Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 68

Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:11:40
Lượt xem: 221

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dung Tuyết ngẩng đầu lên, kinh ngạc Mộ Dung Thư đang từ từ đến.

Dưới ánh mặt trời sáng chói, bước của Mộ Dung Thư bước thong dong tự tin, mỗi bước đều cực kỳ tao nhã tiêu sái, nàng mặc một bộ y phục màu trắng hoa lệ thêu hoa văn tinh xảo càng tôn lên nét phong hoa tuyệt đại nhưng kém trong trẻo dịu dàng, búi tóc cao, cài một cây trâm ngọc màu đỏ kiêu sa.

Mộ Dung Thư khẽ nhíu mi.

Nhìn thấy nàng thì ai cũng kinh ngạc đến mất hồn, Nam Dương Vương phi thể đến thế! Tuy khuynh quốc khuynh thành nhưng mang vẻ tao nhã mà thế gian hiếm .

“Lưu phủ mới qua đời? Tại ai báo cho bản Vương phi?” Trong lúc đang thất thần thì Mộ Dung Thư đầu hỏi mấy nha lưng .

“Hồi Vương phi, ai qua đời.”

Mộ Dung Thư vờ như thở dài nhẹ nhõm, Mộ Dung Tuyết : “Tam , nếu trong quý phủ ai qua đời, vì mặc tang phục? Giữa ban ngày như thế mặc tang phục lóc thì sẽ cho hiểu lầm, mà còn vô tình mang tiếng nguyền rủa nhà chồng, chẳng trong phủ vẫn khỏe mạnh ?”

“Ngươi!” Mộ Dung Tuyết lời Mộ Dung Thư thì sắc mặt liền đại biến. Chủ ý của nàng thế, chẳng qua là nàng mượn tang phục để biểu lộ sự bất hạnh của nhưng ngờ Mộ Dung Thư thành như !

Quả nhiên, vây quanh thấy Mộ Dung Thư xong liền lên án Mộ Dung Tuyết bất hiếu.

“Vương phi, bất kể hôm nay như thế nào, mặt , ngươi trả cho một cái công đạo!” Mộ Dung Tuyết oán hận, hừ lạnh một tiếng, mặt hiện rõ sự căm phẫn.

Sau đó nàng bày vẻ đáng thương, hai hàng lệ chảy dài , “Xin các vị chứng, hôm nay - Mộ Dung Tuyết Nam Dương Vương phi trả cho cho một cái công đạo! Nếu như do nàng thì cũng rơi tình cảnh bi thảm !”

Quả nhiên lời , liền bắt đầu nín thở chờ xem kịch vui, trông chờ đáp án từ phía Nam Dương vương phi.

Đại phu nhân lạnh lùng Mộ Dung Tuyết, thật ngờ nàng dám đến tận nhà mà gây chuyện, trò để xem , Vương gia ghét nhất là lung tung, nếu việc truyền đến tai thì sẽ xảy chuyện gì! Nàng tin Mộ Dung Thư thể giải quyết chuyện êm thắm, Mộ Dung Tuyết c.h.ế.t cũng sẽ kéo theo Mộ Dung Thư !

Tứ phu nhân nhếch mắt lên, đôi môi đỏ mọng khẽ chu, trò ! May mà sáng nay ăn ít, nếu sẽ chẳng đủ sức mà xem kịch vui !

“Tam tiểu thư, nếu chuyện trực tiếp tìm Vương phi? Lại mặc tang phục gây rối? Dù nữa thì Vương phi cũng là tỷ tỷ của Tam tiểu thư, lúc còn ở phủ Tướng quân cũng yêu thương , Vương phi Tam tiểu thư nhiễm bệnh liền phái tặng hậu lễ, ngày nào cũng lo lắng cho Tam tiểu thư. vì nguyên nhân gì mà Tam tiểu thư hết đến khác gây hấn với Vương phi, đối với hảo ý của Vương phi cũng xem như thấy, đến hôm nay chạy đến quỳ cửa vương phủ, luôn miệng vu tội cho Vương phi. Tam tiểu thư, gì?” Hồng Lăng lập tức tiến lên, mặt Mộ Dung Tuyết xuống, gương mặt thanh tú đầy vẻ tiếc hận, mỗi câu đều là chất vấn.

