Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 73

Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:19:41
Lượt xem: 214

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dung Thư kinh ngạc, trong lòng hiểu ý của ! Một, thể giữ Hiên nhi nhưng nó còn là con của Vương Quân Sơn, điều nghĩa là Hiên nhi vĩnh viễn thể nhận tổ quy tông. Hai, giữ Hiên nhi là vì tình thương, cũng nỡ để một đứa trẻ mồ côi lưu lạc khắp nơi.

Bất kể là cái ý nào thì đồng ý cho nàng giữ Hiên nhi!

“Cảm ơn.” Mặc kệ là mục đích thì sự đồng ý của quan trọng. Dù , nếu đồng ý thì nàng sẽ hao tổn tâm cơ dùng bao nhiêu cách để khiến đồng ý. Nghe Mộ Dung Thư , đôi mắt của Vũ Văn Mặc khẽ động, dậy, vài bước thì dừng , đưa lưng về phía Mộ Dung Thư, lạnh lùng : “Mấy ngày nữa nàng sẽ cung, chuyện cần cẩn thận.”

Mộ Dung Thư khẽ cau mày, chuyện cần cẩn thận? Là chuyện ? Trước mắt hiện lên vẻ mặt ôn hòa nhưng cảm giác sự âm trầm của vị Hoàng Thượng. Nhắc nhở của Vũ Văn Mặc liên quan đến Hoàng Thượng?

Lúc nàng ngẩng đầu lên thì trong phòng còn bóng dáng của Vũ Văn Mặc.

Sáng sớm hôm , Mộ Dung Thư rửa mặt cùng vấn tóc xong.

“Vương phi, tiểu thiếu gia tỉnh.” Thu Cúc cửa khẽ.

“Đi, bản Vương phi đến thăm nó. Ta cũng chút chuyện hỏi Hiên nhi.” Mộ Dung Thư gật đầu.

Trong phòng, Hiên nhi ghế, hình bé nhỏ im lặng ngoài, bé ngẩng đầu lên trời, bé , khó, ngược còn vô cùng bình tĩnh.

Nghe tiếng động phía , bé nhảy từ ghế xuống, thấy Mộ Dung Thư, liền nhào lòng nàng, giọng non nớt của đứa trẻ xen lẫn tiếng tấm tức: “Có là mẫu Hiên nhi sẽ trở về nữa? Hiên nhi thật sự chuyện, Vương phi, thể cho mẫu ? Nói cho , Hiên nhi lời.” Khóe mắt Mộ Dung Thư cay cay, nàng nhẹ nhàng vỗ lưng Hiên nhi, : “Mẫu Hiên nhi Hiên nhi chịu lời nhất định vui.”

“Thật ?” Hiên nhi thút thít hỏi. Tối hôm qua, mẫu còn với bé là sắp xa, thể tiếp tục chăm sóc cho bé nữa. Bé , mẫu cũng giống như quản gia, ngủ hoài tỉnh nữa. “Hiên nhi nhớ mẫu lắm.”

Mộ Dung Thư nhẹ nhàng vuốt lưng bé, chờ bé bình tĩnh liền dịu dàng : “Mẫu của Hiên nhi mất, để mẫu của con nhé!” Nàng là mẫu - sinh bé nên dĩ nhiên thể nào thế hai chữ 'mẫu ' kỳ diệu .

Hiên nhi vẫn ngừng , bé chỉ mới ba tuổi, tuy là chuyện hơn so với những đứa bé đồng lứa khác nhưng mất tình thương của mẫu vẫn là một sự mất mát gì so sánh .

“Mẫu ? Vương phi xinh mẫu của Hiên nhi?” Giọng buồn bã, xác định hỏi .

“Ngoan.” Mộ Dung Thư ôn nhu dụ dỗ.

Dỗ hơn nửa ngày, Hiên nhi mới ngừng , mắt phượng nhỏ sưng húp, bé thấy vạt áo của Mộ Dung Thư ướt một mảng, còn cả nước mũi của thì vội dùng ống tay áo lau , “Hiên nhi ngoan, dơ y phục của mẫu .”

