Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 83
Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:23:26
Lượt xem: 233
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Vũ Văn Mặc sớm mặt, đang tính toán.
Mộ Dung Thư gõ cửa , cúi thi lễ, “Thần thỉnh an gia.” Nhìn bộ dáng của , vẻ như bận rộn từ lâu, nhưng bây giờ cùng lắm thì chỉ mới hừng đông thôi mà.
Vũ Văn Mặc ngẩng đầu nàng, gật đầu : “Ừ, đây .”
Mộ Dung Thư thong thả đến, ánh mắt rơi hai chồng giấy thật dày bàn, đây là thứ cần tính toán?
“Chỗ còn tính xong đây.” Vũ Văn Mặc chỉ hai chồng giấy lớn .
Nhìn chồng giấy cao ngất mà Vũ Văn Mặc đang dùng hán tử tính toán, Mộ Dung Thư vỗ trán, tính cái kiểu chắc thức suốt đêm cũng xong. “Để thần hướng dẫn phương pháp tính toán bằng chữ ả Rập hôm qua cho Vương gia. Hai ngày , thần sẽ cho Vương gia một cái bàn tính, tính toán gì thì cũng tiết kiệm thời gian.”
Vũ Văn Mặc ngẩng đầu Mộ Dung Thư, khóe miệng cong lên thành nụ mỉm, “Được.”
Thật Mộ Dung Thư chọn cách dạy Vũ Văn Mặc phương pháp tính thời hiẹn đời chỉ vì mong mau kết thúc chuyện , quan trọng hơn nữa để tránh cứ tìm nàng nhờ giúp đỡ thì cứ dạy để tự tính chính là nhất.
“Là thế …” Mộ Dung Thư cạnh Vũ Văn Mặc, bắt đầu nghiêm túc dùng phương pháp đơn giản, dễ hiểu nhất để giảng cho Vũ Văn Mặc hiểu.
Vốn nghĩ Vũ Văn Mặc mất một thời gian khá lâu để học chữ ả rập, nhưng đến một tiếng, nắm vững bộ, phép nhân chia cũng thành thạo. Điều ngoài dự đoán của Mộ Dung Thư, nàng thể tưởng tượng là năng lực tiếp thu của Vũ Văn Mặc mạnh mẽ như thế, nàng thử đưa vài phép tính thử, chỉ trong chốc lát thể đưa đáp án.
Hai chỉ trong hơn hai canh giờ kiểm tra cùng tính toán xong tất cả.
Vũ Văn Mặc canh giờ, phát hiện lúc giữa ngọ, là thời gian dùng cơm trưa.
Mộ Dung Thư xoa xoa cái gáy tê cứng, Vũ Văn Mặc chút mệt mỏi : “Đã giữa ngọ, thần về Mai viên dùng cơm trưa, chắc là Quý phi nương nương sẽ đến buổi cơm trưa. Đến lúc đó, thần sẽ cho nha đến báo với gia.”
“Không cần phiền toái như , bản Vương đến Mai viên dùng cơm trưa với nàng.” Vũ Văn Mặc dậy, cất chồng giấy tính toán xong xuôi ngăn kéo, với Mộ Dung Thư.
Nghe , Mộ Dung Thư chỉ thể gật đầu. “Vâng ạ.”
Quay về Mai viên, Mộ Dung Thư liền phân phó dọn cơm trưa. Sau đó, sai Hồng Lăng dẫn Hiên nhi đến.
Mặc dù Hiên nhi chỉ mới ba tuổi, nhưng sử dụng đũa cũng . Mộ Dung Thư thấy tay bé quá nhỏ mà đũa quá dài, lúc gắp thức ăn hai chiếc đũa cứ lệch nên cho bé một đôi đũa ngắn dùng cho thuận, đó còn khắc hai con thỏ nhỏ. Hiên nhi thấy, thích thú vô cùng, cứ nâng niu trong tay, tiếc nuối mãi dùng.
Vũ Văn Mặc thấy đôi đũa của Hiên nhi, con ngươi khẽ lóe.
Ba dùng cơm nhanh, đó dùng hoa quả tráng miệng do nha bưng lên.
Sau khi ăn xong tráng miệng, uống hết hai ly thì nha đến truyền, Quý phi nương nương đến, đang chờ trong Trúc viên của Thẩm trắc phi.
