Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 56
Cập nhật lúc: 2024-12-01 00:56:48
Lượt xem: 230
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng mỗi đều suy nghĩ khác , Mộ Dung Thư sắp gì?
Dương mụ vẻ mặt khó hiểu, ngẩng đầu Mộ Dung Thư hỏi: "Vương phi, chuyện gì thế ?" Không là đang bàn về hôn sự ? Tại dẫn đến? Chẳng lẽ là phá đám?
"Dương mụ cần lo lắng, ngươi cũng đấy." Mộ Dung Thư khẽ .
Thẩm trắc phi bỗng nhiên một dự cảm , Mộ Dung Thư càng ấm áp nhưng đang dấu lạnh lẽo như băng, chỉ sợ việc .
Đại phu nhân cúi đầu, trong mắt giấu sự nghi hoặc, chuyện gì xảy ? Thái độ của Mộ Dung Thư hôm nay bình thường, còn nha đầu Hồng Lăng từ nãy đến giờ vẫn luôn bình tĩnh, mặt bất kỳ biểu hiện thống khổ nào, ngay cả lúc Thẩm trắc phi đưa nàng lên phu nhân cũng chỉ nàng thoáng kinh ngạc mà thôi, đối với sự xuất hiện của Dương mụ cũng một chút gì ngoài ý , chẳng qua lúc Dương mụ nàng và Dương trụ tư định chung thì sắc mặt tái nhợt nhưng thôi.
"Vương phi đây là...? Nếu như là chuyện , tác hợp? Thật , nô tì hâm mộ bọn họ, thể Vương phi chúc phúc." Đại phu nhân chuyển đề tài về chuyện chính, dùng mắt hiệu cho Dương mụ với Mộ Dung Thư.
Dương mụ tiếp tục dập đầu, dập đến nổi trán bà vài vệt máu, con mắt híp , cố gắng nặn vài giọt nước mắt, "Nô tì tạ ơn Vương phi! Nô tì bao giờ dám nghĩ thể nhận chúc phúc ân điển của Vương phi, ngờ Vương phi thể suy nghĩ cho một hạ nhân như nô tì! Nô tì và hài tử tạ ơn Vương phi! Hồng Lăng cô nương tạ ơn Vương phi."
Nghe , Hồng Lăng bước , giọng cứng rắn : "Nô tì quan hệ với Dương mụ, vì nô tì tạ ơn Vương phi?"
"Ha ha, đừng sốt ruột, việc cứ từ từ mà tính, sẽ hơn ? Huống hồ, tiết mục chính vẫn còn trình diễn, Hồng Lăng, ngươi tiết kiệm chút sức lực ! Dù thì Dương mụ cũng là quản sự phòng bếp, tuy là chủ tử của ngươi nhưng ngươi cũng nên thận trọng từ lời một chút. Dù ai cũng bậy mà?" Mộ Dung Thư khẽ , tuy lời thì chỉ trích Hồng Lăng nhưng ý tứ châm chọc Dương mụ.
Thẩm trắc phi im lặng cúi đầu, Mộ Dung Thư cũng nhàn nhạt thoáng qua nàng một cái. Đại phu nhân cắn chặt răng, tuy Mộ Dung Thư rõ là việc gì, nhưng nàng cảm thấy nhiều điểm bất thường.
Thấy Mộ Dung Thư im lặng, Dương mụ cam lòng tiếp: "Nhất định là Hồng Lăng cô nương thẹn thùng, như Hồng Lăng thì đốt đèn tìm cũng thấy, vẫn là con trai nô tì phúc khí." Nói một hồi thì bà vẫn mang Hồng Lăng thành con dâu của bà như cũ, cũng quản hôm qua tính kế Hồng Lăng như thế nào! Thật thì trong lòng Dương mụ đang vô cùng đắc ý, từ lúc ý của Đại phu nhân, bà cũng định đợi vài ngày nhưng nha đầu Thiến Như đến báo tin Vương phi đang tìm thật để gả Hồng Lăng , bà nên nóng nảy vội vàng thiết kế màn , may mà bà thông minh nếu … Thật là may mắn, may mắn mà.
Dương mụ dứt lời, hai bàn tay vốn nắm chặt của Hồng Lăng liền nổi gân xanh, khớp ngón tay cũng trở nên trắng bệch.
Mộ Dung Thư đang tươi đột nhiên thu , Dương mụ, lạnh lùng hỏi: "Dương mụ, ngươi ở vương phủ chắc cũng hơn hai mươi năm? Năm nay chắc bốn mươi tuổi ? Có còn nổi công việc của phòng bếp ?"
"Hồi Vương phi, đúng ạ, năm nay nô tì bốn mươi lăm tuổi, tuy công việc phòng bếp cũng chút nặng nhọc nhưng nô tì sẽ cố hết cho thật ." Dương mụ lập tức trả lời.