Bé cẩn thận lau nước mắt vạt áo nàng, càng lau thì mắt càng ửng đỏ, “Hiên nhi cố ý , Hiên nhi sẽ lời, Hiên nhi lau sạch cho mẫu . Mẫu đừng cần Hiên nhi!” Lòng Mộ Dung Thư đau đớn, ôm chầm lấy Hiên nhi, “Mẫu thề, tuyệt đối sẽ bao giờ bỏ rơi Hiên nhi! Mẫu sẽ thương Hiên nhi như mẫu con .”

Hiên nhi nhào lòng Mộ Dung Thư, mắt đầy nước, bé quật cường để cho nước mắt rơi xuống.

Qua một lúc lâu, bé mới trả lời: “Hai bắt mẫu , còn đánh , mẫu nhiều vết thương. Mẫu đau, Hiên nhi cũng đau. Hiên nhi thể , bọn họ là !”

Nghe bé ngây thơ Liễu Ngọc Nhi đánh, n.g.ự.c Mộ Dung Thư càng thêm xót. Nàng nhẹ nhàng hôn lên má, với Hiên nhi: “Hai xa để ngày mẫu giúp Hiên nhi dạy cho bọn chúng một bài học.”

Vương Quân Sơn… Tiện … Hai sẽ trả giá thật đắt!

“Không… Đợi Hiên nhi lớn lên sẽ tự giáo huấn… Mẫu thương ngủ thật lâu, Hiên nhi mẫu cũng đánh ngủ giống .”

“Ừ.” Một lúc lâu , Mộ Dung Thư dắt tay Hiên nhi đến chính sảnh.

Trong chính sảnh Mã hộ vệ và một nam tử, tuy vẻ bất an, nhưng vẫn quy củ cúi đầu phía Mã hộ vệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-73.html.]

“Hồ thúc.” Hiên nhi chính sảnh liền chạy về phía nam tử đó.

Nam tử khi thấy Hiên nhi liền nở nụ hiền hậu, “Tiểu thiếu gia.”

“Mẫu , là Hồ thúc thúc cứu Hiên nhi.” Hiên nhi kéo tay nam tử với Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư gật đầu nam tử, đánh giá một chút lướt qua bọn họ, xuống ghế Mã hộ vệ.

Mã hộ vệ lập tức tiến lên phía : “Nô tài thành việc Vương phi giao phó. Nam tử là Hồ Tam, trong thôn Hồ gia, lúc đường đến kinh thành thì gặp hai tên bịt mặt bắt cóc Liễu tiểu thư cùng tiểu thiếu gia, nên tay tương trợ, đáng tiếc là hai tên đều chút công phu nên cứu Liễu tiểu thư mà Liễu tiểu thư liều mạng giao tiểu thiếu gia cho , đó liền ôm tiểu thiếu gia trốn đến kinh thành, tìm đến phủ Nam Dương Vương.”

“Mã hộ vệ đúng?” Mộ Dung Thư Hồ Tam. Hồ Tam dám ngẩng đầu Mộ Dung Thư, chỉ thể liều mạng gật đầu, “Dạ đúng. thể cứu phụ nhân .”

“Ừ, ngươi , khi rời khỏi vương phủ thì quên hết chuyện . Mau theo Mã hộ vệ đến phòng thu chi lĩnh thưởng mười hai lượng bạc.” Mộ Dung Thư nhẹ giọng phân phó.

“Dạ.” Hồ Tam liền vội gật đầu, cả đời chỉ quanh quẩn trong thôn, từng thấy qua quý nhân. Người mặt bây giờ là Nam Dương Vương phi, với một nữ tử tuyệt sắc như thế, Hồ Tam càng dám ngẩng đầu. cũng ngu ngốc nên dĩ nhiên là hiểu rõ ý tứ trong lời của Mộ Dung Thư nên ngừng gật đầu, dù gì bản cũng chỉ là một nông dân, cần tự rước rắc rối . Sau khi nam tử , Mộ Dung Thư liền dẫn Hiên nhi cùng ăn điểm tâm.

Dùng xong điểm tâm, Mộ Dung Thư cho mang Hiên nhi nghỉ còn nàng thì trong phòng những tư liệu về Vương Quân Sơn. Mấy thứ là mấy ngày nàng sai tra xét. Nếu Liễu Ngọc Nhi sẽ hại, tất nhiên nàng sớm động thủ! lúc đó, nàng vẫn còn nghi ngờ Liễu Ngọc Nhi, trong lòng vẫn còn đang phân vân là nên giúp thì Liễu Ngọc Nhi bỏ .