“Đi thôi.” Vũ Văn Mặc đặt ly xuống, đầu với Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư mỉm , gật đầu: “Dạ.” Để xem Thẩm Quý phi gì.
Trúc viên
Do Quý phi nương nương giá lâm, bốn phía Trúc viên đều thị vệ canh gác cẩn mật. Mà trong viện, bọn nha nào nấy đều cực kì bận rộn.
Khi thấy Mộ Dung Thư và Vũ Văn Mặc cùng đến Trúc viên, bọn nha ở đây đều sửng sốt. Từ đến giờ, họ từng thấy hai cùng đến Trúc viên, hôm nay cùng đến? Lại nhớ đến thời gian Vương gia bận bịu công việc nên ít khi đến Trúc viên.
Hai cùng đến, chẳng lẽ là trùng hợp gặp đường?
Mộ Dung Thư nhạt đáp ánh mắt nghi ngờ của bọn nha . Quá khứ tương lai, vô luận ở nơi nào, bát quái là chuyện tuyệt đối tránh khỏi.
Bọn nha còn ngoài ý , huống chi là Thẩm Quý phi và Thẩm trắc phi.
Khi bước chính sảnh, tỷ Thẩm Quý phi kinh ngạc thôi, về phía Vũ Văn Mặc.
Thẩm trắc phi kinh ngạc nhưng trong lòng chút đau. Sáng nay mới là tối qua Vũ Văn Mặc đến gặp Mộ Dung Thư, mà cả buổi sáng nay, Mộ Dung Thư đều ở trong thư phòng cùng Vũ Văn Mặc. Trong lòng nàng hoảng hốt, từ khi nào hai trở nên mật như ?
Thẩm Quý phi kinh ngạc, bất động thanh sắc Vũ Văn Mặc, đó ánh mắt dừng Mộ Dung Thư, nàng thần thái phấn khởi, sắc mặt hồng nhuận, gì dấu hiệu bệnh chứ? Khá lắm, Mộ Dung Thư, dám gạt nàng!
“Gặp qua Quý phi nương nương.” Vũ Văn Mặc cùng Mộ Dung Thư đồng thời cúi hành lễ.
Thẩm Quý phi phất tay, “Không cần đa lễ như .”
“Nhu nhi gặp qua Vương gia, tỷ tỷ.” Thẩm trắc phi cũng dậy hành lễ với Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thư.
Vũ Văn Mặc gật đầu : “Nhu nhi cần đa lễ.”
Sau đó, Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thư liền xuống phía Thẩm Quý phi, Vũ Văn Mặc đến đây, dĩ nhiên là bọn nha dám chậm trễ, liền dâng .
Thẩm trắc phi lệnh cho bọn nha hầu hạ lui hết. Trong phòng chỉ còn bốn bọn họ, Thẩm Quý phi Mộ Dung Thư, : “Xem khí sắc của Vương phi như thì chắc là bệnh hơn .”
“Nhọc lòng Quý phi nương nương lo lắng, bệnh của thần bệnh giảm hơn phân nửa.” Mộ Dung Thư nhạt trả lời.
“Bây giờ cuối thu, ban đêm gió lạnh, buổi tối tỷ tỷ đừng để nhiễm lạnh.” Thẩm trắc phi thu hồi tâm tư, đó quan tâm với Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư gật đầu, “Tạ nhắc nhở, nha của Mai viên đều là cẩn thận nhưng tại bản Vương phi nửa đêm mở cửa sổ nên mới nhiễm phong hàn.” Dứt lời, nàng về Trầm quý phi tiếp: “Mà may lúc Quý phi nương nương triệu thần cung, thần vốn theo công công tiến cung, nhưng đặt chân xuống giường té xỉu. Mong Quý phi nương nương nương đừng trách cứ thần .”
“Ai như , Vương phi bệnh giường, bản Cung thể lo lắng cho sức khỏe của Vương phi mà buộc ngươi tiến cung? Bản Cung Vương phi nhiễm bệnh, hôm nay liền đến thăm, giờ thấy Vương phi đỡ hơn thì yên tâm .” Thẩm Quý phi tỏ vẻ quan tâm, nhẹ nhàng .
Mộ Dung Thư , dậy thi lễ. “Nhọc lòng Quý phi nương nương lo lắng. Tạ Quý phi nương nương quan tâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-83.html.]
Thẩm trắc phi chút thất thần, ánh mắt Vũ Văn Mặc đang cạnh Mộ Dung Thư, trong lòng khỏi suy đoán, Vũ Văn Mặc Thẩm Quý phi đến đây nên mới cùng Mộ Dung Thư đến?
