Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 62
Cập nhật lúc: 2024-12-01 00:58:23
Lượt xem: 228
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Muội ý bản Vương phi? Hay vẫn giận ? Tuy mấy ngày vì chuyện của Hồng Lăng và Dương mụ, hai tỷ chúng chút hiểu lầm nhưng dù chúng vẫn là tỷ ? Chớ để chuyện tổn hại đến tình cảm của chúng . Nếu như vẫn quyết cần, thì khó tránh bản Vương phi nghĩ chuyện Hồng Lăng liên quan đến ." Mộ Dung Thư nhíu mi, thanh âm chút lạnh nhạt , nét tươi mặt cũng nháy mắt biến mất.
Đại phu nhân hoảng sợ hơn, dám từ chối, vội vàng : "Nô tì tạ ơn Vương phi." Ấm lô cầm đến mà tay như phỏng! Mỗi câu của Mộ Dung Thư đều như đang đào hố, càng đoán tâm tư của nàng , nàng càng kinh tâm!
"Vậy là . Nhìn thấy vui vẻ, cũng cao hứng." Nụ sáng rỡ xuất hiện, Mộ Dung Thư vỗ hai cái lên mu bàn tay Đại phu nhân mu, giống như vô cùng hài lòng với câu trả lời của Đại phu nhân.
Đại phu nhân chỉ thể lấy lòng.
"Mấy ngày , nhà nương của phu nhân quyên ít bạc cho nạn dân vùng Giang Bắc, dân chúng đều mang ơn Đỗ gia hết Không ngờ nhà nương của Đại phu nhân hào phóng như thế, việc của Đỗ gia cũng đương kim thánh thượng và triều thần tán thưởng." Mộ Dung Thư mở miệng vòng vo.
Đại phu nhân , khóe miệng co giật, chuyện nàng cũng . Có tạo áp lực với phụ nên mới khiến cho phụ quyên bạc, hiện giờ mấy lời của Mộ Dung Thư chẳng khác gì châm chọc, nhưng nàng cũng chỉ thể : "Chút đóng góp cho nạn dân dĩ nhiên Đỗ gia hết sức vui vẻ ."
" , bây giờ trong kinh thành, ai nhắc tới Đỗ gia mà giơ ngón tay cái lên khen ngợi? Vương gia vì Đỗ gia mà cũng nở mày nở mặt, tâm tình tệ, vị trí của ở trong lòng cao thêm vài phần." Mộ Dung Thư khẽ , trong thanh âm còn mấy phần hâm mộ.
Đại phu nhân , trong lòng vui sướng lan tràn hỏi: "Phải ?"
"Đương nhiên, chẳng lẽ khác ? Trong giải quyết vụ Giang Bắc , Đỗ gia lập công lớn." Mộ Dung Thư gật đầu , thần sắc thập phần thành khẩn.
Đại phu nhân càng vui sướng, nếu trong lòng Vương gia vì hành động của cha mà thêm sủng hạnh nàng thì thật là trong họa phúc, Mộ Dung Thư, chẳng lẽ nàng tâm tư của Vương gia nên mới đến đây lôi kéo, lấy lòng nàng? "Từ đến giờ phụ đều giúp niềm vui nhưng quả thật lập đại công là Vương gia chứ Đỗ gia! Nếu Vương gia nghĩ cách giải quyết thì chỉ e hiện nay dân vùng Giang Bắc vẫn chịu cảnh khổ cực ."
"Thanh danh của Đỗ lão gia thật . Bất quá…" Mộ Dung Thư đầu, khóe miệng tươi thêm một tia lạnh. Đại phu nhân phản ứng kịp, vội hỏi: "Bất quá cái gì?"
"Bất quá gần đây Đỗ gia gây chuyện gièm pha, Đỗ thiếu nãi nãi dung , dụng thủ đoạn ngoan độc hãm hại một vị , chẳng qua chỉ vô ý vài câu đụng chạm thì nàng liền sai đem nhốt nữ nhân đó củi bỏ đói, mà nữ nhân đó mới sinh non, nghĩ thử xem, nếu việc truyền đến tai ngoài, đến tai Vương gia thì thế nào? Người trong kinh thành sẽ Đỗ gia thế nào? Thanh danh một đời của Đỗ lão gia xem như hủy trong nháy mắt." Mộ Dung Thư lạnh lùng .