Mộ Dung Tuyết ngờ một đứa nha chỉ trích, sắc mặt liền cực kỳ khó coi, nhiều xem như , nàng thể để một đứa nha lớn lối mặt , thế nên lảo đảo lên, trong lúc Hồng Lăng chú ý liền vươn tay tát nàng một cái, “Ngươi phận gì? Một đứa nha mà dám chỉ trích ? Sao phủ Nam Dương Vương chẳng quy củ gì hết ?”

“Lưu đại nãi nãi, chớ khinh quá đáng! Nếu Lưu đại nãi nãi bất kính với Vương phi thì hạ nhân như chúng dám lớn gan như ? Nô tì tin tưởng bất cứ ai ở đây cũng đều thấy là Vương phi luôn luôn giữ hòa khí, ngược Lưu đại nãi nãi bức tha.” Thu Cúc lập tức tiến lên ôm Hồng Lăng miệng đang chảy máu, đó hai mắt rưng rưng, ủy khuất Mộ Dung Tuyết, .

Hồng Lăng đẩy Thu Cúc , cúi đầu âm thầm cắn nát thịt trong miệng, m.á.u tươi liền theo khóe miệng chảy , khuôn mặt nàng vốn nhỏ nhắn trắng nõn, m.á.u tươi đỏ chói mắt, nước mắt chảy đầy mặt, khi đẩy Thu Cúc liền quỳ gối mặt Mộ Dung Thư, “Là nô tì sai, chọc giận Lưu đại nãi nãi, nhưng… Nô tì cảm thấy uất ức cho Vương phi, vì chuyện Lưu đại nãi nãi và Lưu Phong thiếu gia mà đêm ngày lo lắng, còn đem nhân sâm trăm năm vốn để dành bồi dưỡng cho thể cũng mang đến cho Lưu đại nãi nãi, gần đây trời trở lạnh, Vương phi mang vài khúc vải yêu thích nhất cho Lưu đại nãi nãi, nhưng tại Lưu đại nãi nãi đối xử với Vương phi như ?”

Vừa nước mắt rơi, m.á.u trong miệng ngừng chảy, “ thì nô tì… vẫn tuân theo quy củ, mong Vương phi trách phạt.”

Mộ Dung Thư bình tĩnh cái miệng nhỏ đầy m.á.u của Hồng Lăng, hai bàn tay trắng nõn trong tay áo khẽ động. Nàng gì, thở dài một Mộ Dung Tuyết đang la om sòm.

Thấy , mặt của bọn thị vệ vương phủ tràn đầy bất mãn. Mộ Dung Thư là Nam Dương Vương phi – là chủ tử của bọn nhưng một thứ nữ như Lưu đại nãi nãi nhục mạ! “Lưu đại nãi nãi thật là quá đáng!” Một tên thị vệ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-68.html.]

Đại phu nhân kinh ngạc Hồng Lăng, nha đầu thật cho khác ngạc nhiên , đúng là một nha trung thành, thể hết những gì mà Mộ Dung Thư thể !

“Vương phi, đừng trách cứ Hồng Lăng tỷ, tỷ chỉ là uất ức Vương phi mà thôi. Nếu Vương phi phạt Hồng Lăng tỷ, cứ phạt luôn nô tì ! Nô tì cam lòng phạt cùng tỷ .” Thu Cúc lướt qua gương mặt tái xanh vì giận của Mộ Dung Tuyết, lập tức quỳ cạnh Hồng Lăng, thêm dầu lửa, châm ngòi thổi gió.

Mộ Dung Tuyết Hồng Lăng và Thu Cúc, đó vây quanh bắt đầu chuyển sang chỉ trích thì tức đến bốc khói, rõ ràng là hai tiện tì đang diễn trò! Nha đầu Hồng Lăng là tâm phúc của Mộ Dung Thư, nàng tin là nàng chuyện nàng hãm hại nên mới gả cho Lưu Phong!

Bây giờ bày bộ dáng , đúng là giả mù sa mưa mà!

Thực đáng giận!

Nàng giận đến hít thở thông, cơn giận nghẹn trong n.g.ự.c đến nỗi mặt lúc xanh lúc đen, liền nhanh đến chỗ Hồng Lăng định tát thêm một cái nữa nhưng khi vung tay thì giữ giữa trung, nàng hề nghĩ ngợi liền mắng: “Đồ hỗn trướng, dám động thủ với !”

Nhất thời, tiếng bàn tán ngưng bặt, âm thanh đều biến mất.