Hắn là sợ Thẩm Quý phi sẽ khó Mộ Dung Thư? Càng nghĩ trong lòng nàng càng khó chịu. Tuy thái độ của Vũ Văn Mặc đối với nàng khác gì với thời gian nhưng nàng cảm giác thái độ của đối với Mộ Dung Thư dần dần chuyển biến. Nàng khẽ nhíu mày, từ lúc nào mà thái độ của đối với Mộ Dung Thư dần dần đổi như ?
Là lúc khi Mộ Dung Thư vỡ đầu tỉnh , chất vấn Nhị phu nhân? Hay khi hai cùng hồi phủ Tướng quân? Hay hôm ở hoàng cung?
“Nghe , hai ngày Hoàng Thượng giao việc kiểm tra cùng tính toán quân dụng ở biên cương cho Vương gia xử lý. Cứ ba tháng sẽ kiểm tra một , mỗi mất hơn mười ngày để tính toán rõ ràng. bây giờ Vương gia thoải mái như , chắc là xử lý ?” Thẩm Quý phi gặp Vũ Văn Mặc đến đây, trong lòng chút bất mãn, bởi mở miệng trách tội Mộ Dung Thư như thế nào nên Vũ Văn Mặc rời . lời , nàng liền hối hận. Đây chuyện của triều đình, khi nào thì đến một nữ nhân như nàng lên tiếng?
Quả nhiên, khi thì Vũ Văn Mặc khẽ cau mày Thẩm Quý phi, giọng lành lạnh, “Việc là quốc gia đại sự, Quý phi nương nương đừng nên hỏi đến vẫn hơn! May là lời chỉ bản Vương , chứ nếu lọt tai đại thần triều đình thì sẽ khó tránh khỏi họ hoài nghi Quý phi nương nương âm mưu khác.”
Trầm quý phi xanh mặt, cắn chặt răng, nhếch miệng định phản kích nhưng tìm câu đáp trả liền trầm mặt.
“Quý phi nương nương chỉ quan tâm đến Vương gia, chứ ý gì khác.” Thẩm trắc phi thấy thế liền vội đỡ cho Thẩm Quý phi, hy vọng thể xoa dịu khí trong phòng.
Vũ Văn Mặc lạnh nhạt , “Ừ.”
Mộ Dung Thư lạnh lùng Thẩm Quý phi, một nữ nhân trong chốn thâm cung nhiều chuyện quốc gia đại sự như , xem tuyệt đối là ngẫu nhiên, phụ là Tể tướng cũng thật việc.
Thẩm Quý phi thấy nụ lạnh môi Mộ Dung Thư, chút giận dữ : “Nghe mấy ngày đường từ Liễu phủ về vương phủ, Vương phi cướp chặn , bản Cung cực kì tò mò, Vương phi thoát ? Bản Cung trong cung , bọn cướp phỉ chỉ cướp tiền mà còn cướp sắc, chỉ cần thể cướp nhất quyết sẽ bỏ qua.” Dứt lời, hai mắt sáng tỏa Mộ Dung Thư.
Nghe , Mộ Dung Thư lạnh trong lòng. Thẩm Quý phi thật độc ác! Chọn cướp còn chọn bọn chuyên cướp sắc? Nếu như bọn cướp tin chuyện cổ độc mà nàng bịa , nếu như Triệu gia - Ngũ công tử đột nhiên xuất hiện thì sợ rằng nàng nhốt trong sơn trại mà chịu vô sự chà đạp cùng nhục mạ !
Như thế xem , việc nhất định liên quan đến Thẩm Quý phi và Thẩm Tể tướng!
Thẩm trắc phi vô cùng kinh ngạc, nàng sang Mộ Dung Thư, trong lòng mừng rỡ thôi, Mộ Dung Thư cướp chặn ? Có nghĩa là thanh danh nhất định khó giữ. Vương gia chắc chắn sẽ còn tâm tư gì với nàng ! Nghĩ , trong lòng nàng vui vẻ thôi, nhưng ngoài mặt biểu hiện gì Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư cúi đầu, nhẹ giọng thở dài, vờ như lòng vẫn còn sợ hãi, “Haizz...”
“Kết quả xảy chuyện gì?” Thẩm Quý phi thấy nàng trả lời, liền hỏi tiếp.
