Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 70
Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:18:55
Lượt xem: 221
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Vương phi? Đồng nghĩa nàng lên chức bình thê?
Nghe , khóe môi Mộ Dung Thư xuất hiện một tia lạnh, xem cung thì Thẩm trắc phi thu hoạch cũng nhỏ !
Thu Cúc trầm xuống, nếu như Thẩm trắc phi là bình thê, như thì sợ rằng Thẩm Quý phi triệu kiến Vương phi cung là ! Nàng vội Vân Mai, lạnh lùng hỏi: “Lời do Phúc công công ?”
“Vâng, chính miệng Phúc công công .” Vân Mai cúi đầu trả lời, dám Mộ Dung Thư.
“Thu Cúc, , chúng .” Mộ Dung Thư Thu Cúc đang lo lắng ngừng . Thực thì việc điều kỳ lạ, dù thì là nhờ Mộ Dung Thu nên nàng mới thể trở thành chính phi, nhưng mà Mộ Dung Thu mới hồi triều với chiến công hiển hách, Hoàng Thượng dễ dàng đồng ý với Thẩm Quý phi mà để ý tới Mộ Dung Thu?
Nàng tin một Đế vương thể sủng hạnh một vị phi tử đến như !
trong chuyện điều gì đó mà nàng thể đoán , nhưng rõ là chỗ nào! Dù thì thánh chỉ vẫn ban xuống!
Con ngươi khẽ chuyển vài vòng, suy cho cùng thì Phúc công công cũng chỉ là thái giám bên cạnh Thẩm Quý phi!
Thu Cúc thấy Mộ Dung Thư vẫn bình tĩnh, liền nhẹ giọng dặn dò Vân Mai: ”Không để việc lộ .” Dù là thật giả, nếu như chuyện đồn đãi khắp vương phủ thì bất lợi cho Vương phi.
Vân Mai vội vàng gật đầu.
Lúc đến tiền viện, Phúc công công sốt ruột, thấy Mộ Dung Thư tới, liền nhịn : “Vương phi để cho nô tài đợi thật lâu!”
Một tên nô tài gặp mặt hành lễ còn dám trách cứ? Mộ Dung Thư nhíu mi, nét uy nghiêm liền hiện rõ mặt.
Ngày ngày đều gặp qua nhiều gương mặt trong cung, Phúc công công sửng sốt, cảm thấy nghi hoặc: từ lúc nào mà Nam Dương Vương phi chút tâm cơ đổi như thế? Chỉ một động tác nhỏ mà khiến cho thể xem thường. Y cũng thất lễ, liền vội vàng : “Nô tài tham kiến Nam Dương Vương phi.”
“Đi thôi.” Mộ Dung Thư thoáng qua Phúc công công, liền hiểu là trong lòng y dĩ nhiên xem nàng là Vương phi, chỉ qua hành động và lời của tên công công thì liền Thẩm Quý phi khinh thường nàng đến mức nào! dù phía là vực sâu đáy biển rộng mênh m.ô.n.g thì nàng vẫn xông lên mà chút sợ hãi.
Bất quá… Không Liễu Ngọc Nhi ?
Phúc công công càng thêm sửng sốt, nàng thể phản ứng bình tĩnh như ? Chẳng lẽ nha lúc nãy chuyện Thẩm trắc phi nâng lên thành bình thê cho nàng ? Sao nàng chất vấn? Sau đó sẽ mượn cớ để phát giận? Đang lúc y đang đoán mò thì bên tai truyền đến giọng lạnh lùng của Mộ Dung Thư: “Chẳng lẽ Phúc công công vội? Nếu thì bản Vương phi ngại trở về uống một ly đợi Phúc công công cảm thấy khi nào nên thì bản Vương phi đến.”
Lời tuy bình thường nhưng càng cho Phúc công công sửng sốt, y lúc nãy đúng là chút thất thần, phản ứng chậm mà nàng phát hiện, từ khi nào thì phản ứng của Nam Dương Vương phi nhạy bén như ?
“Nô tài thất thần, xin Vương phi đừng trách cứ, Quý phi nương nương còn đang chờ trong cung.” Phúc công công vội trả lời.
Mộ Dung Thư nhàn nhạt gật đầu.
Ngồi xe ngựa do trong cung phái tới đón, dù ngoài mặt thì Mộ Dung Thư vẫn bình tĩnh nhưng hai lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Trong hoàng cung, nếu sơ suất dù chỉ một chút thì chắc chắn sẽ lâm vạn kiếp bất phục, mà Thẩm Quý phi rõ ràng là ý gì, hơn nữa còn Thẩm trắc phi, hai đang thiết kế cái bẫy gì để chờ nàng sa .
