâm . Lại thấy Mộ Dung Thư bước . Vũ Văn Mặc nhíu mày vài phần oán khí : "Thế nào bây giờ mới trở về?"

"Là Ngũ tức cùng Quách di nương chút chuyện tình thần giải quyết giúp. Bởi mới trì hoãn một chút thời gian." Mộ Dung Thư mỉm bước qua. Đối với Vũ Văn Mặc phản ứng chút buồn . Nếu là tình cảnh đặt ở nam nhân khác, chắc chắn sẽ mừng rỡ như điên, dù cũng mĩ nhân yêu thương nhung nhớ. Vũ Văn Mặc coi như là gặp chuyện đại , hoặc là đụng vật bẩn, còn chán ghét như . Còn hướng nàng vài phần oán giận. Oán trách nàng sai , coi chừng tiến câu dẫn .

Phượng Tâm hình run lên, đầu , thấy vương phi cửa! Nàng nhất thời kinh hoảng liên vội cúi đầu. Còn bộ dậy ly khai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-365.html.]

Hồng Lăng thấy thế, lạnh giọng quát: "Phượng Tâm, ngươi chỉ là một nha bậc hai mệnh lệnh của vương gia hoặc vương phi, dám tiến gian trong?" Nha đầu đây nàng chút ấn tượng, mỗi ngày đều trang điểm cho bản xinh xinh , y phục mặc ít đến đáng thương, hiện giờ là mùa đông nhưng bộ quần áo hơn phân nửa cổ đều là lộ .

"Nô tì thấy Vương phi Thường Thu cùng Lan Ngọc ở đây, mà đến giờ vương gia thuốc, chỉ là để đổi thuốc." Phượng Tâm cúi đầu, thanh âm chút run đẩu .

Nghe , Hồng Lăng cau mày, lạnh giọng : "Cho dù là Thường Thu cùng Lan Ngọc hai đó ở đây, cũng tới phiên ngươi một cái hạ nhân cũng đến hầu hạ vương gia!"

"Nô tì sai . Nô tì sai ." Phượng tâm lập tức nước mắt tràn mi mà , run giọng trả lời.

Thấy Phượng Tâm như thế, Hồng Lăng cũng là nên cái gì nữa. Nàng hướng Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư miễn cưỡng lướt qua Phượng Tâm, trong đầu đánh giá qua một lượt, Phượng Tâm quả thật cũng vài phần tư sắc, bằng cũng sẽ dám đánh bạo đến câu dẫn Vũ Văn Mặc.

Phượng Tâm nơm nớp lo sợ, tâm tư của nàng sợ là vương phi thừa , trong lòng càng thêm yên bất an, nếu là vương phi đánh nàng kêu môi giới bán , sẽ một nữa bán, còn sẽ bán chỗ nào.

Ngay tại lúc Phượng Tâm bất an yên, Mộ Dung Thư thản nhiên : "Nha đầu cũng coi như tâm. Thôi, cho nàng ngoài ." Dù Phượng Tâm cũng thành công, tóm cái gì, nếu nàng xử trí, sợ là rơi tai của nàng nọ. Thế nhưng, nha đầu tuyệt đối thể lưu .

Hồng Lăng đối với quyết định của Mộ Dung Thư bao nhiêu ngoài ý , vương phi việc chu , mắt chính là bia miệng cắn nuốt.

Phượng tâm thập phần ngoài ý , nàng kinh ngạc liếc Mộ Dung Thư, qua Vũ Văn Mặc tuấn lãng, lưu luyến rời .

Nhìn thấy hành động của nàng , Hồng Lăng giận dữ. Nha đầu quả thật quá mức hổ! Không thấy sắc mặt vương phi ? Con dám can đảm vương gia như !

Mộ Dung Thư như phát hiện hành động của Phượng Tâm, mà đầu về phía Vũ Văn Mặc, : "Để thuốc cho ."

"Ân. Chuyện giữa Ngũ tức cùng Quách di nương, ngày nàng cần để ý tới. Chỉ là chút chuyện nhỏ, các nàng cũng dám tới phiền nhiễu nàng, về nàng cần quản nữa." Trong giọng của Vũ Văn Mặc vài phần giận dữ. Mấy cái nữ nhân là rảnh rỗi chuyện gì , đến phiền nhiễu nàng! Những lúc , nàng nên luôn ở cùng !

