Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 44

Cập nhật lúc: 2024-12-01 00:53:24
Lượt xem: 242

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhị di nương khiếp sợ!

Mọi cũng khiếp sợ!

Trong lúc vẫn đang hồn xác cách xa vì quá khiếp sợ, Mộ Dung Thư thừa thắng xông lên, ngón tay trắng nõn run run chỉ Nhị di nương, sắc mặt tái thể kiềm chế cơn tức giận, Nhị di nương to: “Nô tì to gan! Cùng lắm chỉ là một cái phận di nương mà dám bất kính với ! Dám to gan mua chuộc hạ nhân hãm hại chủ mẫu của phủ Tướng quân! Nếu hôm nay trừng trị ngươi thì thể mặt mẫu , thể đối mặt với trong kinh thành? Chẳng lẽ ngươi bộ trong phủ Tướng quân c.h.ế.t cùng ngươi? Đồ ác phụ, còn phụ hoàng thượng trừng trị vì tội sủng diệt thê!”

Lúc , Nhị di nương hồn, bắt đầu suy nghĩ từng câu mà Mộ Dung Thư thì càng hoảng sợ, ngây ngốc tại chỗ, từng câu từng chữ của Mộ Dung Thư đều cực kì sắc bén, tội nào liệt đều thể lấy mạng của bà! Bà cắn răng, liếc Mộ Dung Thu, trong lòng kế sách riêng, vì thế là bà dùng khăn che mặt, bắt đầu điềm đạm : “Vương phi định bức tử nô tì? Vương phi cho nô tì giải thích mà cứ đổ những tội danh đó lên đầu nô tì ?”

Lúc , Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thu đến gần, Vũ Văn Mặc về phía Mộ Dung Thư, tầm mắt của dừng ở khóe miệng đang lộ vẻ khinh thường của nàng, con ngươi đen lóe lên, lập tức nhanh về phía Mộ Dung Thư, ở bên cạnh nàng.

Cảm giác thở quen thuộc xa lạ ngay bên cạnh, Mộ Dung Thư nghiêng đầu Vũ Văn Mặc, sâu trong mắt lóe lên một tia quỷ dị, thật sự là nàng đoán hành vi kỳ lạ của trong hai ngày nay.

Bình thường Mộ Dung Thu thấy Nhị di nương ôn nhu quỳ xuống đất, còn như trời mưa ngày thu thì cho ông đau lòng, nếu lúc , chắc chắn ông nhanh chóng chạy đến đỡ, vài câu an ủi, nhưng lúc thấy Vũ Văn Mặc im lặng bên cạnh Mộ Dung Thư, thì bên tai ông vang lên những câu của Mộ Dung Thư, đảo mắt một vòng thấy trong sân nha bà tử, dựa theo kinh nghiệm chiến đấu sa trường cộng thêm mấy mươi năm lăn lộn trong chốn quan trường, ông liền xảy chuyện gì! Trên mặt Mộ Dung Thu lập tức tỏa sát khí, trầm giọng chất vấn: “Rốt cuộc thì xảy chuyện gì?”

“Lão gia, chủ cho nô tì, căn bản là nô tì chuyện gì xảy ! Nô tì vốn tới thăm phu nhân, nhưng ngờ bước sân, chuyện gì cũng kịp khác vu oan .” Nhị di nương phản ứng nhanh, Mộ Dung Thu dứt lời, bà liền bổ nhào lòng Mộ Dung Thu lóc kể lễ.

Nhị di nương cũng ngờ rằng chiêu bà xài hàng trăm thì vẫn hiệu quả, nhưng hôm nay mất tác dụng! Chỉ dựa mấy câu tức giận chất vấn của Mộ Dung Thư và sự mặt của Vũ Văn Mặc, bà xuất chiêu xem như tự chui đầu chỗ c.h.ế.t ! Mộ Dung Thư nhướng mày, nét tươi môi dấu vẻ khinh thường, nàng đầu Hồng Lăng, nàng lập tức hiểu ý, gật đầu.

