Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 78

Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:21:06
Lượt xem: 225

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn bụi mù mịt mắt, mày Mộ Dung Thư càng nhíu chặt hơn.

Nàng thể xác định, năm đến vì nàng! rốt cuộc là do ai sai khiến? Nếu là Thẩm trắc phi và ba vị phu nhân thì là ai? Thẩm Quý phi? Nàng âm thầm phủ nhận suy nghĩ của .

Đây lúc suy nghĩ những chuyện , nàng lập tức hồi phủ gặp Vũ Văn Mặc! Nàng cúi đầu vết thương ngón tay trỏ, mỉa mai. Nếu sớm một đại nhân vật xuất hiện, nàng cần gì tự hủy hình tượng diễn trò chứ?

Hồng Lăng thấy bọn cướp bỏ chạy liền to chạy về phía Mộ Dung Thư, vội lấy khăn tay băng bó cho nàng, ”Làm bây giờ? Vết thương lớn quá!”

“Không .” Mộ Dung Thư nhàn nhạt trả lời.

Mã phu lúc sợ đến choáng ván, thấy bọn cươp mới dám kinh hô: “Ban ngày ban mặt, ngay trong kinh thành, cướp?”

Lúc , một nhảy từ xe ngựa xuống.

Nghe tiếng động, mấy Mộ Dung Thư sang.

Nam tử tuấn mỹ như ngọc, hai mắt đen huyền, mi mày như họa, khí chất cao nhã thần bí, phảng phất như hàn băng ngàn năm tan núi, cũng giống như nước trong hàn đàm, sâu thấy đáy, càng càng thần bí. ( nam phụ thể hài lòng các nàng ...)

Hắn mỉm Mộ Dung Thư, thấy nàng vẫn bình tĩnh như thường thì khẽ nhếch mày, thấy kiểu vấn tóc liền nàng phu quân, một chút kinh ngạc liền xẹt qua trong đáy mắt, gật đầu : “Sợ rằng vung tiền hãm hại phu nhân.”

“Tạ Ngũ công tử nhắc nhở.” Mặc dù kiếp Mộ Dung Thư gặp ít đàn ông trai nhưng nam tử mắt nét mặt, thế bức khiến Mộ Dung Thư nhíu mày, thờ ơ gật đầu cám ơn.

Triệu Sơ vuốt cằm, ôn hòa khẽ. “Không cần cảm ơn. Chỉ là đúng dịp mà thôi.”

Thân hình Hồng Lăng chấn động, đây chính là Triệu Sơ -Triệu ngũ công tử? Người mà ba tuổi ngâm thơ, năm tuổi bình thơ, tám tuổi thuộc lòng binh pháp? Người mà Hoàng Thượng nhiều mời triều quan, thậm chí dành sẵn chức vị Tể tướng cho thế mà vẫn cự tuyệt, đây Triệu sơ - Triệu Ngũ công tử? Nhân vật như thế thì Hồng Lăng bao giờ nghĩ thể tận mắt thấy, nhớ đến tiếng đàn , nàng cảm giác đang chìm trong mộng .

Mộ Dung Thư nhướng mày, nàng cảm thấy nụ của nam tử gì đó mà nàng nắm bắt , tựa như mây phiêu đãng bầu trời, cách nào chạm tới. Chỉ là một xa lạ, cần bận tâm quá nhiều, nghĩ nàng liền lệnh cho Hồng Lăng: “Lên ngựa hồi phủ.”

“Vâng.” Hồng Lăng thu hồi ánh mắt.

Hai lên xe ngựa. Mộ Dung Thư đầu nhưng Hồng Lăng nhịn liền vén rèm liếc về phía Triệu Sơ. Lúc nụ ôn hòa môi của biến mất, ngược hai mắt trầm tĩnh như nước theo xe ngựa của bọn họ.

Mã phu thành chức trách một , bảo vệ chủ tử. Bây gi chủ tử bình an, dĩ nhiên liền thở phào nhẹ nhõm, phục hồi tinh thần, lập tức roi thúc ngựa mau.

Bụi đất tung bay, xe ngựa biến mất trong ánh mắt trầm tĩnh của Triệu Sơ.

“Kinh thành giờ loạn hết , chân thiên tử mà cũng cướp! Không thể tưởng tượng, thể tưởng tượng.” Xa phu xe rung đùi đắc ý với Triệu Sơ.

