Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 65

Cập nhật lúc: 2024-12-01 00:59:08
Lượt xem: 224

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dung Thư suy nghĩ trong lòng Hồng Lăng, nàng : “Hầu bao thêu xong ?”

Hồng Lăng thở dài, kể từ khi Vương phi tỉnh thì cực kỳ thông minh, nàng nghĩ chuyện chứ! Haizz... Nàng bất đắc dĩ trả lời: “Khoảng nửa ngày nữa sẽ xong.”

“Nếu đêm nay Vương gia đến đây, Thu Cúc ngươi với phòng bếp nhỏ cần chuẩn cơm cho , cứ để phòng bếp vương phủ vài món ngày thường Vương gia thích ăn .” Mộ Dung Thư lệnh cho Thu Cúc.

“Vâng.” Thu Cúc lĩnh mệnh lui .

Không lâu , Vân Mai liền bưng một đĩa điểm tâm .

“Mấy món phòng bếp nhỏ mới nấu xong, là bánh mai hoa và bánh đậu xanh Vương phi thích ăn.”

Nghe , Mộ Dung Thư buông hà bao đang thêu dở xuống, vươn , thuận tay cầm một khối bánh mai hoa đưa miệng, bánh đến miệng là tan, tay nghề của mấy bà tử càng ngày càng , “Mùi vị tệ.”

“Vương phi, chuyện của Tam tiểu thư ?” Vân Mai cúi đầu nhỏ bên tai Mộ Dung Thư, vẻ mặt vui vẻ.

Mộ Dung Thư nhướng mày, “Thế nào?”

“Sau khi Tam tiểu thư gả cho Lưu Phong, cứ hai ba ngày là tranh cãi với , Tam tiểu thư thuận mắt mấy vị tiểu trong nhà, mà Lưu Phong cũng chán ghét sự ngang ngược của Tam tiểu thư nên liền cưới một lúc bốn để chọc giận Tam tiểu thư, thậm chí lúc mấy ngày liền Lưu Phong đều ở trong kỹ viện, về nhà, mà khi Tam tiểu thư liền mang hạ nhân tới kỹ viện quậy tưng bừng, bắt và kỹ nữ ngay giường, Lưu Phong trong cơn tức giận liền tát Tam tiểu thư một cái, khi hồi phủ, Tam tiểu thư cứ đòi hưu phu, mà Lưu Phong thấy Tam tiểu thư cứ ồn ào đòi hưu thì cũng thèm quan tâm, chuyện ầm ĩ cả thành đều , ai cũng đang trông chờ coi rốt cuộc giải quyết như thế nào đây.” Vân Mai từ từ .

Không thể ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà Mộ Dung Tuyết và Lưu Phong xảy nhiều chuyện như . Mấy ngày , khi Mộ Dung Tuyết thành , nàng lấy viện cớ đến dự, dĩ nhiên Vũ Văn Mặc cũng đến.

Trước khi bọn họ thành , nàng đoán với tính tình của Mộ Dung Tuyết và cái nết phong lưu thành tính của Lưu Phong thì cuộc sống hôn nhân sẽ vô cùng phấn khích, ngờ nhanh muôn màu muôn vẻ như thế.

“Sau đó thì ?” Mộ Dung Thư hỏi.

Vân Mai thở dài, “Cuối cùng Tam tiểu thư về phủ Tướng quân náo loạn, Tướng quân khiển trách vài câu, cam lòng rưng rưng trở về. Lưu Phong thật sự tức giận, chẳng những thèm đến Tam tiểu thư mà còn chuộc cho kỹ nữ , kỹ nữ cũng an phận, mới phủ đối nghịch với chính thất, đáng tiếc là Lưu Phong mặt bênh vực cho kỹ nữ , chọc Tam tiểu thư giận phát bệnh.”

“Tam tiểu thư bệnh?” Hồng Lăng vội hỏi.

“Nghe bệnh.” Vân Mai gật đầu, đến phủ Tướng quân, nàng từng gặp qua Tam tiểu thư, thể ngờ là một xinh như Tam tiểu thư khi lấy chồng cũng gặp tình cảnh như thế.

Mộ Dung Thư gật đầu: “ lấy một cây nhân sâm trăm năm trong kho của bản Vương phi đem tặng qua đó.” Bất luận như thế nào, Mộ Dung Tuyết vẫn là danh nghĩa của nàng, xem như cũng đến nỗi lãng phí cây nhân sâm .