“Bản Vương thật sự tại Quý phi nương nương như ?” Vũ Văn Mặc ngẩng đầu, ánh mắt trong trẻo, một tia sợ hãi, lạnh lùng chất vấn.
Thẩm Quý phi nghẹn lời, né tránh ánh mắt của , lòng thầm than . Chuyện vốn ai nhưng nàng là đến đầu tiên. “Thì báo cho bản Cung .”
“Trên đường từ Liễu phủ về vương phủ, vặn thuộc về khu vực của Thẩm Thiểu Tướng quân phụ trách tuần tra, thể xuất hiện cướp? Huống hồ, hôm đó Vương phi ở cùng với bản Vương, bản Vương việc mà Thẩm Quý phi rõ thế ? Ngay cả thói quen của bọn cướp cũng rõ như lòng bàn tay? Như thế xem , Quý phi nương nương nhất định giao cái tên ăn hàm hồ cho bản Vương để bản Vương nghiêm hình ép hỏi, vì vu tội Vương phi. Có mục đích của là phủ Nam Dương Vương !”
Đôi mắt đen huyền, lạnh lùng của Vũ Văn Mặc thẳng Thẩm Quý phi, giọng cực kì u lãnh, vang lên ngừng trong lòng Thẩm Quý phi khiến nàng chấn động, sắc mặt đột nhiên trắng bệch.
“Vương gia, …” Thẩm trắc phi lên tiếng nhưng nên gì. Nhìn thấy sắc mặt của Quý phi nương nương, nàng cũng giật , chẳng lẽ việc liên quan đến Thẩm Quý phi? Nếu quả thật xuất hiện cướp, đại ca chắc chắn sẽ chịu liên lụy!
Thẩm Quý phi thể nghĩ sâu xa như thế! Càng ngờ Vũ Văn Mặc sẽ phản kích, chỉa mũi nhọn về Đại ca Thiếu Tướng quân của ! Nên mối hận của nàng đối với Mộ Dung Thư cao hơn.
Trong lòng Mộ Dung Thư thầm khen Vũ Văn Mặc , uổng công nàng mới sáng sớm đến giúp ! Vũ Văn Mặc xuất thủ, nàng thể xem cuộc vui? Nghĩ liền , hai mắt nàng chợt rưng rưng, cầm khăn chậm mắt tựa như oan uổng, tức tưởi : “Là đồ hỗn trướng nào dám thần như thế? Muốn hủy hoại thanh danh của thần ? Vương gia, nhất định chủ cho , cái thứ độc ác như , dám đổi trắng đen, nhất định sẽ đoạn tử tuyết tôn, chắc là định cho thần mà!”
Lời , sắc mặt Thẩm Quý phi chuyển đen chuyển xanh đó đỏ bừng bừng. Mộ Dung Thư là đang nguyền rủa nàng đoạn tử tuyệt tôn!
Thẩm trắc phi mờ mịt, mặc dù việc liên quan đến Thẩm Quý phi nhưng rốt cuộc nàng vẫn mơ hồ rõ chuyện là như thế nào.
Khóe miệng Vũ Văn Mặc giật giật, đoạn tử tuyệt tôn? Mặc dù độc miệng nhưng cũng tệ.
Ánh mắt cả ba đều dừng Thẩm Quý phi.
Thẩm Quý phi cảm giác da đầu run lên, trong đầu nàng trống rỗng, nàng khẽ cau mày, cố gắng suy nghĩ một lời giải thích rõ ràng.
Mộ Dung Thư khép hờ mắt, sắc mặt nghiêm trọng, nàng lên, đến mặt Vũ Văn Mặc rống, “Gia, nhất định chủ cho ! Nếu để cho Thẩm Thiểu Tướng quân chứng, rõ ngày xuất hiện cướp. Nếu như rõ ràng, thần c.h.ế.t cũng chứng minh trong sạch.”
Đôi mắt của Vũ Văn Mặc chợt lóe, khóe miệng nhếch lên, gật đầu đáp: “Việc liên lụy lớn. Ngày mai bản Vương sẽ triều bẩm báo lên Hoàng Thượng để hạ chỉ tra xét rõ ràng!”