"Tuổi cũng còn trẻ nữa, đến lúc ngươi nên hưởng phúc ." Khóe môi Mộ Dung Thư khẽ câu, thản nhiên .
Dương mụ sửng sốt, ý của Vương phi là gì?
Thẩm trắc phi và Đại phu nhân cùng cau chặt mày.
Vào lúc , vài bà tử lôi Dương Trụ đang giãy dụa kịch liệt phòng, bởi vì giãy dụa nên quần áo xốc xếch chịu nổi, tóc tai bù xù dạng gì! Mà mấy bà tử sức lực lớn, ốm yếu như Dương Trụ gì thì cũng thoát .
Một bà tử dùng sức đá mạnh đầu gối của Dương Trụ để cho quỳ xuống, vì miệng bịt nên chỉ thể kêu ư ử trong miệng, khó khăn định dậy thì thấy Mộ Dung Thư ở ghế chủ vị còn Thẩm trắc phi cùng Đại phu nhân đang một bên nên lập tứckhông dám lộn xộn, nghiêng đầu thấy Dương mụ nhưng do miệng nhét giẻ nênkhông thể chuyện càng thể hành động thiếu suy nghĩ.
Dương mụ thấy bộ dạng thảm hại của con liền kinh hãi! Tại chỉ trong vòng một đêm biến thành thế ? Lại đến áp giải con bà đều là bà tử trong Mai viên liền đây là ý của Vương phi, mặt liền tái nhợt, vội vàng Mộ Dung Thư, thất kinh hỏi: "Vương phi, con nô tì phạm tội gì? Sao trói nó như ?" Dương mụkhông là kẻ ngốc, thấy bộ dáng của Dương Trụ liền bắt một thời gian , nếu cũng mệt mỏi đến mức như , mà còn mùi kỳ quái.
Lúc , ánh mắt đều đổ dồn về phía Mộ Dung Thư.
"Dương mụ quả thực là lớn tuổi , mà hạ nhân trong vương phủ hình như càng ngày càngkhông quy củ." Mộ Dung Thư lạnh một tiếng, tầm mắt rơi Thẩm trắc phi.
Nhìn một màn , Thẩm trắc phi vẫn luôn im lặng vì đoán ý của Mộ Dung Thư là gì nhưng những lời , hàng mi bất giác cau chặt, đến khi chạm ánh mắt của Mộ Dung Thư thì nàng đến lúc lên tiếng: "Dương mụ, ngươi dám với vương phi? Còn bồi tội với Vương phi!"
Bây giờ Dương mụ mới nhận những lời thất lễ, nên cho dù nghi ngờ trong lòng giải thích, cho dù bao nhiêu oán hận cũng mở miệng bồi tội với Mộ Dung Thư. "Nô tì lỡ lời, nô tì sai, xin Vương phi đừng trách."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-56.html.]
May mà từ đầu bà chọn trung thành với Thẩm trắc phi, lúc quan trọng thể che chở cho bà, ai qua cũng là Thẩm trắc phi ý định trách cứ bà.
Mộ Dung Thư cũng gì, chỉ cúi đầu chăm chú những ngón tay chăm sóc tỉ mỉ của , mà nàng lên tiếng thì ai dám mở miệng! Một canh giờ trôi qua, trong lòng ai thấp thỏm thì càng khẩn trương nhưng chỉ Mộ Dung Thư vẫn bình tĩnh nhưkhông.
Lúc , nếu một cây kim rơi xuống thì âm thanh dù nhỏ đến cũng thể rõ ràng.
"Dương Trụ bước lên trả lời." Mộ Dung Thư chầm chậm ngẩng đầu, đôi mắt vẻ lười nhác nhưng giống như hầm băng lạnh thấu xương, khiến cho Dương Trụ liền cảm thấy sợ hãi.
Hắn đang trả lời nhưng miệng mấy đôi tất bịt chặt, Vân Mai đảo mắt, liền tiến lên kéo mấy đôi vớ , thì mùi cứt gà hôi thối sộc mũi .
Thẩm trắc phi và Đại phu nhân thể giấu vẻ chán ghét khi Dương Trụ, nam nhân gì mà ăn ở dơ bẩn gầy yếu, suốt ngày ăn , khó trách nữ tử nào nguyện ý gả cho ! Nên mới bày kế hãm hại Hồng Lăng mới thể cưới thê tử.
Mộ Dung Thư nhíu mày, nha đầu Vân Mai đến cùng nhét bao nhiêu cứt gà trong tất? Cuối cùng Dương trụ cũng thể chuyện nhưng miệng bịt kín lâu nên tê, một lúc mới thể chuyện bình thường. Hắn ngẩng đầu thấy vẻ quốc sắc thiên hương của Mộ Dung Thư thì kìm liền ngây dại, đến khi Dương mụ nhắc nhở thì mới hồn, liền vội vàng cúi đầu : "Tiểu nhân vì Vương phi trói tiểu nhân?"