“Vương phi… còn định tặng đồ? Tam tiểu thư gặp ai cũng là Vương phi hại nàng! Nếu tại Vương phi thì hôm nay nàng gả cho Lưu Phong chịu khổ!” Vân Mai thấp giọng .

“Cái gì?” Hồng Lăng cau mày, Tam tiểu thư vẫn chừng mực! “Tam tiểu thư rơi tình cảnh đều là gieo gió gặt bảo, thể oán trách Vương phi?” Nếu Tam tiểu thư khắp đối phó Vương phi, đó còn vọng tưởng với Vương gia thì cũng sẽ rơi tình trạng .

Mộ Dung Thư giận quá hóa , “Hả? Nàng như thế?”

“Vương phi, giận? Bây giờ chuyện truyền khắp các đại gia tộc trong kinh thành, gần đây Tam tiểu thư xảy nhiều chuyện như nên cũng gây một ít gièm pha, tất nhiên nhiều tin lời của nàng.” Vân Mai cẩn trọng , sợ Mộ Dung Thư tức giận.

Mộ Dung Thư sa quan tâm đến chuyện nhỏ nhặt như thế nhưng một việc vẫn . “Thì Tam nhớ thương bản Vương phi như thế. Một khi như , thì ngoài cây nhân sâm , tặng thêm vài khúc vải nữa, nhớ lựa màu sắc tươi tắn một chút.”

“A? Vâng.” Vân Mai nghi hoặc nhưng dám hỏi nhiều, chỉ nghĩ thầm: mấy khúc vải trong kho lâu , tuy chất lượng nhưng Vương phi thích vì màu sắc quá sặc sỡ giống như màu sắc xiêm y của kỹ nữ thanh lâu nên Vương phi liền ném kho. Tại bây giờ tặng cho Tam tiểu thư? Còn cây nhân sâm trăm năm nữa, Vương phi cũng cho Tam tiểu thư, xem Vương phi thật là một ! Tam tiểu thư như thế mà gì còn đối xử với Tam tiểu thư như .

Hồng Lăng cố gắng nén , Vương phi dùng mấy khúc vải để ám chỉ Tam tiểu thư ngay cả kỹ nữ cũng bằng!

...

Sau khi dùng xong cơm trưa, Liễu Ngọc Nhi mang theo con đến cầu kiến.

Mộ Dung Thư , liền Tiết chưởng quỹ xử lý sự tình thỏa, vội vàng cho mời hai mẫu tử họ .

Chỉ mới mấy ngày, Liễu Ngọc Nhi khác , tuy y phục may từ loại vải nhất nhưng là vải mới, gương mặt toát nét tươi tận trong lòng, bên cạnh Ngọc Nhi là một đứa bé trai ba bốn tuổi, đứa bé da trắng noãn nà, ánh mắt sáng trong trẻo, mày thanh môi mọng, bộ dạng cực đáng yêu.

kinh diễm chính là đứa bé một đôi mắt phượng dài đầy tà mị, lúc chuyển động mênh m.ô.n.g tựa sóng nước, phong lưu, khi bé thấy Mộ Dung Thư thì liền nhoẻn miệng , hai cái má lúm đồng tiền, lập tức g.i.ế.c trong nháy mắt, bao gồm cả Mộ Dung Thư. ( tim của ... oh my heart... tiểu mỹ nam... )

Mới ba tuổi tuyệt sắc như !

Mộ Dung Thư khỏi sửng sốt, bé con quá mức xuất chúng! Là kết hợp của nét Liễu Ngọc Nhi và Vương Quân Sơn.

Bọn Hồng Lăng đến ngây .

Lúc bé con còn dùng đôi mắt phượng đầy tà mị Mộ Dung Thư hành lễ theo đúng phép tắc, nhỏ nhắn uốn éo, ngọt ngào : “Hiên nhi tham kiến Vương phi xinh , Vương phi xinh an khang, khỏe mạnh, cường tráng.”

Mộ Dung Thư sửng sốt, đứa nhỏ thật là đáng yêu! Vừa mở miệng cho nàng vui , còn nhỏ như lấy lòng nữ tử, cần đoán cũng , tương lai thì đứa nhỏ chắc chắn là hoa đào bay tán loạn, tiền đồ quang minh!

Liễu Ngọc Nhi nhịn : “Hiên nhi, nàng là Nam Dương vương phi, là Vương phi xinh .”

Hiên nhi vươn cánh tay mập mạp gãi gãi đầu, Mộ Dung Thư chu miệng lên, ngây thơ : “Rõ ràng là Vương phi xinh mà, mẫu , ngoài thì Vương phi là nữ nhân xinh nhất mà Hiên nhi từng gặp.”

