Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 371

Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:21:33
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía mấy đến khi cửa đóng , đến khi ảnh Mộ Dung Thư, liền hai mặt .

Lâm thị như chim nhỏ nép tiến sát trong lòng Vũ Văn Nghị, ôn nhu : "Phu quân, mắt chúng cũng chỉ thể trở về. Đến ngày mai hẳn là sẽ tin tức. Chúng hiện tại liền ở Mai viên ngây ngô, cũng chỉ cho vương phi tăng thêm phiền não. Không bằng trở về." Nàng cảm kích Mộ Dung Thư, tự nhiên thể giống như Chu thị chất vấn Mộ Dung Thư. Huống hồ, , nàng tin tưởng Mộ Dung Thư nhất định sẽ biện pháp.

Vũ Văn Nghị từ khi trong lao tù trở về, liền cảm thấy Lâm thị biến hóa, mà Lâm thị thể ôn nhu như thế. Hiện giờ nàng chỉ thể giúp nghĩ kế, còn trang điểm cho dường như thành một khác. Hắn hết sức hài lòng, thậm chí thập phần thích. Hắn Lâm thị , cảm thấy thập phần đạo lý, bèn gật đầu trả lời: "Hảo, trở về ."

Khương thị về phía Lâm thị, ngày hôm nay mới thấy Lâm thị, khi trở về hạ nhân Lâm thị biến hóa, nguyên bản còn tin, cho rằng Lâm thị là hèn mọn như , là ngay cả chuyện cũng dám lớn tiếng, thể biến hóa? Mà bây giờ thấy Lâm thị lúc còn thể bình tĩnh nghĩ kế cho Vũ Văn Nghị, liền thấy thập phần ngoài ý .

"Đi thôi, công chạy một chuyến." Vũ Văn Kháng thấy Khương thị ngẩn , liền nhíu nhíu mày, mở miệng tức giận . Khương thị từ khi khỏi lao tù, liền bó tay bó chân, phản ứng cũng đổi chậm chạp hơn, luôn luôn chủ ý giống như Lâm thị bình tĩnh.

Cảm thấy Vũ Văn Kháng bất mãn, Khương thị lập tức dè dặt cẩn trọng cúi đầu trả lời: "Vâng, phu quân."

Lâm thị cùng Vũ Văn Nghị hai khi rời , ngay đó Khương thị cùng Vũ Văn Kháng cũng rời .

Còn dư Chu thị cùng Vũ Văn Hâm là rời cuối cùng. Vũ Văn Hâm lúc rời , ánh mắt nhàn nhạt, nhưng cực kì lạnh như băng lướt qua phòng Mộ Dung Thư, đó mới rời .

Chu thị một bên lẩm bẩm: "Lãng phí thời gian hơn nửa tháng, ngày mai tiệc sinh nhật nhất định là hủy. Đáng giận! Vì tại thời điểm phát sinh loại chuyện xui xẻo như thế." Nàng vì tổ chức tiệc sinh nhật cho vương phi, bất chấp quản giáo bọn di nương và bọn hạ nhân! Càng ngày càng kiêu ngạo. Này thể là, tiền mất tật mang!

Mộ Dung Thư khi trở phòng, liền cửa sổ, từ cửa sổ hướng sân thần sắc . Chờ khi những đó rời , nàng liền thu hồi ánh mắt lạnh lùng, hai tay đặt ở cạnh cửa sổ, ánh mắt di động, rơi bên ngoài phủ đang chói lọi ánh sáng.

Trước mắt nàng nên như thế nào?

Không là nhóm binh lính giữ ở ngoài cửa sẽ phủ điều tra nếu chuyện Vũ Văn Mặc cùng Tạ Nguyên độc hại Hoàng Thượng mưu phản chứng nhận ? Vậy tại mắt chỉ thủ ở bên ngoài nửa phần động tĩnh? Bọn họ là đang chờ cái gì? Hoặc là Vũ Văn Tập đang chờ cái gì?

Giờ phút , Vũ Văn Mặc cùng Tạ Nguyên hai họ đang cái gì?

Nàng cách nào xác định, chuyện phát sinh mắt là Vũ Văn Mặc cùng Tạ Nguyên bọn họ hợp mưu thiết kế. Hoặc giả là kế sách của Vũ Văn Tập.

Chính là bởi vì cách nào xác định, nàng càng dám hành động thiếu suy nghĩ.

Quá nửa khắc thời gian, liền thấy tiếng đập cửa.

"Vương phi, tiểu thiếu gia tỉnh. Lúc gặp vương phi." Nha hầu hạ Hiên nhi là Văn Kì ở ngoài cửa .

Vừa động tĩnh bên ngoài lớn như , nhất định là ầm ĩ đến Hiên nhi. Hiên nhi từ tới nay đều hiểu chuyện, mặc dù giật , nhưng bởi vì thấy trong viện , liền tìm nàng. Trước mắt thấy , mới đến tìm nàng.

"Mẫu , Hiên nhi sợ." Ngoài cửa truyền đến giọng trẻ con non nớt của Hiên nhi.