“Không Quý phi nương nương triệu Vương phi cung là vì chuyện gì?” Thu Cúc hỏi.
“Như lời của Phúc công công, là việc vui.” Mộ Dung Thư bình tĩnh . Thẩm trắc phi mất bao nhiêu tâm tư để thể danh vị bình thê . “Thu Cúc, vén rèm lên cho thoáng .”
Thu Cúc lời, liền vén rèm lên.
Một cơn gió lạnh liền ùa trong xe ngựa, Thu Cúc thấy quần áo Mộ Dung Thư chút mỏng manh liền : “Trời lạnh mà nô tì thể quên chuẩn y phục cho Vương phi.”
“Không .” Mộ Dung Thư mỉm . Nàng nghiêng đầu ngắm phong cảnh bên ngoài, cũng giống như từ phủ Tướng quân trở về, bên ngoài ồn ào náo nhiệt vô cùng, nàng thấy một cặp nam nữ ở trong khách điếm*, cả hai đều mặc quần áo bình thường, nữ tử thoáng qua nam tử đang bận rộn thì gương mặt giãn , khẽ, nam tử cũng tươi đáp . Sự bận rộn là một điểm nhấn cho hạnh phúc giản đơn của bọn họ.
*: nhà trọ, khách sạn
“Vương phi đang lo lắng cho Liễu tiểu thư?” Thu Cúc thấp giọng hỏi.
Mộ Dung Thư thu hồi tầm mắt, gương mặt xinh của Thu Cúc hỏi: “Thu Cúc, ngươi gả cho nam tử như thế nào?”
Thu Cúc sửng sốt, ngờ là Mộ Dung Thư hỏi chuyện , khi bình tĩnh thì gương mặt nhỏ nhắn của nàng ửng đỏ, cúi đầu nhỏ giọng trả lời: “Nô tì gả cho một nông dân, mặc dù trong phủ ai cũng chê nông dân quanh năm chân tay lấm bùn, tình thú, càng thơ ca nhưng đa nam tử nông đều thật tâm đối với thê tử.”
Nghe , Mộ Dung Thư cũng sửng sốt. Xe ngựa lắc lư, tiếng bánh xe ma sát mặt đường khiến nàng hồn, Thu Cúc, ôn nhu : “Đã trong lòng?”
“Là Hoàng ca, hàng xóm cùng thôn. Hắn sẽ chờ nô tì.” Thu Cúc trả lời, mặt càng thêm đỏ.
Chờ? Nàng hạ mắt, Thu Cúc bán cho vương phủ. Nam tử sẽ chờ? Nhìn gương mặt tràn đầy hy vọng của Thu Cúc, Mộ Dung Thư chỉ cảm thấy chút khó chịu ở cổ họng. ( điều nhưng thể )
Nữ nhân cổ đại bao nhiêu như nàng? Chỉ tự do? Có bao nhiêu giống Mộ Dung Thư vì ái thành si mà chết? Lại giống như Liễu Ngọc Nhi tâm ý nhưng vứt bỏ?
Chưa tới một canh giờ, xe ngựa đến hoàng cung.
Xe ngựa đến cửa cung liền ngừng . Nàng xuống xe, trong kiệu.
Suốt đoạn đường đều tiếng động gì, thỉnh thoảng thì tiếng bước chân của bọn thị vệ tuần tra trong cung. Trong hoàng cung, quy củ sâu nghiêm, tất cả đều dám lung tung, chỉ cắm đầu thẳng về phía .
Trong kiệu, sắc mặt của Mộ Dung Thư cực kỳ lạnh lẽo. Đi hơn nửa canh giờ, kiệu liền dừng , bên ngoài truyền đến giọng eo éo của Phúc công công, “Bẩm Nam Dương Vương phi, đến Hưng Khánh cung. Xin Vương phi hạ kiệu, cùng nô tài yết kiến Quý phi nương nương.”
Thu Cúc ở bên ngoài, liền vén mành kiệu, Mộ Dung Thư vịn tay Thu Cúc bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-70.html.]
“Vương phi, mời.” Phúc công công dẫn đường. Mộ Dung Thư cùng Thu Cúc bước theo .
Lọt mắt của Mộ Dung Thư là hoàng cung hoành tráng của triều đại từng xuất hiện trong lịch sử. Mộ Dung Thư từng tiến cung nên trong trí nhớ cũng bất kỳ ấn tượng gì với hoàng cung, do nơi đối với Mộ Dung Thư cực kì xa lạ.