Nghe , Mộ Dung Thư buồn : "Hảo, bộ theo vương gia phân phó." Đừng Vũ Văn Mặc ngày thường lãnh khốc như một khối hàn băng vạn niên dường như quan tâm chuyện gì, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ lúc đáng yêu như tiểu hài tử. Lúc nóng giận, cũng vài phần theo đạo lý nào cả. Lâm thị cùng Quách di nương cũng tìm đến tận cửa, nếu nàng quản, chẳng để cho quan tâm nhân tình? Ở thời đại , lời đáng sợ a! Một một ngụm nước miếng cũng thể dìm c.h.ế.t .

"Ân." Vũ Văn Mặc gật đầu.

Mộ Dung Thư cẩn thận dỡ mảnh vải xuống, miệng vết thương bả vai , miệng vết thương tính là sâu, nhiều ngày mỗi ngày đều đúng hạn bôi thuốc, lúc khôi phục sai biệt lắm, chính là, hiện giờ miệng vết thương khôi phục như , lấy cớ dưỡng thương triều sớm, còn thể chuyện gì xảy ?

Hắn vẻ như thấu bận tâm của nàng, liền : "Mấy ngày nữa triều." Thông minh như Vũ Văn Tập, nhất định sẽ để ở Vương phủ quá lâu, mà nghỉ mấy ngày đủ lòng.

"Hảo, sự cẩn thận. Hai ngày Tứ , Tứ , Ngũ sẽ theo đại lao trở về, trải qua sự việc , bọn họ ngày cũng sẽ dễ dàng dậy lên tâm tư gì. Từ nay đến tiệc sinh nhật, cũng sẽ ít tiến đến. Sợ là chuyện. Chờ qua tiệc sinh nhật, những cũng lý do gì tiếp tục lưu Vương phủ. Đến lúc đó Vương phủ sẽ yên bình trở ." Mộ Dung Thư , băng bó cho Vũ Văn Mặc.

Mấy Vũ Văn Kháng còn Vương phủ ngày nào thì nàng liền chớ hy vọng một ngày yên bình. Bọn họ năm ba ngày liền kiếm một ít chuyện chơi.

Hôm .

Qua giờ điểm tâm, Mộ Dung Thư liền bảo Hồng Lăng gọi Chu thị tới.

Đầu tiên là hỏi tới một chút chuyện tình về tiệc sinh nhật. Về , Mộ Dung Thư : "Bản phi bên nha đầu hầu hạ ít, nghĩ đến chắc là do tới Vương phủ sợ phiền toái, mới chỉ dẫn theo một đại nha đầu đến đây ?"

Khó Mộ Dung Thư quan tâm, Chu thị thụ sủng nhược kinh, vội hỏi: " a, thời điểm tới chút vội vàng, liền chỉ dẫn theo đại nha . Cũng may nha đầu cái lanh lợi, cũng sai cái gì."

"Bản phi thấy Tứ tức còn dẫn theo hai nha hầu hạ. Rất nhiều chuyện cần tự tự lực. Xem , vẫn là Tứ tức suy xét chu đáo." Mộ Dung Thư đôi mắt chợt khẽ hiện, thản nhiên .

Chu thị cùng Khương thị từ tới nay bất hòa, việc đều cùng Khương thị tranh giành cao thấp bằng . Khương thị nhiều ngày ở trong đại lao. Còn trôi qua như thế nào , trong lòng nàng thống khoái cực kỳ."Em dâu nào dám cùng Tứ tức so sánh, nhà đẻ Tứ tức giàu , mang theo hai đại nha đầu vốn là việc nhỏ."

"Bản phi bên một thông minh khéo léo, nhưng mà là nha bậc hai. Nếu là em dâu chê, liền để cho nha đầu hầu hạ ngươi . Quá hai ngày nữa chính là sinh nhật bản phi, ở tiệc rượu, em dâu ngươi cũng quá mức mệt mỏi." Mộ Dung Thư ánh mắt d.a.o động, thần thái thản nhiên tao nhã .