“Ha ha...” Mộ Dung Thư che miệng, thành tiếng với Liễu Ngọc: “Không ngại Hiên nhi khen xinh .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-65.html.]

Liễu Ngọc Nhi bất đắc dĩ lắc đầu, véo nhẹ chóp mũi Hiên nhi, “ nhớ kỹ lời của mẫu ở nhà, chạm đến Vương phi.”

“Mẫu , Hiên nhi .” Tiểu Hiên liền gật đầu lia lịa, đó giả bộ lớn, Mộ Dung Thư : “Hiên nhi gặp qua Vương phi.”

“Ngọc nhi, ở chỗ nhiều quy củ như ! Hiên nhi, đến đây với .” Mộ Dung Thư với Liễu Ngọc Nhi với Tiểu Hiên.

Tiểu Hiên , ngẩng đầu Liễu Ngọc Nhi, thấy nàng gật đầu mới xiêu xiêu vẹo vẹo qua chỗ Mộ Dung Thư.

Thấy bé đến mặt, Mộ Dung Thư liền ôm lấy bé, thể nho nhỏ mềm, ôm thật thoải mái, tiểu tử ngọt ngào : “Vương phi xinh thơm quá!”

“Tiểu thiếu gia lớn lên thật !” Mấy Hồng Lăng đồng thời kinh hô.

“Mấy vị cô nương mới , Hiên nhi là nam tử hán, khí vũ hiên ngang, đỉnh thiên lập địa!” Thấy bọn Hồng Lăng khen bé , bé liền lên chu đôi môi hồng nộn lên, nhỏ giọng phản bác, lúc khí vũ hiên ngang còn oai phong chỉ .

Liễu Ngọc Nhi nhịn bật , với Mộ Dung Thư: “Đứa nhỏ mỗi ai khen nó nó đều phản bác, cái từ khí vũ hiên ngang nữa!”

đúng, Hiên nhi là nam tử hán.” Từ đến giờ, Mộ Dung Thư đều sức kháng cự với con nít, liền vội .

Tiểu Hiên ngẩng đầu Mộ Dung Thư, ngọt ngào ngây thơ, giống như thốt lời thề với bản : “Sau khi Hiên nhi lớn lên sẽ bảo vệ mẫu ! Không cho thương tổn mẫu .”

Mộ Dung Thư ngẩng đầu Liễu Ngọc Nhi đang bên cạnh, trong lòng quyết định, đó cúi đầu Tiểu Hiên nhi, : “Có ở đây, ai thể thương tổn mẫu của Hiên nhi hết.”

Tiểu Hiên nhi , mắt phượng khẽ cong, liền bật dậy hôn một cái chóc môi Mộ Dung Thư, “Tạ vương phi.” ( oa.. Mặc ca, nụ hôn của Thư tỷ òi kìa... )

Mộ Dung Thư sửng sốt.

Liễu Ngọc Nhi bất đắc dĩ Tiểu Hiên nhi : “Hiên nhi, quậy nữa.”

“Ngọc Nhi, đứa nhỏ giống ngươi mà giống . Thật !” Mộ Dung Thư tỉnh càng yêu thích, ôm chặt tiểu tử trong lòng.

“Ha ha... giống .” Liễu Ngọc Nhi che miệng .

Sau đó, Mộ Dung Thư chơi đùa cùng Tiểu Hiên một lát, thấy bé vẻ mệt, liền sai bọn Hồng Lăng mang bé đến gian phòng cách vách nghỉ ngơi.

Trong phòng chỉ còn hai là Mộ Dung Thư và Ngọc Nhi, nụ môi cả hai đều tắt. Mộ Dung Thư Liễu Ngọc Nhi, nghiêm trọng , ”Ta sửa án cho ngươi, thể để ngươi mang tiếng thông dâm cả đời .” Từ khi thấy Tiểu Hiên đáng yêu, hiểu chuyện thì ý nghĩ của nàng càng kiên định.

Liễu Ngọc Nhi , thở dài một , ngân ngấn lệ : “Thật , cũng cần, đời cứ thế trôi qua cũng , nhưng từ khi trở kinh thành, những lời xa ngừng ập tới, Hiên nhi còn nhỏ, thể để cho nó gánh chịu tất cả , nhưng nếu giải oan thì Hiên nhi sẽ nhận tổ quy tông, mà tiện cùng phụ nó sẽ để về mà cũng quyết trở về, đến lúc đó Hiên nhi rời để trở vương phủ mà tiện chắc chắn sẽ để trưởng tử như Hiên nhi sống sót.”