Đọc qua một , Mộ Dung Thư khỏi lạnh.

Vương Quân Sơn quả nhiên phong lưu! Nữ nhân cùng đến một trăm cũng đến năm mươi. Tuy lúc và Liễu Ngọc Nhi thành thì vẫn thể coi là độc nhưng khi thành lâu liền mất hứng thú với Liễu Ngọc Nhi, cũng bắt đầu bước con đường tầm hoa vấn nguyệt.

Hắn áo sắc… Hai mắt Mộ Dung Thư bừng sáng.

“Vương phi, Thẩm trắc phi cầu kiến.” Ngoài cửa truyền đến giọng của Thanh Bình.

Nghe , Mộ Dung Thư khẽ cau mày, lạnh, nàng tới thật nhanh! “Nói Thẩm trắc phi chờ nhà kề một chút, bản Vương phi lập tức tới ngay.”

Nhà kề

Thẩm trắc phi tự nhiên thưởng thức , chờ Mộ Dung Thư, sáng hôm nay cửa cung mở, nàng liền hồi phủ. Vừa về đến nàng hạ nhân báo Mộ Dung Thư chuẩn thu hài tử của Liễu Ngọc Nhi nghĩa tử!

Việc là nhỏ, dù nữa thì thanh danh của Liễu Ngọc Nhi cũng , mặc kệ con nàng ai thèm nuôi nấng, tuyệt đối thể để phủ Nam Dương Vương thu dưỡng !

thì Vương gia vẫn con nối dòng! Chưa con nối dòng thu nghĩa tử, nếu tin truyền sẽ khiến nghĩ như thế nào? Nhất định sẽ thành đề tài cho linh tinh!

Không lâu , Mộ Dung Thư đến.

Thẩm trắc phi Mộ Dung Thư một lúc, phát hiện sắc mặt Mộ Dung Thư chút liền giả ý hảo tâm hỏi: “Sao sắc mặt Vương phi kém như ? Chẳng lẽ đêm qua nghỉ ngơi ?” Vương phi và Liễu Ngọc Nhi thật sự là tỷ tình thâm? Đối với của mà Mộ Dung Thư còn thể tuyệt tình như thế huống gì là Liễu Ngọc Nhi! Chẳng lẽ định diễn cho Vương gia xem? Muốn tỏ thiện lương cho Vương gia ?

“Chỉ là lạnh một chút, cả. Nhọc lòng Thẩm trắc phi lo lắng. Sao Thẩm trắc phi trong cung bồi Quý phi nương nương thêm vài ngày, về sớm như gì?” Mộ Dung Thư xuống bên cạnh Thẩm trắc phi hỏi.

Nghe , nụ bên môi Thẩm trắc phi liền cứng đờ, Mộ Dung Thư khó nàng mà! Vương gia chỉ mang Mộ Dung Thư xuất cung, để nàng ở trong cung, bắt đầu từ tối hôm qua, một chữ '' quyết tuyệt của Vương gia biến thành cái gai trong lòng nàng.

Mộ Dung Thư vờ như những lời chỉ là tỷ thăm hỏi thông thường, mặt vẫn tươi , cũng tự nhiên nhấp một ngụm .

“Hai ngày nay cũng phiền Quý phi nương nương nhiều, nên cũng tự đến lúc về. Huống hồ còn nhiều cơ hội cung gặp Quý phi nương nương, thế nhưng, hồi phủ, chuyện lớn xảy khiến thể đến tìm tỷ tỷ. Muội cũng sai mời Vương gia đến đây, chúng sẽ cùng giải quyết chuyện cho dứt điểm.” Trong lòng Thẩm trắc phi dâng lên sự oán hận, nhưng ngoài mặt thì , đáy mắt lóe lên vài tia tính kế.

Chuyện lớn? Mộ Dung Thư nhếch môi, xem mấy ngày nay Thẩm trắc phi chuẩn thật để phản công. Chỉ sợ là nàng chờ đợi vô ích, Vũ Văn Mặc chắc sẽ cùng diễn với nàng!

Loading...