Sắc mặt Thẩm Quý phi càng thêm tái nhợt, hai tay khẽ run rẩy. Chuyện nàng và phụ hợp mưu Hoàng Thượng hề , nếu để Hoàng Thượng phát hiện, sợ rằng sẽ hạ chỉ tra xét! Đến lúc đó, nàng sẽ dễ dàng thoát ! Đáng chết, chỉ vì lợi dụng việc để đưa Nhu nhi thượng vị, đó phụ ở triều sẽ áp chế Mộ Dung Thu, đến lúc đó, Thẩm gia thể độc đại, nàng thể phong hậu, khi Hoàng Thượng băng hà, nàng tất nhiên sẽ trở thành Hoàng Thái hậu. bây giờ ăn vụng xong mà con bắt!
“Vương gia cần phiền như thế. Dĩ nhiên bản Cung tên khốn đó vu oan cho Vương phi, đồng thời cũng hãm hại luôn Thẩm Thiểu Tướng, cho nên lúc đó truyền lệnh xử tử .” Thẩm Quý phi xong, trong lòng đau như d.a.o cắt, đau c.h.ế.t ! Đau c.h.ế.t !
Sau đó nàng Mộ Dung Thư , “Vương phi yên tâm, tên xử tử. Thanh danh của Vương phi tuyệt đối sẽ tổn hại.”
Lúc , Thẩm trắc phi mới nhận : Thẩm Quý phi vu tội cho Mộ Dung Thư, hủy hoại thanh danh của nàng , cuối cùng kết quả ngược , Vương gia nhúng tay chuyện . Đương nhiên nàng rõ ngày Mộ Dung Thư đến Liễu phủ thì Vũ Văn Mặc xuất phủ, chuyện rõ ràng là Vũ Văn Mặc đang giúp đỡ cho Mộ Dung Thư, nàng hủy thanh danh!
Hắn vì bảo vệ cho Mộ Dung Thư, tiếc mà đối chọi căng thẳng với Thẩm Quý phi! Chẳng lẽ là vì bảo vệ thanh danh phủ Nam Dương Vương như lời ? Nét môi Thẩm trắc phi lập tức biến mất. Nàng Vũ Văn Mặc, thật sự nàng nhiều điều hỏi , đáng tiếc nàng thể. “Vương gia cùng tỷ tỷ xin đừng tức giận. Quý phi nương nương vì bảo vệ thanh danh của tỷ cho xử tử nọ. Chuyện đừng nhắc tới nữa.”
“Thế cũng , nhưng sự việc như thế xảy , chỉ mong Quý phi nương nương đừng tự chủ thì hơn.” Vũ Văn Mặc đổi sắc, lạnh lùng .
Thẩm Quý phi thật sự là đang tự tát , tự tự chịu! Chỉ vì mà đắc tội với Vũ Văn Mặc! Thật là tức mà!
Mộ Dung Thư vẫn im lặng, bởi vì một khi Vũ Văn Mặc mở miệng thì Thẩm Quý phi chắc chắn phần kiêng kị, sự việc thế sẽ xảy thứ hai nên nàng cũng cần thiết khiến cho Vũ Văn Mặc khó xử. Bỗng nhiên, nhớ tới điều gì, nàng liền ngẩng đầu, Thẩm Quý phi : “Hôm qua phụ truyền tin báo cho thần , Quý phi nương nương đề nghị nâng Thẩm trắc phi bình thê, cũng ý kiến, tất cả đều do thần chủ.”
“Hả? Vậy Vương phi đồng ý ?” Thẩm Quý phi trầm giọng hỏi.
Mộ Dung Thư mỉm , Vũ Văn Mặc : “Tất cả đều do Vương gia chủ.” Chuyện đến mức thì giải quyết cho hết luôn , tránh vì chuyện bình thê mà phiền đến nàng! Huống hồ, Vũ Văn Mặc về phía nàng, nhưng thì ai !
Thẩm trắc phi tràn đầy hy vọng Vũ Văn Mặc. Ngược thì Thẩm Quý phi cũng mong chờ lắm vì thứ nhấ - cơn giận của nàng vẫn nguôi, thứ hai - nàng mơ hồ cảm thấy Vũ Văn Mặc căn bản ý bình thê!
Quả nhiên, Vũ Văn Mặc lạnh lùng trả lời: “Nếu như Hoàng Thượng hai Hoàng Hậu, bản Vương liền lập bình thê.”
Thẩm trắc phi một nữa ôm lấy thất vọng, nàng cúi đầu, siết chặt hai nắm tay, lòng tự hỏi: Chẳng lẽ nàng yêu cầu nhiều lắm ?