Đại phu nhân khẽ run, trán đổ mồ hôi lạnh, Mộ Dung Thư rõ ràng là đang uy h.i.ế.p nàng! Chuyện của Đỗ gia thì nàng , nhưng từng nghĩ Mộ Dung Thư thể tường tận như , thì mục đích của nàng khi đến đây! Quả thật, em dâu là khắc nghiệt, nhiều thất c.h.ế.t trong tay nàng.
"Nói thật thì chuyện quan hệ với bản Vương phi nhưng thất nhốt trong phòng củi là của Đại nha - Vân Mai bên cạnh , khi xong chuyện can hệ đến Đỗ lão gia, lẽ của Vân Mai cư xử đúng mực, nên mới trừng phạt, thế nhưng, nếu bản Vương phi cẩn thận lỡ miệng mặt Vương gia, như …"
"Tạ ơn Vương phi nhắc nhở, nô tì lập tức cho truyền tin hồi phủ." Đại phu nhân vội vàng chặn lời tiếp theo của Mộ Dung Thư, lo lắng trả lời. Mộ Dung Thư đang uy h.i.ế.p nàng! Xem , Vương phi thật mang thù!
Mộ Dung Thư tươi hơn, gật đầu : "Muội chớ nên trách bản Vương phi nhiều chuyện! Dù tính tình của Vân Mai, cũng hiểu một chút, nếu nàng cẩn thận lộ gì đó thì hậu quả thật khó lường. Bản Vương phi thật tâm suy nghĩ cho ."
Đại phu nhân lập tức quỳ xuống đất, cúi đầu cắn răng trả lời: "Nô tì ghi nhớ đại ân của Vương phi, nếu Vương phi nhắc nhở, chắc chắn gây thành đại họa."
“Tốt lắm, bản Vương phi ở cũng lâu, đến lúc trở về ! Muội nghỉ ngơi thật ." Mộ Dung Thư chậm rãi dậy, với Đại phu nhân.
Đại phu nhân trong lòng cực kỳ phẫn nộ, Mộ Dung Thư rời khỏi, nàng cầu còn , lướt qua sắc mặt của Đại phu nhân, Mộ Dung Thư liền rời .
Sau khi Mộ Dung Thư rời khỏi, Đại phu nhân liền từ đất lên, theo bóng lưng Mộ Dung Thư, hai tay nắm chặt thành quyền, quả nhiên sai một bước thì sẽ ân hậnkhông kịp, hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Trên đường về Mai viên, Vân Mai nhịn hỏi: "Vương phi, chuyện ?"
"Vương phi tự gặp Đại phu nhân, chắc chắn việc." Hồng Lăng , lúc rời , nàng thấy gương mặt trắng bệch của Đại phu nhân.
Mộ Dung Thư gật đầu : "Đợi tin ." Cho là Vân Mai thả thì thể cũng chịu thương tổn nhẹ, chỉ sợ ngày thể mang thai, tương lai của nàng trong Đỗ phủ càng gặp nhiều khó khăn, thế nhưng, nàng chỉ thể dược tới đây.
Vân Mai lời của Mộ Dung Thư, lập tức : "Không, , cứu ! Nô tì tạ ơn Vương phi. Thật quá."
"Tiểu nha đầu, đừng lung tung, to đường, sẽ để khác thấy." Hồng Lăng thấy Vân Mai kích động, vội lên tiếng nhắc nhở.
Vân Mai , vội bụm miệng mà .
Mộ Dung Thư thấy thế thì lắc đầu , qua chuyện hôm nay, xem chừng oán hận của Đại phu nhân đối với nàng càng sâu, nhưng oán thì ? Xem chừng thì nàng cũng sẽkhông dám tùy tiện gì.
