Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 86
Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:24:58
Lượt xem: 189
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiên nhi từ trong lòng Mộ Dung Thư nhảy xuống, đó về phía cửa chính Mai viên, “Mẫu , Hiên nhi là một nữ nhân tới! Vân Mai tỷ và Thanh Bình tỷ đều là nữ nhân đó từng đối xử với mẫu . Bây giờ thấy?”
Mộ Dung Thư sửng sốt, nhớ tới Mộ Dung Lâm, Vân Mai và Thanh Bình cái ở mặt Hiên nhi? Vừa , thấy hai tay nhỏ của Hiên nắm chặt thành quyền, bộ dạng chính là bảo vệ cho Mộ Dung Thư, “Ai khi dễ mẫu , Hiên nhi liền khi dễ !”
Nàng nhịn liền bật : “Con nhỏ như .”
Mộ Dung Thư nghĩ tới là Hiên nhi chỉ như , mà là thật sự .
Vốn cho là bé chạy ngoài chơi đùa, ai nàng chỉ mới nghỉ hai khắc thì Thu Cúc kinh hoảng chạy tới , “Vương phi, tiểu thiếu gia xảy chuyện!”
“Chuyện gì?” Mộ Dung Thư cả kinh, là Hiên nhi quá bướng bỉnh, cẩn thận đụng đầu nên thương?
“Tiểu thiếu gia ở trong phòng của Nhị tiểu thư. Nô tỳ vốn ở ngoài phòng canh, khi âm thanh liền chạy , thấy tiểu thiếu gia ở đất. Nô tỳ hỏi chuyện gì xảy . Nhị tiểu thư liền tiểu thiếu gia đến gặp nàng , đó tặng trứng gà luộc. Kết quả là tiểu thiếu gia tự tay rớt trứng gà, đó .” Thu Cúc ngắn gọn. Dĩ nhiên lúc thấy Hiên nhi khóe mặt đỏ bừng, nàng cũng đau lòng vô cùng, nàng dỗ thế nào cũng nín nên đành đến tìm Vương phi để tự đến xem!
Mộ Dung Thư cũng nghĩ nhiều, liền nóng nảy .
Kết quả là , liền thấy Hiên nhi đang cầm một cái trừng gà bể, mặt còn khô nước mắt, ánh mắt thê thảm Mộ Dung Thư: ”Ngươi quăng trứng gà của Hiên nhi! Ngươi bồi thường cho Hiên nhi! Ngươi là , ... Hiên nhi cho phụ , để cho phụ đuổi ngươi khỏi phủ!”
Lời là lên án, chỉ trích cũng như định tội cho , Mộ Dung Thư che trán. là đứa bé thì sẽ , tốc độ cũng bình thường .
Lúc Mộ Dung Lâm là oan uổng, nàng thế nào cũng đứa bé ngoan cùng quá quắt như ! là con của hạ nhân, theo Liễu Ngọc Nhi đuổi khỏi phủ! Nhỏ như mà thể nàng chịu thiệt. Sau khi thấy Mộ Dung Thư, nàng định rõ chuyện, thế nhưng Hiên nhi giành .
Hiên nhi nghiêng đầu thì thấy Mộ Dung Thư, cũng nhanh chóng bổ nhào nàng, ôm chân Mộ Dung Thư mà : “Mẫu , nàng bể trứng gà của Hiên nhi, vẫn chịu bồi thường. Nàng thật ...”
Mộ Dung Thư yên lặng ôm lấy Hiên nhi, đó : “Ngươi chạy tới đây?”
“Các tỷ tỷ , của mẫu đến, còn là nữ nhân xinh . Hiên nhi liền chạy tới, tặng cho nàng trứng gà... Nàng thật ... Làm bể trứng của Hiên nhi.” Hiên nhi đến sưng mắt, bàn tay nhỏ nhắn chỉ Mộ Dung Lâm mà lớn.
Còn nhỏ như , mà thể như thế thì thật bình thường!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-86.html.]
Sau khi Hiên nhi giải thích xong, Mộ Dung Thư liền về phía Mộ Dung Lâm.
Mộ Dung Lâm sửng sốt, sắc mặt trắng bệch, chỉ Hiên nhi : “Đứa bé dối. Vương phi, như .”