"Không ?" Mộ Dung Thư nhếch môi lạnh.
Dương Trụ cảm thấy \vô tội, cơ bản là gì sai. Bất quá… Hắn chột về phía Hồng Lăng, thấy Hồng Lăng trang điểm lộng lẫy, hai mắt nhất thời hiện lên vẻ dâm đãng, cũng Hồng Lăng xinh như nhưng dáng nàng hút hồn! Vừa nghĩ đến việc sẽ cưới nàng, hằng đêm chung chăn chung gối thì mắt càng hiện rõ vẻ dâm dục.
Hồng Lăng giận đến đỏ mặt, thật bước tới đ.â.m mù ánh mắt !
"Con nô tì sai việc gì, xin Vương phi minh giám, từ đến giờ nó là đứa nhát gan, dám gây chuyện lung tung! Nếu vô ý xúc phạm Vương phi, xin hãy nhân từ bỏ qua cho nó." Dương mụ con đến sắc mặt giận dữ cùng chán ghét của Hồng Lăng, trong lòng cũng hậm hực, tuy Dương Trụ nhiều điểm nhưng cũng là nam tử, mà sớm muộn gì Hồng Lăng cũng sẽ trở thành con dâu của bà, khôngbiết bao che cho nhà còn vẻ ghét bỏ, cứ chờ khi gả cho Dương Trụ xong, bà từ từ dạy bảo mới !
Đại phu nhân cũng dám gì, trong tình huống rõ mà mở miệng thì đúng là ngốc .
Thẩm trắc phi luôn âm thầm quan sát Mộ Dung Thư, nàng thừa nhận, từ đầu đến giờ, nàngkhông thể nào đoán suy nghĩ của Mộ Dung Thư, thật thì Mộ Dung Thư đang định gì?
"? Dương mụ, chỉ sợ của Dương Trụ phạm thì ngay cả bản Vương phi tha cũng tha !" Mộ Dung Thư lạnh một tiếng, ngẩng đầu Dương trụ, lạnh lùng cực điểm , "Dương Trụ, ngươi của ?"
Dương Trụ kinh hãi, xảy chuyện gì? Hắn Hồng Lăng, chẳng lẽ nàng mang chuyện hôm qua cho Vương phi? "Tiểu nhân sai, đáng lẽ tiểu nhân đến cầu hôn ngay hôm qua mới ." Dứt lời, còn với Hồng Lăng, lộ cái răng vàng khè.
Dương mụ mở miệng nhưng khi thấy sắc mặt của Thẩm trắc phi thì liền ngậm miệng, tuy bà vẫn yên tâm nên về phía Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư cầm ly mới pha, nước vẫn còn nóng, Dương Trụ xong liền khinh thường lạnh một tiếng, dứt khoát ném thẳng ly Dương Trụ.
"Giỏi cho một tên tiểu nhân gan loạn! Ngươi tưởng bản Vương phi ngươi chuyện bẩn thỉu gì ? Ngay cả bên cạnh mà ngươi cũng dám khi dễ!" Mộ Dung Thư nổi giận quát to.
Dương Trụ nóng nhất thời kêu to, "A…"
"Chuyện là ...?" Thẩm trắc phi nhíu mi, xem chừng chuyện tiếp theo sẽ đơn giản như nàng nghĩ. Rốt cuộc Dương Trụ Vương phi nắm nhược điểm gì?
"Vương phi, …" Dương mụ khiếp sợ, Vương phi tức giận như !
"Hồng Lăng là Đại nha hồi môn của bản Vương phi, gương mặt xinh mà dáng điệu cũng , Dương Trụ ngươi chỉ là đứa công trong chuồng ngựa m2 dám gan mơ tưởng đến Hồng Lăng! Rình rập giương bẫy để nhục nàng? Dương Trụ, ngươi quả thật là ăn gan hùm mật gấu !" Mộ Dung Thư lạnh lùng , lời như cái mũ trùm lên Dương Trụ.
"Cái gì? Vương phi, hiểu lầm , Hồng Lăng cô nương và tiểu nhân là tình đầu ý hợp, tuyệt đối do tiểu nhân trêu chọc Hồng Lăng cô nương." Dương Trụ cũng khôngphải là ngu ngốc, 'vũ nhục Hồng Lăng' và 'cùng Hồng Lăng tình đầu ý hợp" ý nghĩa khác , trời ơi, chỉ thể thừa nhận Hồng Lăng cùng tư định chung thôi!
Lúc Đại phu nhân mở miệng , "Vương phi, là hiểu lầm trong chuyện ? Hay lời của Hồng Lăng và Dương Trụ điều bất nhất?"