Mộ Dung Tuyết phát hiện chỗ thích hợp liền ngẩng đầu , kết quả là thấy Mộ Dung Thư! Nàng liền nhíu mày, “Tại là ngươi?”

Mộ Dung Thư Mộ Dung Tuyết, trong lòng nàng lạnh nhưng mặt hiện rõ vẻ thể tin cùng tiếc hận, “Tam , ngươi biến thành thế ? Bây giờ ngươi , theo lẽ thì nên giúp phu dạy dỗ con nhưng bây giờ vì đố kỵ mà gây chuyện! Ngươi như thế chỉ là mất thể diện một ngươi mà còn tổn hại đến danh dự của phụ và mẫu !” Nàng thả tay, nhân lúc Mộ Dung Tuyết mất lý trí liền mắng to, Mộ Dung Thư vung tay tát mạnh mặt Mộ Dung Tuyết, so với cái tát hồi nãy còn mạnh hơn, Mộ Dung Thư che ngực, vờ đau lòng quát: “Bây giờ vẫn xem ngươi là Tam ! Ngươi bất kính với , vẫn thể niệm tình tỷ mà tha thứ ngươi, nhưng mà nếu ngươi tiếp tục mặc tang phục gây chuyện thì chớ trách bản Vương phi xem trọng tình tỷ !”

Bốn phía vang lên một trận bàn tán mới, đều chê trách Mộ Dung Tuyết. Theo bọn họ thấy thì từ đầu đến giờ, quả thật đều là Mộ Dung Tuyết công kích Nam Dương Vương phi.

“Chẳng lẽ Lưu đại nãi nãi đố kỵ đến điên ? Nếu đổi khác, ai mà dám bất kính với Nam Dương Vương phi như thế?”

, nha của Nam Dương vương phi đánh thật thảm, còn chảy m.á.u kìa, mà nha đó cũng thật trung thành, xem là Nam Dương Vương phi Lưu đại nãi nãi vu tội .”

Mọi - ngươi một câu một câu, khắp nơi đều nhắm Mộ Dung Tuyết.

Mộ Dung Tuyết lập tức hoảng sợ, má đau rát khiến nàng cắn chặt răng, oán hận Mộ Dung Thư: “Rõ ràng lúc ở phủ Rướng quân là ngươi hãm hại , để cho …” Nàng định là nàng vốn nghĩ hẹn là Nam Dương Vương nhưng chợt bừng tỉnh dù nàng thì cũng gì để chứng.

Hôm nay nàng đến đây là để hủy hoại thanh danh của Mộ Dung Thư, nếu nàng sống khổ sở thì Mộ Dung Thư cũng đừng hòng thoải mái.

Nghe , Mộ Dung Thư cau mày, “Tam , nếu ngươi còn giữ mặt mũi thì liền về Lưu phủ hầu hạ phu quân cho , đừng ở đây thể diện của Lưu phủ nữa.”

“Ha ha… Mộ Dung Thư, đừng mà giả dối! Tại ngươi, tại ngươi hết! Đừng tưởng ngươi hãm hại , hôm nay vô luận như thế nào, ngươi cũng trả công đạo cho ! Nếu thì đập đầu c.h.ế.t cho ngươi xem.” Mộ Dung Tuyết oán hận .

Vân Mai cùng Thanh Bình thấy tình hình liền chạy lên chắn mặt Mộ Dung Thư, đề phòng Mộ Dung Tuyết.

“Haizz... Tam , ngươi bản Vương phi thất vọng! Ngươi như cũng khó trách Lưu công tử...” Trong mắt Mộ Dung Thư lóe lên một tia lạnh nhưng mặt vẫn bình tĩnh, chỉ bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Hồng Lăng dập đầu lia lịa Mộ Dung Tuyết, “Lưu đại nãi nãi, lúc ở phủ Tướng quân, đều là Vương phi chiếu cố , và Lưu công tử vốn tình đầu ý hợp, nếu tại … lén lút gặp gỡ ban đêm? Người đừng Vương phi khó xử nữa, nếu tức giận vì nô tì động chạm đến thì nô tì dập đầu bồi tội với !”

“Lưu đại nãi nãi, nô tì van xin đừng vu khống cho Vương phi nữa, thế thì cho ?” Thu Cúc ngăn để Hồng Lăng dập đầu .

Loading...