Nghe , Mộ Dung Thư liền đầu hướng ngoài cửa : "Văn Kì, mang theo Hiên nhi ."

Hiên nhi phòng, liền trực tiếp tìm nơi nương tựa trong n.g.ự.c Mộ Dung Thư, ôm chặt cổ nàng, : "Mẫu , rời khỏi Hiên nhi." Bên ngoài nhiều như , sáng như , là dẫn mẫu ? Hắn cùng mẫu tách .

"Hiên nhi đừng sợ, mẫu sẽ rời khỏi Hiên nhi. Mẫu vô luận tới chỗ nào đều sẽ mang theo Hiên nhi. Ngoan, đừng sợ." Mộ Dung Thư ôm lấy Hiên nhi, nhẹ tay nhu vỗ phía lưng Hiên nhi, ôn nhu trấn an .

Hiên nhi gật đầu, nhanh nhảu : "Ân, Hiên nhi tin tưởng mẫu ." Hắn mới gặp ác mộng, trong mộng, mẫu rời khỏi , vĩnh viễn trở bên . Về , thấy mẫu rời khỏi . Hắn ở trong mộng , mẫu lưu , nhưng mẫu nháy mắt liền ảnh. Hắn sợ a!

"Đừng sợ, ngoan, mẫu ở đây, tuyệt đối sẽ để cho Hiên nhi sợ hãi. Hiên nhi đói bụng ? Mẫu sai Văn Kì phòng bếp bảo bà tử cho con chút điểm tâm?" Mộ Dung Thư ôn nhu hỏi.

"Mẫu , Hiên nhi đói bụng." Hiên nhi ăn, bụng liền vang lên. Nằm mơ cũng hao phí khí lực a.

Mộ Dung Thư mỉm , "Hảo. Văn Kì, phòng bếp bảo bà tử ở đây, bảo nàng chút điểm tâm . Chớ quá ngọt."

"Vâng, nô tì ngay." Văn Kì lập tức phòng bếp.

Chờ khi Văn Kì rời khỏi đây, Mộ Dung Thư liền ôn nhu vuốt phía lưng Hiên nhi, nhưng chỉ một chút, đợi Văn Kì lấy điểm tâm trở về, Hiên nhi thế nhưng ở trong lòng nàng ngủ.

Nàng Hiên nhi ngủ say dung nhan đáng yêu, khóe môi gợi lên ôn nhu, ôn hòa mỉm . Đứng dậy, đến bên giường nàng, khinh thủ khinh cước đem Hiên nhi đặt ở giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-371.html.]

Chờ lúc nàng xoay gian ngoài, Hiên nhi giữ tay nàng , cho nàng ."Mẫu , đừng ném Hiên nhi, Hiên nhi sẽ ngoan ngoãn."

Nghe , Mộ Dung Thư mũi đau xót, trong mắt nén lệ, nhẹ giọng trả lời: "Hiên nhi an tâm ngủ , mẫu ở ngay tại đây, vĩnh viễn đều sẽ rời khỏi Hiên nhi."

Nàng đầu phía ngoài cửa sổ, nhanh thu liễm đôi mắt bỗng nhiên sáng ngời lên. Nàng hướng tới ngoài cửa nhẹ giọng kêu: "Hồng Lăng."

Bởi vì thanh âm quá nhỏ, Hồng Lăng ở ngoài cửa trông chừng cũng thấy, đó Mộ Dung Thư kêu vài tiếng. Hồng Lăng ngoài cửa như cũ vẫn trả lời.

Thế nhưng, vặn, lúc Văn Kì cầm điểm tâm trở . Hồng Lăng tiếp nhận điểm tâm trong tay Văn Kì phòng.

Hồng Lăng phòng, phát hiện trong phòng giọng , liền thể là Hiên nhi đang ngủ, đó là khinh thủ khinh cước đặt điểm tâm hạ, gian trong.

Mộ Dung Thư khi thấy nàng , liền hạ giọng trầm giọng : "Hồng Lăng, cần ngươi một chuyện.

Ngày thứ hai, sáng sớm, khi trời sáng, bên ngoài liền là động tĩnh.

Mộ Dung Thư cả đêm đều giấc ngủ, thẳng đến thời điểm sáng sớm, thật sự chịu nổi mới ngủ. Bất quá ngay cả một tiếng thời gian cũng .

Bên ngoài truyền đến thanh âm Lan Ngọc, "Khởi bẩm vương phi, Tam hoàng tử mang khám xét Mai viên. Trước mắt đang ở bên ngoài Mai viên."

Nghe , Mộ Dung Thư đôi mắt khép hờ, ở trong đôi mắt phát ánh sáng lạnh, nàng Hiên nhi, âm thanh lạnh lùng : "Bảo Tam hoàng tử chờ một chút. Bản phi mới dậy cần rửa mặt chải đầu."