Mộ Dung Lâm xong, sắc mặt Mộ Dung Thư liền trầm xuống, nàng dĩ nhiên chuyện là do Hiên nhi ! Bất quá... bên ngoài còn , Mộ Dung Lâm hô to lên như thế, Hiên nhi con ruột của Vương gia, chắc chắn vì mà bố trí. Cho nên sẽ để cho Hiên nhi gánh vác.
“Nhị quên đây là phủ Nam Dương Vương? Ở đây cũng là phủ Tướng quân. Hiên nhi là nghĩa tử của bản Vương phi. Cũng là Nam Dương Vương Đại thiếu gia, Hiên nhi tặng ngươi trứng gà, ngươi dám quăng ! Xem là bản Vương phi tin lầm ngươi! Cho rằng ngươi tự phận. Hôm nay, xem ngươi vẫn đổi! Bây giờ, phủ Nam Dương Vương dám chứa chấp một cao quý như ngươi! Hồng Lăng, chuẩn , tiễn Nhị tiểu thư hồi phủ Tướng quân!” Mộ Dung Thư lạnh lùng , ánh mặt băng lãnh, đó phân phó cho Hồng Lăng.
Hồng phản ứng nhanh nhạy, thấy tiểu thiếu gia sưng cả mắt, lòng nàng thật sự sinh thương yêu, Nhị tiểu thư thật điều!
Mộ Dung xong chút sửng sốt, trong lòng hối hận, liền là đứa bé đang vu oan cho nàng, nhưng , ai sẽ tin tưởng đứa bé ba tuổi chứ? Không , nàng nhất định giải thích rõ ràng, liền vội : “Vương phi, Lâm nhi như , chỉ là cẩn thận nên mới đánh rơi cái trứng gà, tuyệt đối quăng . Tiểu thiếu gia còn nhỏ, nhất định là hiểu chuyện...”
“Câm miệng! Nam Dương Vương Đại thiếu gia thể để ngươi vu tội!” Mộ Dung Thư quát một tiếng.
Thân hình Mộ Dung Lâm khẽ run, dĩ nhiên Mộ Dung Thư hiểu rõ chuyện nên chắc chắn sẽ hỏi đến chân tướng, như thế thì nàng giải thích! Như xem , Mộ Dung Thư chỉ là giả vờ hòa nhã, căn bản cho nàng ở vương phủ! Mộ Dung Thư thật đúng là ác tâm. Nhất định là nàng tên nghiệt chủng hại nàng.
Ánh mắt cửa, chợt thấy Vũ Văn Mặc, quả nhiên là ông trời chiếu cố cho nàng!
Nàng lập tức chạy tới, quỳ giối mặt Vũ Văn Mặc, nước mắt tự rơi như mưa, giọng thê lương, bi bi thảm thảm : “Vương gia, vì Lâm nhi chủ!”
Mộ Dung Thư đầu , mới phát hiện Vũ Văn Mặc cửa, bao nhiêu lâu, thấy lời của Mộ Dung Lâm, trong lòng nhạt, Mộ Dung Lâm diễn xuất thật nhập tâm và xuất sắc !
Vũ Văn Mặc nhíu mày quỳ gối mặt. Mơi mỏi mím chặt thành một đường thẳng, đáy mắt vài tia chán ghét.
Mộ Dung Lâm vẫn cúi đầu , thấy vẻ mặt của Vũ Văn Mặc.
Mộ Dung Thư ngừng lạnh, từ xuống Vũ Văn Mặc, xem thể thương hoa tiếc ngọc .
Hiên nhi ở trong n.g.ự.c nàng vẫn còn chảy nước mắt, khi thấy lời của Mộ Dung Lâm, liền xoay đầu , quả nhiên là thấy Vũ Văn Mặc! Liền cho là gây họa! Hai hàng lệ liền tuôn, chút ủy khuất Mộ Dung Thư, đôi mắt phượng câu hồn, khiến cho Mộ Dung Thư ngây một chút, đó nàng thầm than, nghĩ nàng cũng sẽ sắc mê hoặc! Bất quá... thấy sắc mặt của bé, nàng liền là bé sợ gây họa, cho nên mới lộ biểu tình thế .
“Mẫu ...” Hiên nhiên ôm cổ nàng, khe khẽ kêu một tiếng, đó về phía Vũ Văn Mặc, thấp giọng kêu: “Phụ .”