“Lão gia, Nhị di nương đang cố gắng trốn tội, những ở đây đều thể chứng, lúc Nhị di nương xuất hiện, liền thái độ bất kính đối với Vương phi, ngoài di nương còn là Vương phi quan hệ gì với phủ Tướng quân cũng như với lão gia và phu nhân.” Hồng Lăng tay vẫn cầm chặt cái bình, tiến lên hai bước, cung kính .

Mộ Dung Thu nheo mắt, lướt qua Mộ Dung Thư, nàng lập tức phối hợp, cầm khăn gấm chậm chậm khóe mắt về phía Vũ Văn Mặc.

Bất quá, Vũ Văn Mặc cũng phối hợp, vươn bàn tay thon dài vỗ nhè nhẹ lưng nàng còn dùng giọng dịu dàng dỗ dành nàng: “Vương phi đừng thương tâm nữa, chắc là phủ Tướng quân cắt đứt quan hệ với phủ Nam Dương Vương.”

“Tiện nhân khốn khiếp!” Mộ Dung Thu đá một cước bụng Nhị di nương, Nhị di nương cước đá văng xa năm sáu thước, phun một ngụm m.á.u tươi. Không thể tin về phía Mộ Dung Thu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-44.html.]

Mộ Dung Thư tuy an ủi, tay cầm khăn gấm bỗng khựng một chút, nghi ngờ trong lòng ngày càng lớn, Vũ Văn Mặc là… bây giờ là lúc để suy nghĩ những chuyện như thế , Mộ Dung Thư dẹp bỏ sự nghi ngờ trong lòng, lạnh lùng lướt qua Nhị di nương đá văng xa, đó liền dùng gương mặt đầy nước mắt điềm đạm, đáng yêu Mộ Dung Thu, nàng đẩy Vũ Văn Mặc , phịch một tiếng quỳ xuống đất: “Dù phụ thương nữ nhi cũng ... hôm nay, nhân chứng cùng vật chứng đều đầy đủ, Nhị di nương là lệnh cho nha bậc hai - Vũ Lạc dùng đỉa để hãm hại mẫu , khiến cho mẫu ngày càng suy yếu, nếu nữ nhi phát hiện sớm, chỉ sợ quá mấy ngày nữa, nữ nhi sẽ nhận tin mẫu tạ thế*! Xin phụ chủ cho mẫu !”

* : c.h.ế.t ( một cách lịch sự hoặc dùng đối với những đáng kính)

“Nô tì Nhị di nương uy h.i.ế.p nên mới chuyện , Nhị di nương hại phu nhân chết, đó khiến lão gia đưa lên vị trí chủ mẫu, di nương sai nô tỳ thả đỉa chăn của phu nhân nên trong hai ngày nay, sắc mặt phu nhân mới càng ngày càng kém…”

Vũ Lạc dĩ nhiên là hiểu rõ thế cục hiện giờ, vốn tưởng lão gia vì sủng ái Nhị di nương sẽ cho qua chuyện , nếu như thế thì nàng cũng sẽ trừng phạt nhưng đến khi thấy lão gia chút do dự mà cho di nương một cước thì nàng , hôm nay, Nhị di nương thất thế mà Vương phi Vương gia chỗ dựa nên sẽ lấy công đạo cho phu nhân.

Vũ Lạc dứt lời, Hồng Lăng liền tiến lên mở nắp bình, để cho Mộ Dung Thu và Vũ Văn Mặc thấy rõ thứ ở bên trong, khi Mộ Dung Thu thấy đám đỉa lúc nhúc trong bình cùng với mùi m.á.u tươi truyền , về phía Nhị di nương đang hoảng sợ, liền chuyện là sự thật. Mộ Dung Thu giận dữ, mặt cửa đến Nhị di nương hét một tiếng: “Người , đánh Nhị di nương năm mươi trượng, ném khỏi phủ Tướng quân!” Lúc ông cũng Nhị di nương giở ít thủ đoạn, ông nghĩ nó cũng ảnh hưởng gì đến phủ nên cũng cho qua, nhưng ngờ lúc Mộ Dung Thư bắt tại trận.