Trong lúc nàng dùng cơm chiều thì tin truyền đến, Đại phu nhân cho đưa thư đến tay Đỗ thiếu nãi nãi, đó thả còn mời cả đại phu đến xem mạch, hầu hạ chu đáo. May mà Vân Mai ngày thường thể khỏe mạnh, quen việc nặng, nên giam ở phòng chứa củi một ngày cũng thương tổn nhiều lắm, chỉ cần tĩnh dưỡng một tháng, sẽ trở như xưa. Vân Mai liền mỉm , rốt cục thì cơn mưa trời sáng.
"Ngươi yên tâm? Mấy ngày nay ngươi lên xuống hại bọn còn tưởng ngươi bức lương, giống y như tiểu kiều thê tủi .” Thanh Bình trêu ghẹo .
Thu Cúc : " ! Sau lập gia đình, chắc sẽ sợ hãi?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-62.html.]
"Các tỷ, đừng trêu ghẹo ." Vân Mai bĩu môi , đó chạy đến mặt Mộ Dung Thư cáo trạng: "Vương phi, mau chủ cho nô tì, các tỷ đều xem nô tì như trò ."
"Ơ, còn hổ, dám cáo trạng với Vương phi." Hồng Lăng che miệng trộm.
Mộ Dung Thư , nhíu mày, : "Quả thật nên phạt, phạt ngươi xếp chăn, múc nước rửa chân cho ba bọn Thu Cúc trong vòng một tháng ." Vân Mai , xụ mặt xuống, bĩu môi : "Sau nô tì cũng dám sai việc gì nữa."
"Ha ha…" Trong phòng liền tràn ngập tiếng .
…
Hai ngày , Hồng Lăng xuất phủ đến ngọ hẻm phía đông hỏi thăm tin tức của Liễu Ngọc Nhi.
"Liễu tiểu thư lừa Vương phi, thực thì Liễu phu nhân cho Liễu tiểu thư ngân lượng và cửa hàng, bây thời Liễu cô nương và tiểu thiếu gia đang sống trong một căn nhà nhỏ ở ngõ hẻm phía đông kinh thành, Liễu tiểu thư chỉ thêu thùa và giặt quần áo thuê để kiếm chút bạc, nô tì dám gặp Liễu tiểu thư, nhưng lén từ ngoài viện, tình cảnh bây giờ của Liễu cô nương thật nô tì kiềm lòng , còn tiểu thiếu gia, mới ba tuổi nhưng hiểu chuyện, quấy, lời, cũng một bên dùng cái tay tí xíu giúp giặt quần áo nữa, mà đứt cả ruột." Hồng Lăng cau mày .
Ai thể là ngờ quen sống trong an nhàn,, đuợc hầu hạ như Liễu tiểu thư rơi cảnh như bây giờ, chỉ mới ba năm ngắn ngủi!
Nghe , hình ảnh của Liễu Ngọc Nhi liền hiện lên mắt Mộ Dung Thư, nàng liền trầm giọng : "Ngày mai gọi Tiết chưởng quỹ tới gặp ."
"Vâng ạ."
Lúc dùng cơm chiều, Vũ Văn Mặc đến Mai viên, cùng đến với thì Thẩm trắc phi theo sát phía .
Hai hiếm khi cùng xuất hiện tại phòng Mộ Dung Thư, nàng sai dọn thêm hai bộ bát đũa, Vũ Văn Mặc và Thẩm trắc phi cũng khách khí cũng xuống.
Ba im lặng , dù gì thì quan hệ giữa họ cũng chút phức tạp. Mộ Dung Thư nhận thấy bây giờ nàng là thứ ba, vô tình chen thế giới riêng của hai bọn họ.
Trước mắt nàng, Thẩm trắc phi đang ân cần gắp thức ăn cho Vũ Văn Mặc. "Mấy ngày nay gia bận rộn công vụ, nghỉ ngơi đầy đủ, Thúy Hồng , nhiều ngày gia ăn một bữa cơm ngon miệng, bây giờ đến đây gia ăn nhiều thêm một chút." Dứt lời, nàng liền Mộ Dung Thư, nhưng vẫn gắp thức ăn cho nàng, : "Không ngờ tay nghề của đầu bếp trong phòng bếp của tỷ tỷ khá như , mấy món ăn từng ăn qua bao giờ."