Đi bộ hai canh giờ, sắc trời tối dần, vành trăng non treo lơ lửng, các bức tường thành cao ngất chìm trong ánh trăng m.ô.n.g lung, Hưng Khánh cung vẻ thần bí mà yên tĩnh, cung điện giữa rừng cây, chỉ lộ nóc cung lợp ngói lưu ly, xa như một đảo nhỏ màu vàng rực, lầu các hoa lệ bao quanh bởi hoa thanh trì, lục bình xanh biếc mà trong vắt, mái ngói khắc hai con kim long cùng kim lân sống động, giống như nó thật sự bay lên, mái ngói lưu ly vàng rực của cung điện phá lệ huy hoàng.
Chỉ như thế cũng đủ chứng minh Thẩm Quý phi cực kỳ thánh thượng sủng ái! Chỉ điều là bây giờ Hoàng Thượng ba mươi chín, qua cái thời trẻ tuổi yêu đương nhưng thể sủng ái Thẩm Quý phi vượt qua cả Hoàng hậu!
“Quý phi nương nương, Nam Dương Vương phi đến.” Phúc công công ngừng ở ngoài điện, cất cao giọng bẩm báo.
Mộ Dung Thư cúi đầu yên lặng, Thu Cúc càng dè dặt hơn.
Lúc , một giọng mềm mại, kiều mị đến tận xương của nữ tử từ trong truyền . “Vào .”
Hai nha canh giữ ngoài điện liền đẩy hai cánh cửa nặng nề , Mộ Dung Thư liền theo Phúc công công .
“Thần tham kiến Quý phi nương nương, Quý phi nương nương vạn phúc kim an.” Mộ Dung Thư phúc hành lễ đối với nữ tử tuyệt sắc đang ở ghế chủ vị trong điện.
“Vương phi cần đa lễ, dậy . Ban thưởng ghế !”
Đợi Mộ Dung Thư dậy, Thẩm trắc phi ở một bên liền dậy hành lễ với Mộ Dung Thư, “Muội gặp qua tỷ tỷ.”
Mộ Dung Thư gật đầu, : “Muội đa lễ.” Thẩm trắc phi quả nhiên ở đây! Thế nhưng, Vũ Văn Mặc cùng Hoàng Thượng mặt!
Sau đó, Mộ Dung Thư dời ánh mắt đến Thẩm Quý phi.
Da trắng hơn tuyết, mi thanh mày tú, môi đỏ căng mọng. Một mỹ nhân rung động lòng như thế, khó trách thể cho Hoàng Thượng sủng ái cực độ! Nếu nét của Thẩm trắc phi là thanh nhã như trúc thì Trầm quý phi chính là diễm mỹ tuyệt luân*!
*: xinh tuyệt trần
Cung nhân mang tới một cái ghế dựa, cố ý là vô ý đặt phía Thẩm trắc phi. Mi Mộ Dung Thư khẽ động nhưng thèm để ý mà xuống.
Thẩm Quý phi nhất thời kinh ngạc, Mộ Dung Thư thể đổi đến thế? Gặp chuyện thì sợ hãi mà bình tĩnh đối mặt! Nhất thời nụ bên môi chút gượng gạo. Thẩm trắc phi cúi đầu , cũng để ý, ngược cho rằng đây là hợp tình hợp lý.
“Đi đường vất vả, uống ly nóng ! Bản cung triệu kiến Vương phi chỉ là cùng ngươi chuyện phiếm.” Thẩm Quý phi Mộ Dung Thư, ánh mắt bảy phần , còn ẩn dấu ba phần hung ác, nhiều năm sống trong cung luyện cho nàng khả năng , nàng tin thể thấu tâm tư của nàng. Nữ tử của Thẩm gia từ đến nay đều tài trí hơn , Thẩm Nhu là của nàng, là Nhị tiểu thư của phủ Tể tướng nhưng chỉ là một Trắc phi, dĩ nhiên là nàng mất mặt.
Mộ Dung Thư vẫn bình tĩnh, nhạt , “Vâng ạ.”
“Vương gia đang bàn quốc sự cùng với Hoàng Thượng tại ngự thư phòng, lát nữa sẽ đến. Trời cũng tối, sợ rằng đêm nay thể hồi phủ.” Thẩm trắc phi nghiêng đầu Mộ Dung Thư, .
Mộ Dung Thư hạ mắt, gì, gật đầu với Thẩm trắc phi. Nàng đang đợi, đợi Thẩm Quý phi và Thẩm trắc phi lộ đuôi cáo của , giờ phút , chỉ cần nàng giữ vững sự bình tĩnh thì thể chuyển từ thế động sang chủ động.
Có lẽ vì Mộ Dung Thư quá mức bình tĩnh, cho Thẩm Quý phi khó chịu, chỉ thấy nàng Mộ Dung Thư, tươi hỏi: “Nghe mấy ngày mẫu của Vương phi tiểu trong phủ hãm hại, sức khoẻ ?”