Chu thị , trong lòng muôn vạn , hôm qua ở bên trong Mai viên một nha đầu bậc hai dám can đảm ở thời điểm vương phi mặt tiến gian trong câu dẫn vương gia. Hiện giờ vương phi thế nhưng giao nàng cho nàng. vương phi những lời cho căn bản tìm thể từ chối . Thế nhưng nghĩ , bằng thuận nước giong thuyền bán cho vương phi một ân tình, khiến vương phi nhớ kỹ nàng . Bất quá chỉ là một nha bậc hai, đến tay nàng tuyệt đối lật nổi một cành hoa. Liền vui vẻ đáp ứng. "Vương phi ngược thật sự là lo cho em dâu a. Em dâu vốn hai ngày cũng tìm một nha đầu, nhưng tìm nửa ngày cũng một nào thích hợp. Vừa vặn, vương phi vì em dâu suy nghĩ như ."

Nghe , Mộ Dung Thư nhẹ, nàng Chu thị hiểu lý do vì nha bậc hai nàng đưa cho nàng . Chỉ là Chu thị cho nàng một cái nhân tình. Một khi như , nàng cũng cần cảm thấy ngại. Dù Vũ Văn Hâm cũng chỉ hai ba tiểu ? Phượng Tâm nếu là đến trong tay Chu thị, sợ là cũng dám gì. Nàng đầu hướng Hồng Lăng : "Đi đem Phượng tâm kêu ."

Không quá nửa khắc , Phượng Tâm nơm nớp lo sợ theo Hồng Lăng . Hôm qua tuy rằng vương phi vẫn trách phạt nàng, nhưng nàng hôm qua vẫn như cũ bất an, chỉ sợ vương phi sẽ trách tội nàng. Nàng chính là quá nóng nảy. Trong ngày thường nhiều cơ hội thấy vương gia, cho dù là gặp , nàng mặc tuy , tư thái hoặc nhân, vương gia thủy chung cũng nàng. Cho nên nàng hôm qua mới thể đánh bạo như . Trước mắt, vương phi bỗng nhiên gặp nàng, kết quả là vì chuyện gì?!

Chu thị khi lấy nha đầu ở bên trong Mai viên cũng chú ý xem là cái dạng gì, chú ý xem dám ở bên Vũ Văn Hâm lẳng lơ. Mà lúc thấy Phượng Tâm, nàng liền hối hận!

Nha đầu thấy chính là đứa lẳng lơ! Lúc đang là mùa đông, còn lộ hơn phân nửa cổ, dáng lắc trái lắc , vòng eo tỉ mỉ giống như là ai là đều thể vặn gãy. Đại đa nam nhân đều yêu loại ? Mà lúc hối hận kịp, miệng cách nào thu hồi .

"Nô tì tham kiến vương phi, Tam phu nhân." Phượng Tâm tư thái phong tình vạn chủng hướng Mộ Dung Thư cùng Chu thị thi lễ.

Chu thị trong lòng thầm mắng một tiếng: Đồ đĩ! Tưởng là chỉ quần áo bộ dáng lẳng lơ, liền ngay cả cách chuyện cũng lẳng lơ!

Mộ Dung thư Phượng tâm, thái độ ôn hòa : "Tuy rằng Phượng Tâm ngươi hầu hạ bên bản phi lâu. Thế nhưng, bản phi cảm thấy ngươi hết sức thông minh. Nay Tam phu nhân bên thiếu một nha đầu hầu hạ, bản phi trái lo nghĩ, cũng chọn thích hợp, liền nghĩ tới ngươi. Bắt đầu từ ngày hôm nay, ngươi sang hầu hạ Tam phu nhân ." Tuy rằng nàng tin tưởng Vũ Văn Mặc sẽ xao lòng, nhưng mắt một luôn nhớ kỹ nam nhân của , thế nào cũng đều cảm thấy chướng mắt.

Phượng Tâm , quá sợ hãi, lập tức quỳ xuống đất về phía Mộ Dung Thư, khẩn cầu: "Thỉnh vương phi chớ đuổi nô tì , nô tì ngày chắc chắn sẽ tận tâm tận lực hầu hạ vương phi. Huống hồ, vương gia là ân nhân của nô tì, nô tì cũng hầu hạ vương gia. Thỉnh vương phi chớ đuổi nô tì ."

Loading...