"Mẫu ..." Bên ngoài thanh âm nhỏ, Hiên nhi nhất định sẽ đánh thức, mơ mơ màng màng tỉnh , thấy mẫu ở bên giường, lập tức vui vẻ kêu lên.

Mộ Dung Thư Hiên nhi, ôn nhu : "Hiên nhi, chúng nên rời giường."

"Ân!" Hiên nhi tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng thật độc lập, kéo tiểu tròn vo từ trong chăn chui , liền lập tức tự mặc quần áo.

Mộ Dung Thư tới bàn trang điểm, trong gương đồng mơ hồ thấy hình ảnh bản . Dung nhan trầm lãnh mà tuyệt diễm thoát tục, bỗng nhiên tràn một nét lạnh. Nàng chính là cầm lấy son, tùy ý ở mặt chụp một cái.

Theo , liền nắm tay Hiên nhi nhỏ bé phòng.

Ra khỏi phòng, liền thể thấy ngoài cửa lớn Mai viên binh lính trấn áp, cầm đầu chính là Tam hoàng tử mặc quan phục Vũ Văn Tập.

Vũ Văn Tập thấy Mộ Dung Thư tao nhã thong dong , trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc. Hắn tưởng đêm qua Mộ Dung Thư sẽ ngủ ngon giấc, vốn tưởng rằng gặp lúc nàng chút chật vật, thật ngờ, nàng lúc giơ tay nhấc chân vẫn như cũ khuynh quốc khuynh thành, thản nhiên thong dong. Trong lòng khỏi nghi hoặc, nàng chẳng lẽ hiện giờ Vũ Văn Mặc như thế nào ? Có lẽ ngày hôm nay, nàng liền còn là Nam Dương vương phi!

Hắn mặc dù lòng đầy nghi hoặc cùng kinh ngạc, nhưng thể bội phục nữ tử ! Đối mặt nguy nan như thế, thể mặt đổi sắc. Nghe , tối hôm qua nàng là thập phần trấn định!

Mộ Dung Thư mắt lạnh Vũ Văn Tập, chính là thoáng qua, nàng đó là thu hồi tầm mắt. Nghiêng đầu phân phó Lan Ngọc cùng Thường Thu bên : "Cho bọn họ điều tra ."

"Vương phi, Mai viên là chỗ của ngài ở. Nơi nào đạo lí để cho bọn họ tới tiến điều tra!" Thường Thu cắn răng, sắc mặt nan giải nói. Bọn quan binh lá gan cũng lớn, chỗ ở của vương phi, nơi nào thể để cho bọn họ tùy ý tìm kiếm?

Nghe , Mộ Dung Thư đôi mắt chợt lóe, nhẹ, "Làm gì tức giận như thế, lưu chút tinh thần để thu thập phòng ." Vũ Văn Tập tự đến điều tra, nàng cũng thời gian rỗi tốn nước miếng ngăn cản điều tra, cách nào ngăn cản, cần gì hành động vô dụng đó.

Thường Thu , sắc mặt bất bình, nhưng vẫn như cũ Mộ Dung Thư phân phó, mở cửa viện, để cho Vũ Văn Tập mang theo mười mấy tên quan binh tiến .

Vũ Văn Tập cũng đến nỗi quá phận, dẫn theo sân , liền đối với Mộ Dung Thư hành lễ, "Thỉnh vương phi yên tâm, bản cung sẽ để cho bọn lính thô lỗ điều tra."

Mộ Dung thư chỉ nhàn nhạt , nụ , như bách hoa đua mở, đẽ nhiều màu, đoạt tâm phách , cho nào thể dời tầm mắt. Chỉ nàng khẽ : "Hảo." Nếu là Vũ Văn Tập hôm qua hãm hại Vũ Văn Mặc cùng Tạ Nguyên, như , giờ phút Vũ Văn Tập hành động thật cho thế nhân buồn !

Vũ Văn Tập cảm thấy một trận thất thần, nhưng phát hiện Mộ Dung Thư trong tươi trào phúng, liền nhíu nhíu mày đầu phân phó nhóm binh lính phía : "Đi điều tra !"

Mộ Dung Thư bất động như Thái Sơn, liền nắm tay Hiên nhi nhỏ bé ở một bên, ánh mắt hề gợn sóng những binh lính phòng, lục tung, tiếng vang quả thật lớn! Xem Vũ Văn Tập cũng chỉ là bộ như ngụy quân tử.

Tiểu Hiên nhi luôn luôn lên tiếng, chính là yên lặng ở một bên những đó tiến phòng mẫu , lục soát. Lúc những bóng đó, dung nhan gần như thể soi mói của Hiên nhi bỗng nhiên ngưng tụ, âm thầm quyết định, ngày nhất định sẽ để cho khi dễ mẫu !

Ước chừng qua hai ba khắc thời gian, thu hoạch gì nhóm binh lính từ trong phòng .

Luôn luôn tại một bên chờ đợi Vũ Văn Tập thấy bọn lính thu hoạch gì, vẻ như cũng nghĩ là . Liền phất phất tay, "Đi thư phòng tiền viện điều tra ."

Loading...