Nghe , Mộ Dung Thư cau mày.

“Ta Vương phi khó xử, càng liên lụy ngươi, Vương gia mặc dù là danh môn vọng tộc, nhưng ngoại trừ Vương tuần phủ, thì ai cũng dễ đắc tội. Bây giờ nông nổi , vì Hiên nhi, chấp nhận nhẫn nhịn mà sống, Vương phi đừng để vì mà khiến tính kế.” Liễu Ngọc Nhi mỉm , cố gắng ngăn dòng lệ với Mộ Dung Thư. Từng câu, từng chữ đều suy nghĩ cho nàng.

“Ngọc nhi…”

Liễu Ngọc Nhi cắt lời nàng, : “Đừng lo lắng cho , bây giờ sống lắm.” Nàng Vương phi cũng gặp nhiều khó khăn huống hồ Vương gia đang ở Thanh châu, xa như thế, nàng thể để cho Mộ Dung Thư vì mà gặp nguy hiểm. “Hiên nhi hiểu chuyện, mặc dù chỉ mới ba tuổi, nhưng khi thấy mệt, nó liền đ.ấ.m vai cho , thấy khát liền dâng , Hiên nhi ở bên, cảm thấy hạnh phúc , giông bão mạnh tới thì cũng sẽ qua, thà mang tiếng thông dâm còn hơn đưa nó về vương phủ. Vương phi, hứa với , đừng vì chuyện điên rồ.”

Mộ Dung Thư trong lòng xót xa, rõ ràng xung quanh Liễu Ngọc Nhi đều là trắc trở, tiến một bước đều cũng gian nan nhưng vẫn suy nghĩ cho nàng. Nghĩ , nàng cũng là đúng, tội danh thông dâm của nàng nếu xóa bỏ thì chắn là nàng thể trở về vương phủ, nhưng Hiên nhi là con cháu Vương gia nên về nhận tổ quy tông.

“Ngọc nhi, để suy nghĩ thêm một chút, sẽ cách vẹn cả đôi đường.” Mộ Dung Thư nắm tay Liễu Ngọc Nhi, giọng chút run run . Hôm qua, lúc đưa quyết định nàng quên rằng đây là cổ đại chứ hiện đại, nhưng chỉ cần cho nàng thêm thời gian, trong thời gian ngắn nhất nàng sẽ nghĩ cách giải quyết nhất.

Liễu Ngọc Nhi lắc đầu : “Vương phi, hứa với , đừng xen chuyện . Ta ngươi Vương phi cũng dễ dàng gì, từng cử chỉ, từng hành động đều đến. Cuộc sống bây giờ của , chỉ cần rảnh rỗi sẽ đến thăm ngươi, chỉ cần tỷ chúng đều còn sống là điều nhất ?”

Mộ Dung Thư nhíu mi.

Liễu Ngọc Nhi vỗ nhẹ mu bàn tay nàng, “Ra ngoài lâu nên cũng về nếu trời tối.”

Lúc , Hồng Lăng ôm Hiên nhi vẫn còn ngủ bước phòng.

Liễu Ngọc Nhi liền bước đến ôm lấy tiểu Hiên từ tay Hồng Lăng đó khẽ : “Hiên nhi, chúng về, mau cáo từ Vương phi.”

Bàn tay bụ bẫm trắng noãn của Tiểu Hiên dụi mắt mấy cái, Mộ Dung Thư ngọt ngào : “Vương phi xinh , Hiên nhi về , Hiên nhi sẽ nhớ lắm!”

Mộ Dung Thư mỉm , “Ta cũng sẽ nhớ Hiên nhi.”

Liễu Ngọc Nhi Mộ Dung Thư, gật đầu đến mắt cũng híp thành đường chỉ để Mộ Dung Thư tin là cuộc sống hiện tại của nàng thật sự .

Mộ Dung Thư bóng lưng gầy yếu của nàng, trong lòng dâng lên một sự đau đớn tả .

Nàng vẫn như , cau chặt mày, bao lâu cho đến khi Hồng Lăng gọi nàng một tiếng: “Vương phi.”

“Hả?”

“Vương gia đang chờ để cùng dùng cơm, bọn nô tì dọn cơm xong.” Hồng Lăng nhẹ giọng , nàng lo lắng Mộ Dung Thư, Vương phi ? Lại thất thần theo bóng lưng của Liễu tiểu thư lâu như ?

Loading...