Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 393
Cập nhật lúc: 2024-12-07 02:26:51
Lượt xem: 130
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Sơ thật đúng là hào phóng! Phú ông chính là phú ông, xuống tay chính là tầm thường, quả nhiên là cho thể coi thường a! Thu lễ vật lớn như thế Mộ Dung Thư cả một ngày đều là miệng thường trực, Vũ Văn Mặc nhất thời liền ở trong lòng nhớ kỹ Triệu Sơ .
"Chờ Triệu ngũ công tử đứa nhỏ, chúng cũng tặng chút gì? Triệu ngũ công tử tay hào phóng, nếu để lấy mười cửa tiệm hạ lễ, thật sự là chút đau thịt a."Sau khi Mộ Dung Thư đem cất mười khế ước mua bán cửa hàng lên, vài phần lo lắng với Vũ Văn Mặc.
Vũ Văn Mặc nhịn : "Cần gì buồn lo vô cớ như thế, chờ đến ngày thành sợ là cũng chờ còn lâu."
Mộ Dung Thư hai mắt tỏa sáng: " a, từ giờ đến khi đó thời gian còn lâu chúng thể kiếm nhiều tiền hơn a, vô luận như thế nào vẫn là đang chiếm tiện nghi." Từ khi đứa nhỏ, nàng liền trở nên hẹp hòi, sinh con nhưng là một đại công trình a. Bất quá quên, đây là cổ đại, phí tổn nuôi đứa nhỏ so với hiện đại ít hơn nhiều ! Huống hồ, nàng hiện giờ nhiều tiền, nghiễm nhiên chỉ giàu thua Triệu gia thôi. Sinh ý tàm ti cũng khiến nàng kiếm một tiền lớn a, mỗi một cửa hàng tơ lụa khai trương, hiện giờ mặc dù là mới bước đầu, nhưng đang càng ngày càng lợi nhuận.
Mộ Dung Thư từ khi mang thai, kỳ thực việc nguyện ý nhất chính là soi gương. Bởi vì mặt tròn! Nàng âm thầm hạ quyết định, chờ khi sinh hạ đứa nhỏ, liền nhất định nỗ lực giảm béo! Tuy rằng Vũ Văn Mặc luôn miệng cần, nhưng nam nhân đại khái đều là nghĩ một đằng một nẻo. Vì để cho tâm tình thư sướng, vì để cho Vũ Văn Mặc lý do ngoại tình, nàng nhất định giảm béo!
Thời điểm hơn chín tháng, mấy ngày nay chính là ngày sinh dự tính. Vũ Văn Mặc sớm cho nữ đại phu cùng bà mụ ở trong vương phủ trông chừng. Cũng giao trách nhiệm cho Mộ Dung Thư ở trong phòng nghỉ ngơi thật .
Rốt cục đến một ngày, Mộ Dung Thư bỗng nhiên cảm giác cơn đau bụng khó nhịn, nước ối vỡ !
Lúc là đêm hôm khuya khoắc, Vũ Văn Mặc đang ngủ say bừng tỉnh, thấy Mộ Dung Thư đầu đầy mồ hôi, một mặt thống khổ, lập tức hoảng sợ hướng bên ngoài hô: "Người tới!"
"Thư nhi, như thế nào? Đừng sợ, Thượng đại phu tới ." Vũ Văn Mặc lúc còn nghĩ là Mộ Dung Thư sinh, chỉ là lo lắng Mộ Dung Thư. Hắn chịu nổi nhất chính là Mộ Dung Thư thống khổ.
Mộ Dung Thư cắn răng nâng cao, khi thấy Vũ Văn Mặc , nàng hít : "Thiếp sinh?"
"Cái gì? Muốn sinh!" Vũ Văn Mặc kinh hô một tiếng! Hắn hướng bên ngoài hô: "Kêu nữ đại phu, bà mụ!"
"Làm thể đau lợi hại như ? Thời điểm nữ nhân khác sanh con cũng là thế ? Thư nhi, đừng sợ, sẽ bồi ở bên cạnh nàng." Vũ Văn Mặc một chút lau mồ hôi cho Mộ Dung Thư, một chút quạt quạt cho Mộ Dung Thư. Lúc , nhưng thật so với Mộ Dung Thư còn khẩn trương hơn.
Mộ Dung Thư trong đau đớn miễn cưỡng kéo kéo một vài tia : "Nữ nhân nào sinh sản mà thống khổ? Cũng tại ngươi những nam nhân ! A..."