“Từ giờ sức khỏe của mẫu đều , luôn uống thuốc bổ . Đã Quý phi nương nương nhọc lòng.” Nghe , Mộ Dung Thư liền ngẩng đầu Thẩm Quý phi, mềm mại .
Thẩm Quý phi lập tức cau mày. Khi nào thì Mộ Dung Thư đóng kịch? Nàng âm thầm Thẩm trắc phi. Thẩm trắc phi cũng thấy lạ, liền : “Quý phi nương nương mẫu của tỷ Nhị di nương hãm hại nên lo lắng thôi. Vừa còn đem nhân sâm do Tây Vực tiến cống cùng tổ yến đưa đến phủ Tướng quân cho mẫu của Vương phi dùng nữa kìa.”
Chỉ mới hai ba câu thì xoáy chuyện Nhị di nương hãm hại mẫu , hai định xuống tay từ Lý thị? Mộ Dung Thư thầm nhướng mày, lập tức dậy, hướng tới Thẩm Quý phi thi hành đại lễ: “Thần mặt mẫu tạ ơn Thẩm Quý phi.”
“Nhị , mau đỡ Vương phi dậy! Thế nào mấy ngày thấy, Vương phi đa lễ như ! Ở chỗ của bản cung, cần đa lễ.” Thẩm Quý phi chút khoa trương với Thẩm trắc phi.
Thẩm trắc phi lập tức dậy, bước đến đỡ Mộ Dung Thư, : “Tỷ tỷ cần đa lễ, Quý phi nương nương nhân từ, chuyện của mẫu tỷ nên quan tâm. Hôm nay triệu tỷ cùng là uốn hỏi sức khỏe mẫu của tỷ đỡ hơn chút nào .”
“Nhọc Quý phi nương nương lo lắng, sức khỏe mẫu thần hơn .” Mộ Dung Thư xuống, xong lời Thẩm trắc phi định dậy hành lễ, Thẩm trắc phi thấy thế, lập tức ngăn nàng .
“Tỷ cần đa lễ với Quý phi nương nương, từ tới nay cũng câu nệ chuyện . Nếu tỷ cứ hành lễ nhiều như càng Quý phi nương nương khó chịu, giảm sự hòa giữa chúng .” Thẩm trắc phi ngăn Mộ Dung Thư .
Mộ Dung Thư nhạt gật đầu: “Cấp bậc lễ nghĩa thể bỏ, thể để khác bản Vương phi quy củ.”
“Haizz... Trong chuyện thì Mộ Dung Tướng quân cũng chút quá phận, dung túng cho một Di nương như ? Còn mẫu của Vương phi chịu khổ nhiều như thế.” Thẩm Quý phi thở dài, khi nhắc tới Mộ Dung Tướng quân, nàng bất động thanh sắc lướt qua Mộ Dung Thư, chỉ thấy nàng cũng khẽ thở dài, nhưng đáp lời.
Thầm Quý phi lập tức hiệu cho Thẩm trắc phi, nàng vội : “Kỳ thực cũng trách Mộ Dung Tướng quân , Di nương cũng vài thủ đoạn mới đoạt sự yêu thích của Tướng quân. Mộ Dung Tướng quân chỉ nhất thời lừa, xét về tình thì thể tha thứ.”
Mộ Dung Thư thở dài.
“Nhị di nương thật quy củ! Bất quá chỉ là một tiểu mà dám ám hại chủ mẫu để đoạt vị! Còn Mộ Dung Tướng quân quá sức hồ đồ. Tại thể để mặc cho thất càn như !” Thẩm Quý phi giận dữ quát một tiếng, ánh mắt theo sát phản ứng của Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư cúi đầu thở dài một nữa nhưng trong lòng lạnh: hai đang chờ lúc ? Chỉ cần nàng mở miệng thừa nhận Mộ Dung Thu dung túng Nhị di nương thì chắc chắn các nàng sẽ thừa cơ mà áp đặt tội danh sủng diệt thê cho Mộ Dung Thu! Cho dù Mộ Dung Thu đối với nàng nhưng đến cùng vẫn là phụ của nàng, nếu Mộ Dung Thu xảy chuyện, Lý thị cũng xong mà nàng cũng chịu liên lụy!
Quan trọng nhất là sợ hai khi liên thủ định tội phụ xong tìm sai lầm của nàng để đạt mục đích định ! Khóe môi của nàng gợi lên một nét lạnh, sợ rằng chuyện Phúc công công Hoàng Thượng hạ chỉ phong Thẩm trắc phi bình thê chỉ là cái cớ!
Các nàng, thậm chí, ngay cả Hoàng Thượng cũng e ngại Mộ Dung Thu!
Muốn nàng đến để chặn miệng Mộ Dung Thu?