Triệu sơ nhếch môi tuyệt mỹ: “Nàng đối mặt với tình huống nguy hiểm như mà vẫn bình tĩnh, phản ứng nhạy bén, nữ nhân như thực khó gặp. Bất quá… Chỉ là nàng thể lúc nào cũng tỉnh táo như thế để sóng sót đây.”

Người thể thuê vài tên cướp hành động ngay trong kinh thành tuyệt đối đơn giản!

Trên xe ngựa, Hiên nhi trong lòng Mộ Dung Thư, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, hai bàn tay nhỏ xíu giữ chặt Mộ Dung Thư, “Mẫu , Hiên nhi thể mất ! Mấy đều là , ! Đồ xa, đợi Hiên nhi lớn lên sẽ cho bọn họ tay!”

Mộ Dung Thư mỉm , cảnh tượng chắc bé sợ, may mà bé lời chỉ trong xe ngựa ngoài. “Hiên nhi đừng sợ nữa, mẫu .”

“Vương phi, bọn xuất hiện bất thường, dường như tính sẵn lộ tuyến, cố ý chờ chúng tại đây.” Hồng Lăng trầm giọng .

“Không cần lo lắng.” Mộ Dung Thư khép hờ mắt, ánh mắt lạnh lùng, một màn vẫn khiến nàng sợ đến giờ. Rốt cuộc là ai hại nàng?

Đến cửa vương phủ, Mộ Dung Thư lệnh cho mã phu tiết lộ việc cho bất kỳ ai. Dù trong trạch viện, dù cho thanh danh nàng thì cũng bảo vệ nó. Việc đối mặt với bọn cướp cũng đủ cho khác lời tiếng .

Quay Mai viên, Mộ Dung Thư sai Vân Mai đưa Hiên nhi nghỉ ngơi, đồng thời cũng cho Hồng Lăng nghỉ, còn bản cùng Thu Cúc đến thư phòng cuả Vũ Văn Mặc.

“Thỉnh Vương phi chờ. Để nô tì thông truyền một tiếng.” Nha Thúy Hồng giảm cấp bậc, nha Tri Thu liền nâng lên Đại nha , qua nàng là một hành động thỏa, phận, đối xử cung kính với Mộ Dung Thư.

Tri Thu thư phòng một lát , cúi Mộ Dung Thư: “Vương phi, mời.”

Đây là thứ hai nàng đến thư phòng của Vũ Văn Mặc, do đó mặt Vũ Văn Hạo nên nàng quan sát kỹ nơi , Mộ Dung Thư liếc một vòng quanh phòng, hai bên phòng bài trí đơn giản, một dãy kệ đầy ắp sách đóng bức tường lưng Vũ Văn Mặc!

Mà lúc , trong thư phòng chỉ một Vũ Văn Mặc, còn thêm Thẩm trắc phi.

“Gia, áo choàng là do Nhu nhi tự tay may, mấy ngày nữa thể che gió che mưa cho .” Giọng nhu hòa của Thẩm trắc phi vang lên, ánh mắt nàng ấm áp Vũ Văn Mặc, hình như phát hiện sự mặt của Mộ Dung Thư.

Vũ Văn Mặc gật đầu, “Ừ, tay nghề của Nhu nhi ngày càng .”

Thẩm trắc phi khen, nụ môi càng thêm tươi, nàng cũng âm thầm yên tâm, qua hành động nhất định thể quét sạch tất cả bất mãn của đối với nàng. Dù thì từ cho đến giờ, nàng vẫn hy vọng mang nàng đặt ở vị trí quan trọng nhất trong lòng.

“Thần gặp qua Vương gia.” Mộ Dung Thư phúc hành lễ với Vũ Văn Mặc.

Vũ Văn Mặc qua, khi thấy Mộ Dung Thư thì trong đáy mắt liền hiện lên một tia sáng phức tạp, “Không cần đa lễ.”

“Muội gặp qua tỷ tỷ.” Thẩm trắc phi hành lễ với Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư mỉm , gật đầu. Nhìn lướt qua tấm áo choàng do Thẩm trắc phi tự tay may cho Vũ Văn Mặc, nàng thể công nhận tay nghề của nàng quả thật cao , so thì mấy cái hà bao mà nàng thêu thật giống đồ cho con nít.

Thẩm trắc phi tự hỏi: tại Mộ Dung Thư chủ động đến thư phòng? Đến gặp Vũ Văn Mặc chuyện gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-78.html.]

Vũ Văn Mặc chút kinh ngạc khi thấy Mộ Dung Thư đến tìm , dạo gần đây, Mộ Dung Thư ít khi chủ động đến tìm .