Một cước của Mộ Dung Nhị di nương thương nhẹ, nhưng khi như thế, bà lập tức gắng bò gần Mộ Dung Thu, mặt đầy nước mắt, mở miệng cầu xin nhưng mở miệng thì m.á.u từ hai khóe miệng trào , một chữ cũng .

Mộ Dung Thu thấy thế thì nhíu mày, tuy Nhị di nương hầu hạ ông gần hai mươi năm, nhưng, bất quá chỉ là một phụ nhân, nếu đặt lên bàn cân để đo với danh dự và địa vị của ông thì quả thật bằng. Ông phất phất tay, “Mang xuống!”

Mộ Dung Thư về phía Sơ Hồng, định mở miệng thì một bóng dáng lao nhanh đến, chắn Nhị di nương, khàn giọng khẩn cầu Mộ Dung Thu: “Phụ , chuyện nhất định do Nhị di nương gây , nhất định là Mộ Dung Thư hãm hại Nhị di nương! Mong phụ minh giám!”

Nghe , mày Mộ Dung Thư càng nhíu chặt, chậc chậc, đến đông đủ, khiến nàng đỡ tốn thời gian, bây giờ giải quyết luôn một . Nàng lập tức mở hai mắt đang khép hờ, ánh mắt hiện lên tia sắc bén về phía nha Sơ Hồng, ánh mắt đó, ý cảnh cáo cùng uy h.i.ế.p rõ ràng.

Thân hình Sơ Hồng run rẩy, gương mặt vốn còn một chút huyết sắc càng tái nhợt, nàng mím môi, ngẩng đầu bẩm báo với Mộ Dung Thu: “Hồi bẩm lão gia, Nhị cô nương lấy tính mạng của nô tì để uy hiếp, ép nô tì bỏ một loại trong thuốc bổ của phu nhân, nên thể phu nhân ngày càng kém, xin lão gia vì phu nhân mà chủ, cũng cầu xin lão gia bỏ qua cho nô tì.”

Nha dứt lời, đôi mày kiếm của Mộ Dung Thu cau chặt hơn, ông lén khuôn mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng của Vũ Văn Mặc, trong lòng cảm thấy hoảng sợ! Ông đường đường là một Đại tướng quân, nhưng trong phủ xảy chuyện như thế ! Tiểu cùng thứ nữ hãm hại chủ mẫu, nhưng đến bây giờ ông mới phát hiện! Đối với những việc thế , nếu giải quyết thỏa sẽ cho hoàng thượng tức giận còn các đồng liêu nhạo, hơn nữa còn đắc tội Nam Dương Vương! Ngay lập tức, trong lòng ông xác định.

Mộ Dung Lâm , đầu hung hăng trợn mắt Sơ Hồng, đó dập đầu với Mộ Dung Thu: “Phụ , tiện tì quá cuồng ngôn, dám vu tội nữ nhi, phụ nhất định thể tin! Nữ nhi từ tới nay coi trọng hiếu đạo, luôn hiếu thuận với mẫu , thể hại mẫu ?”

“Nô tì thì vẫn chỉ là nô tì, thứ nữ thì cũng vẫn là thứ nữ, sự thật ở ngay mắt, ai đúng ai sai mong phụ hiểu.” Mộ Dung Thư đang quỳ gối, nhanh chậm, cực kì tao nhã dậy với Mộ Dung Thu.

Vũ Văn Mặc vươn tay đỡ nàng, dùng một giọng chỉ hai bên tai nàng: “Có chừng mực thì sẽ kết cục ! Nếu như đuổi cùng g.i.ế.c tận sợ rằng, kết quả sẽ ngược .”

Loading...