"Ừ ừ ừ, đều là của ! Thư nhi, lưu chút khí lực, đừng chuyện." Vũ Văn Mặc .
Mộ Dung Thư gật đầu, cắn răng. Thế nhưng, đau một lát nữa, bỗng nhiên cảm giác đau. Mộ Dung Thư liên tục hít thở .
Lúc , Lan Ngọc, Thường Thu, nữ đại phu, bà mụ một đám chạy !
Căn cứ quy củ, Vũ Văn Mặc đuổi khỏi phòng sinh!
Vũ Văn Mặc ở bên ngoài yên, qua , chợt trong phòng truyền tới tiếng kêu, từng đợt lo lắng. Bên tai chợt nhớ tới câu : "Rất nhiều phụ nữ thai đều sẽ mất mạng vì khó sanh."
Sắc mặt đại biến! Sẽ như !
"A!" Trong phòng truyền tới một tiếng kêu to. Mộ Dung Thư thật sự chịu đựng nổi thống khổ . Cơn đau quá mức khủng bố, xương cốt giống như là chặt đứt.
Nàng nghĩ sinh nữa!
"Vương phi, hít , thở, dùng sức, đúng, đúng."
Mộ Dung Thư đầu đầy mồ hôi theo lệnh bà mụ mà . Đau đớn khiến nàng dần dần c.h.ế.t lặng."A..."
Nữ nhân đầu đều là khó sinh, Mộ Dung Thư một lúc lâu hô lên, bỗng nhiên tiếng động truyền , Vũ Văn Mặc ngoài cửa cách nào thể chờ đợi nữa, trực tiếp để ý ngăn trở, tiến phòng sinh.
"Vương gia! Phòng sinh là nơi dơ bẩn, thể tiến !" Khi bà mụ đầu , thấy Vũ Văn Mặc , lập tức mở miệng .
Vũ Văn Mặc nơi nào quản chuyện , vài bước chạy vội tới Mộ Dung Thư phía cửa sổ, cầm thật c.h.ặ.t t.a.y Mộ Dung Thư: "Thư nhi, ở đây. Nếu đau liền kêu lên."
"A!" Mộ Dung Thư lúc đang đau nơi nào còn khí lực kêu, chính là nàng tín nhiệm đang cầm tay nàng, cho nàng sức mạnh, cho nàng ấm áp.
Có lẽ ông trời là khảo nghiệm Mộ Dung Thư, giằng co vẻn vẹn một đêm, ngày thứ hai khi mặt trời bắt đầu ló dạng, mới thấy tiếng trẻ con nỉ non.
"Oa oa oa..." Vang dội vang ở khắp Nam Dương Vương phủ.
Sau khi một tiếng nỉ non , Vũ Văn Mặc rốt cục yên tâm. Mộ Dung Thư tâm cũng nới lỏng, mí mắt sụp xuống tiếp tục ngủ.
"Chúc mừng vương gia, chúc mừng vương phi, là một tiểu thiếu gia."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-393.html.]
bà mụ kinh hô: "Trời ạ, còn một! Vương phi, dùng lực! Đứa nhỏ ở trong bụng thể gặp nguy hiểm."
Nghe , Mộ Dung Thư lập tức dùng bộ sức lực chống đỡ tiếp, theo lời bà mụ tiếp tục sinh! Hiện tại cũng kịp để suy nghĩ quá nhiều.
Người khác mười tháng hoài thai chỉ thể sinh một hài tử, nàng sinh hai hài tử! Tốt! Thực là chuyện , cũng cần một mười tháng hoài thai đau khổ!
Lần giằng co lâu như , một lúc liền thấy một tiếng vang dội.
"Chúc mừng vương gia, chúc mừng vương phi, là một tiểu thiên kim!"
Nghe , Mộ Dung Thư nhịn mệt mỏi, ngủ mê man . Vũ Văn Mặc thấy thế, khỏi tâm lộp bộp một tiếng, tay run run đặt ở chóp mũi Mộ Dung Thư, khi cảm giác nàng nhẹ nhàng hô hấp, mới yên lòng.
Một đêm , nàng đau một phần, cũng đau một phần.
Vũ Văn Mặc chỉ là lướt qua bọn nhỏ, đó đầu Mộ Dung Thư, lập tức cũng té xỉu ở giường.
Trong phòng Lan Ngọc cùng Thường Thu hai mặt , vương gia là quá mệt mỏi ? sinh hài tử cũng vương gia, là vương phi a! Bây giờ nên gì?
Chờ đến khi Mộ Dung Thư mở mắt một nữa là đêm xuống.