“Thần gặp gia việc cần thương lượng, mong gia mời hết khỏi phòng.” Mộ Dung Thư Vũ Văn Mặc, trầm giọng .

Nghe , Thẩm trắc phi cau chặt mày, Mộ Dung Thư đang định giở trò gì? Nàng vất vả lắm mới tìm lý do là mang áo choàng thêu xong tới gặp Vũ Văn Mặc để lấy lòng , khiến quên bất mãn đối với việc nàng ở hoàng cung, nhưng bây giờ Mộ Dung Thư đến, rõ ràng lòng .

nàng thể tỏ thái độ căm ghét Mộ Dung Thư nên chỉ thể mỉm Mộ Dung Thư : “Tỷ tỷ, chẳng ngoài, lời gì mà thể mặt chứ?”

Mộ Dung Thư nhàn nhạt trả lời: “Không dám trễ nãi thời gian quý giá của Thẩm trắc phi, dù trong phủ vẫn còn nhiều chuyện quan trọng cần xử lý.”

Thẩm trắc phi kinh ngạc Mộ Dung Thư, trong quá khứ, tuy là hai tranh phong tương đối, nhưng bao giờ thể hiện rõ trong lời như thế!

Vũ Văn Mặc nhíu mày, con ngươi tối sầm , Thẩm trắc phi : “Nhu nhi lui .”

“Vâng.” Thẩm trắc phi ôn nhu đáp.

Đối với lời của Vũ Văn Mặc, từ đến giờ nàng vẫn luôn theo. Tuy nàng cực kỳ, cực kỳ thư phòng để xem là Mộ Dung Thư giở trò gì nhưng nàng thể để Vũ Văn Mặc phiền chán.

Lúc rời , khi lướt qua Mộ Dung Thư, Thẩm trắc phi dừng , mặc dù trong lòng hận, nhưng vẫn phúc hành lễ theo đúng phép tắc. “Muội cáo lui.”

Mộ Dung Thư mỉm gật đầu.

Thẩm trắc phi cắn răng rời .

“Nói , gặp bản Vương chuyện gì?” Vũ Văn Mặc trầm giọng hỏi. Mộ Dung Thư chủ động tới gặp nhất định là chuyện quan trọng. Nếu … Con ngươi khẽ lóe, nếu nàng tuyệt đối sẽ chủ động gặp .

Mộ Dung Thư gật đầu, ngay: “Hôm nay thần đến Liễu phủ, đường về vương phủ thì gặp năm tên cướp. May mà Khánh châu Triệu Ngũ công tử ngẫu nhiên qua cứu một mạng cho thần ! Sau khi xem xét thì thần chắc chắn là năm tên đến là vì thần . , nơi là kinh thành ở chân thiên tử, tại thể xuất hiện cướp? Đây thật là chuyện từng xảy .” Chỉ vài câu đơn giản mà nàng tường thuật xong một màn kinh hồn lúc nãy.

Nghe , sắc mặt Vũ Văn Mặc trầm xuống, khuôn mặt càng thêm lạnh, giống như hàn băng vạn năm, hàn khí của gần như đóng băng cả thư phòng, ngay cả cây bút tay cũng bẻ gãy. Mộ Dung Thư thấy rõ là mu bàn tay nổi gân xanh chằng chịt, ánh mắt từ gương mặt đến chân Mộ Dung Thư, cuối cùng tia lạnh thấu xương trong mắt cũng dần biến mất.

“Việc bản Vương . Nàng lui .” Giọng của Vũ Văn Mặc qua phảng phất như đang cực lực kềm chế, phá lệ trầm thấp, lạnh như băng.

Mộ Dung Thư vốn hỏi nào gây , nhưng khi đến bộ dáng của thì nàng nhất định đoán ai hãm hại nàng! dĩ nhiên là cho nàng . Nàng cũng hỏi nhiều, xoay liền rời .

Trên đường về Mai viên, Mộ Dung Thư trầm tư.

Ai bản lĩnh chọc giận Vũ Văn Mặc như , hơn nữa khả năng hại nàng?

Đến khi đến cửa phòng nàng, mắt bỗng nhiên một ánh sáng lóe qua.

Thân ảnh vàng chói, ánh mắt như nhu hòa nhưng khiến sợ hãi… Hoàng Thượng?

Mộ Dung Thư cau mày càng chặt, khả năng? Xem việc tuyệt đối đơn giản như trong tưởng tượng của nàng! Sau , nàng nhất định cẩn thận hơn mới .