"Chỉ mấy món đơn giản thôi." Mộ Dung Thư nhạt cúi đầu thoáng qua miếng thịt mà Thẩm trắc phi bỏ chén nhưng vẫn ăn.
"Ai mà mấy món đơn giản của tỷ tỷ giống của , khó trách gia đến đây dùng cơm chiều." Thẩm trắc phi .
Nghe thấy lời của Thẩm trắc phi, Vũ Văn Mặc cau mày, lạnh nhạt lướt qua Thẩm trắcphi, nhưng khi ánh mắt lướt qua Mộ Dung Thư thì thấy nàng vẫn bình thường, mà ánh mắt cũng từng đến , chân mày của càng cau chặt hơn.
"Hai ngày , nghĩ tới nghĩ lui, vẫn thấy Hồng Lăng là nhất, nếu để cho nàng hầu hạ Vương gia, tỷ cùng đều sẽ yên tâm." Lát , Thẩm trắc phi lên tiếng.
Mà , nàng chĩa mũi tên về phía Hồng Lăng.
Hồng Lăng đang hầu hạ bên cạnh, hình khẽ run, cúi đầu che dấu sự kinh hoảng của .
"Hồng Lăng thích hợp." Mộ Dung Thư trực tiếp cự tuyệt, đó ánh mắt kinh ngạc của Thẩm trắc phi : "Thẩm trắc phi nên tìm khác."
Thẩm trắc phi lướt qua Vũ Văn Mặc, thấy sắc mặt cũng đổi liền nhướng mày với Mộ Dung Thư: "Tỷ cho Vương gia nạp ? Thân là nữ nhân của Vương gia, tỷ suy nghĩ cho Vương gia nhiều hơn mới , nếu để ngoài sẽ cho rằng tỷ đố kỵ đó." Nàng cố ý nhấn mạnh hai chữ đố kỵ nhưng giọng bức thậm chí còn chút vui đùa.
"Đố kỵ?" Nàng nhướng cao mày, trầm giọng hỏi, trong lòng thầm lạnh, lạnh lùng thoáng qua Vũ Văn Mặc vẫn yên lặng lên tiếng.
Nhận thấy ánh mắt của Mộ Dung Thư, con ngươi của Vũ Văn Mặc lóe lên một tia hàn quang, đưa mắt Thẩm trắc phi, nhưng Thẩm trắc phi nhận thấy ánh mắt của Vũ Văn Mặc, ngược còn tươi : "Tỷ tỷ, chúng đều là nữ nhân của Vương gia, hẳn học cách rộng lượng."
Mộ Dung Thư nhạt gật đầu, tỏ vẻ tán đồng với lời của nàng, nhưng bình tĩnh Vũ Văn Mặc hỏi: "Nếu phạm thất xuất, vì bỏ ?"
Thẩm trắc phi thể tin Mộ Dung Thư, nàng đang cái gì ? Lại Vũ Văn Mặc bỏ nàng!
Hồng Lăng lo lắng thôi, càng kinh sợ Mộ Dung Thư, Vương phi vì bảo vệ nàng mà dám đến mức !
Ba tâm tư khác nhưng ánh mắt của cả ba đều rơi Vũ Văn Mặc.
Vũ Văn Mặc khi xong lời của Mộ Dung Thư, ánh mắt nàng càng sắc bén lạnh thấu xương, con ngươi càng u tối, trong nháy mắt, quanh tỏa một trận hàn khí. Lúc , trong phòng im đến mức cây kim rơi xuống cũng thể .
Đôi mắt lạnh như băng Thẩm trắc phi. Thân hình nàng run lên, đây là đầu tiên, dùng ánh mắt vô tình như thế nàng!
Mộ Dung Thư khóe môi khẽ cong, trong lòng tự nhủ: hôm nay Thẩm trắc phi sợ là tính sai , quá mức vội vàng.