"Thư nhi, tỉnh? Cảm giác như thế nào? Có còn đau ?" Vũ Văn Mặc ngất , một lúc lâu liền thanh tỉnh. Sau khi tỉnh vẫn canh giữ ở giường Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư lắc đầu, ánh mắt tìm kiếm khắp nơi, đứa nhỏ của nàng ?
"Thư nhi, là tìm đứa nhỏ ? Đều ngủ . Ta gọi ôm tới cho nàng ." Vũ Văn Mặc thấy nàng quanh bốn phía, liền nàng là thấy hài tử.
Mộ Dung Thư gật đầu: "Ân."
Vũ Văn Mặc lập tức dậy đến một bên ôm một cái tã lót đặt ở giường Mộ Dung Thư: "Đây là nhi tử của chúng ."
Sau đó ôm lấy một cái khác "Đây là nữ nhi của chúng ."
Mộ Dung Thư đầu nhi tử, nữ nhi, hai đứa đều đang nhắm chặt hai mắt ngủ, nàng nhíu nhíu mày: "Như thế nào nhiều nếp nhăn như ? Hai bộ dạng giống như đúc." Nàng cùng Vũ Văn Mặc như thế nào cũng là tuấn nam mỹ nữ. Thế nào hai cái hài tử đều... khó coi như .
"Bà mụ , đứa nhỏ sinh đều là như thế, qua vài ngày nữa thì sẽ ." Vũ Văn Mặc giải thích. Hắn lúc đầu cũng giống như Mộ Dung Thư nghi hoặc như . Hắn cũng từng thấy qua đứa nhỏ sinh , tự nhiên sẽ điều nghi hoặc.
Nghe , Mộ Dung Thư yên tâm: "Nga, thì là thế."
"Thư nhi, chúng về sinh nữa. Một nam một nữ đủ lòng." Vũ Văn Mặc thần sắc nghiêm túc Mộ Dung Thư, trịnh trọng . Hắn rốt cuộc chịu nổi lo lắng hãi hung như hôm qua như . Nếu là bởi vì sinh sản mà nàng vĩnh rời khỏi , như , lúc tuổi già thể vượt qua?
"Hảo." Mộ Dung Thư đáp. Nàng xác thực cũng sinh nữa. Sinh thêm nữa, sợ là dáng khó thể phục hồi.
"Phụ , mẫu , Lan Ngọc Cô Cô cùng Thường Thu cô cô cho Hiên nhi , Hiên nhi , cũng !" Tiểu Hiên nhi kích động chạy phòng, ngày hôm nay buổi sáng khi ăn qua điểm tâm, liền khẩn trương tới gặp mẫu cùng . mẫu quá mệt mỏi, đang nghỉ ngơi. Hắn sẽ chờ..., đợi thời gian thật dài.
Mộ Dung Thư cùng Vũ Văn Mặc về phía Hiên nhi đang chạy tới, đồng thanh trả lời: " a, Hiên nhi cùng ."
"Nơi nào?"
"Ở chỗ , Hiên nhi đến, ." Mộ Dung Thư ôn nhu .
Hiên nhi trừng to mắt tò mò hai đứa trẻ con, xem bên , bên , nhưng mà trong chốc lát, liền nhăn mày , bĩu môi, ngọt ngào ngây thơ : "Mẫu , giống như ? Hiên nhi ai là , ai là ."
"Đây là . Đây là ." Mộ Dung Thư bật , nhẫn nại cho Hiên nhi.
Hiên nhi toét miệng tươi xán lạn cực kỳ, tại tiểu trong tay của chính tìm kiếm, rốt cục lấy hai viên ngọc nhỏ, phân biệt đưa cho hai tiểu nhi đang ngủ say: "Đệ , hai mau lớn lên nga, ca ca về sẽ bảo vệ hai . Đệ , trưởng thành thể cùng ca ca luyện kiếm. Muội , trưởng thành, ca ca cưới thê tử a."
Tiểu Hiên nhi bên cầm tiểu ngọc lấy lòng hai bé. Bên , hai đứa bé sơ sinh cơ hồ là lòng chuyện đồng thời liền mở mắt, hai bé cùng tiểu Hiên nhi, nhưng mà chỉ một chút, bỗng nhiên một trận tiếng trẻ con nỉ non vang lên suýt nữa lật cả nóc phòng.
"Oa oa..."
Hiên nhi hai đường chân mày gắt gao nhíu , âm thầm buồn bực, chẳng lẽ thích ? bồi luyện kiếm? Cũng gả cho ?