“Bẩm Vương phi, Thẩm trắc phi, Đại phu nhân, Nhị phu nhân cùng Tứ phu nhân đang chờ Vương phi ở nhà kề.” Thanh Bình từ hướng khác đến, khi hành lễ thì bẩm báo với Mộ Dung Thư.

“Sao chung thế ?” Mộ Dung Thư khẽ cau mày, trầm tư hỏi. Hôm nay xảy quá nhiều chuyện, nàng vốn định nghỉ ngơi một chút, ai ngờ đám nữ nhân tới cửa.

Thanh Bình trả lời: “Nghe Đỗ phủ - nhà đẻ của Đại phu nhân một đạo trưởng đạo hạnh cao thâm đến, phép xua quỷ, bảo vệ bình an trong Trúc viên và Bắc uyển xong xuôi. Hôm nay Vương phi xuất phủ, hồi phủ xong gặp Vương gia, cho nên mới đến Mai viên cuối cùng, bọn họ chờ hơn nửa canh giờ .”

“Hả?” Mày của Mộ Dung Thư liền giãn , khóe miệng cong lên, mấy các nàng trò quỷ quái gì nữa đây? Xua quỷ, bảo vệ bình an? Hôm qua Thẩm trắc phi còn cố ý nhắc mặt Vũ Văn Mặc, sự phê chuẩn của Vũ Văn Mặc cho dù nàng , Thẩm trắc phi nhất định sẽ lấy Vũ Văn Mặc để áp chế nàng.

Tạm thời cứ xem thử! Thật mấy các nàng chơi trò gì.

Trong nhà kề, bốn nữ nhân trò chuyện với thật vui vẻ. Đại phu nhân tiếc lời khen ngợi Thẩm trắc phi khiến Thẩm trắc phi che miệng ngừng.

Nhị phu nhân cũng để thua kém Đại phu nhân, hễ cơ hội liền chen miệng .

Tứ phu nhân thế nào, phản ứng nhàn nhạt, vẻ như cố gắng giữ cách.

Khi Mộ Dung Thư đến nhà kề, cả bốn đồng loạt dậy, “Muội (nô tì) gặp qua Vương phi.”

Thẩm trắc phi hành lễ chu đáo đến cực điểm, thể là tìm bất kỳ sai sót nào, cứ như việc Mộ Dung Thư ở trong thư phòng nàng căm hận như hề tồn tại . “Tỷ từ chỗ gia về liền đến đây ?”

Nhắc tới Vũ Văn Mặc, ba vị phu nhân ánh mắt sáng rực Mộ Dung Thư. Ba các nàng lâu lắm vẫn thấy Vương gia. Huống hồ thư phòng là nơi mà ba các nàng thể tự ý đến! Nên với việc Mộ Dung Thư ở trong thư phòng thì khỏi hâm mộ, ghen ghét Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư gật đầu : “Ừ.” Rồi ngang qua bốn , đến thẳng ghế chủ vị .

“Hôm qua nhắc qua với Vương gia là sẽ một đạo sĩ đạo hạnh cao thâm đến phủ phép cầu bình an trong phủ, cứ ngỡ là hai ngày mới đến nhưng ngờ hôm nay đến . Viện của và ba vị phu nhân cũng phép xong nên mới nhanh đến Mai viên.” Thẩm trắc phi Mộ Dung Thư, nhu hòa .

“Đạo sĩ mời từ nhà Đại phu nhân, đạo hạnh cao, khó mời. Hôm nay vất vả lắm đạo trưởng mới chút thời gian liền vội đến vương phủ.” Tứ phu nhân tươi với Mộ Dung Thư, kỹ sẽ thấy mấy phần lấy lòng trong đó.

Đại phu nhân cùng Nhị phu nhân khó hiểu Tứ phu nhân. Từ khi nào thì Tứ phu nhân trò như thế? Lại dè dặt lấy lòng Vương phi?

như thế, mới đáng quý! Lúc tỷ , cũng nên mời đạo sĩ đang chờ ở ngoài viện phép thôi, kẻo lỡ giờ lành.” Thẩm trắc phi vội , mắt chằm chằm phản ứng của Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư âm thầm quan sát thần sắc của các nàng, mỉm bốn , : “Viện của bản Vương phi chẳng lẽ thể dễ dàng cho nam tử bên ngoài ? Nếu viện mới thi phép thì hợp lí cho lắm.”

Thẩm trắc phi cùng Đại phu nhân đều cau mày. Sao Mộ Dung Thư thể suy nghĩ nhiều điều để phản bác như ?

Loading...