Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 93

Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:30:16
Lượt xem: 191

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trầm trắc phi nghiêng đầu lướt qua Mộ Dung Thư, thấy nàng gì, liền tiếp tục hỏi: “Trầm bà tử ngươi cũng là ngươi cái gì? Đây cũng là việc nhỏ, nếu như để phát hiện ngươi oan cho Lý mụ, như , hậu quả ngươi thể gánh nổi.”

Trầm bà tử cắn răng trả lời: “Nô tỳ chắc chắn.”

“Lý mụ, cũng sẽ để khác oan cho ngươi. Ta sẽ cho tới lấy sổ sách đến, đó đối chiếu, xem thiếu ngân lượng .” Trầm trắc phi về phía Lý mụ .

Nghe , Lý mụ gật đầu, biểu thị ý kiến.

Một lát , đến phòng Lý mụ lấy sổ sách trở về, nọ đem sổ sách giao cho Thẩm trắc phi. Sau khi Trầm trắc phi nhận lấy, liền lật xem, cẩn thận mấy ngày nay.

tính toán kỹ sẽ mất nhiều thời gian, chắc mất hai đến ba ngày chứ mà trong vài canh giờ tính toán xong thì sợ là . Nàng cau mày về phía Trầm bà tử, “Ngươi Lý mụ hành vi tham ô nhiều ngày, mà ngươi cũng sổ sách, như ngươi chỉ chỗ thiếu ngân lượng cho .”

Dứt lời, nàng đem sổ sách đưa cho Trầm bà tử. Trầm bà tử lập tức vội vàng tìm kiếm, bởi vì lo lắng hoặc là vì sợ nên lòng bàn tay của bà đều là mồ hai, cho sổ sách cũng thấm chút ít mồ hôi.

Mộ Dung Thư đương nhiên nơi tính toán lạc hậu, cho nên Thẩm trắc phi mấy liền tiếp, cách để đúng sai trong thời gian ngắn như . Cho nên mới vứt cho Trầm bà tử.

... Con ngươi Mộ Dung Thư lóe sáng, đây là điểm đáng ngờ ! Trầm bà tử cũng chỉ là một hạ nhân việc nặng ở trù phòng, tuy tính toán, nhưng thể so với Thẩm trác phi. Nếu , nàng phát hiện chỗ thích hợp? Chẳng lẽ sớm ? Nhìn lướt qua lý mụ, thấy thần sắc bà chút e ngại, trong lòng nàng liền kết quả.

Trầm bà tử tìm kiếm nửa ngày, đều sắp mất hết kiên nhẫn, Trầm bà tử liền kinh hô: “Chính là chỗ , vốn là hai trăm lượng, kết quả ngày thứ hai dĩ nhiên thiếu một trăm lượng!”

Lý mụ kinh ngạc thôi, về phía chỗ Trầm bà tử chỉ, dám tin trừng trừng hai mắt, “Không khả năng! Nô tỳ bao giờ lĩnh quá hai trăm lượng! Hôm nay nô tỳ cũng chỉ đến phòng thu chi lĩnh một trăm lượng bạc!”

“Chứng cứ mắt, ngươi gì thì cũng ai tin ngươi.” Trầm bà tử Lý mụ hô to, liền ngoan độc Lý mụ, lạnh giọng .

Thẩm trắc phi tiếp nhận sổ, thấy chỗ đúng là hai trăm lượng, kết quả qua ngày thứ hai thiếu một trăm lượng. Ngẩng đầu Lý mụ, nhíu mày : “Lý mụ, chứng cứ vô cùng xác thực, ngươi lời gì ?”

“Không . Xin Thẩm trắc phi tin tưởng nô tỳ, nô tỳ tuyệt đối lĩnh quá hai trăm lượng. Cũng tham ô một trăm lượng. Đều là Rrầm bà tử vu oan cho nô tỳ.” Lý mụ kinh hoảng lắc đầu, bây giờ bà khổ đến nên lời, rõ ràng là bà ghi sổ sách một trăm lượng, biến thành hai trăm lượng? Nhìn về phía Trầm bà tử đang đắc ý, bà tức giận , “Trầm bà tử, là ngươi vu oan cho !”

“Chớ nhảm, từ đến nay luôn thành thật, sẽ vô duyên vô cớ vu oan uổng ngươi?” Trầm bà tử lập tức trở về .

Thẩm trắc phi thấy thế liền : “Chứng cứ mắt, thì là thể thiên vị cho Lý mụ ngươi . Dù đây là phủ Nam Dương Vương, quy củ, nể tình Lý mụ ngươi ở trong vương phủ tám năm, liền giao ngươi cho quan phủ, ngươi đến phòng thu chi lý lĩnh tiền của tháng rời khỏi vương phủ.”

Đuổi vương phủ? Tại như ! Bà vẫn còn đang bán cho vương phủ, giờ đuổi , tìm chủ tử mới, mà bà khế ước thì thể. Như , chẳng giống như chờ chết? Nghĩ tới đây, Lý mụ nghĩ đến Mộ Dung Thư, bà vội bò đến chân Mộ Dung Thư, dập đầu cầu xin Mộ Dung Thư : “Xin Vương phi mau cứu nô tỳ. Chuyện do nô tỳ , nô tỳ xin thề, nếu như nô tỳ tham ô nhất định sẽ c.h.ế.t tử tế!”

Các bà tử vây quanh xem đều chút đành lòng đầu chỗ khác, Lý mụ đối xử với các bà , hơn nữa luôn tay giúp đỡ các bà. Nếu Lý mụ tham ô, các bà tin. quyển sổ rõ ràng như thế, Lý mụ thật sự tham ô một trăm lượng.

Một trăm lượng đối với một gia đình bình thường, thật đủ cho bốn đến năm ăn còn chi tiêu trong hai năm.

Mộ Dung Thư nhạt, đang mở miệng, Thẩm trắc phi giành : “Tỷ tỷ, chứng cớ vô cùng xác thực, sổ sách là do Lý mụ , đúng là thiếu một trăm lượng bạc. Coi như tỷ và đều tin tưởng Lý mụ, nhưng cũng cách nào. Lý mụ, cần nhiều lời. An phận mà rời .” Mộ Dung Thư bình tĩnh khiến cho nàng cẩm thấy bất an, luôn cảm thấy là Mộ Dung Thư cái gì .

Trầm bà tử khẩn trương về phía Mộ Dung Thư, lúc thì nên xảy chuyện gì nữa!

Lúc lo lắng yên thì Mộ Dung Thư thản nhiên với Thẩm trắc phi : “Thẩm trắc phi, như là quá lỗ mãng? Chỉ dựa một quyển sổ mà thể định tội?? Sổ cũng thể giả, Trầm bà tử cũng thể là suông nhảm.”

Nghe , sắc mặt Thẩm trắc phi như đang táo báo, Mộ Dung Thư : “Sổ sách là do Lý mụ , mà nguyên ngày thì Trầm bà tử đều ở đại trù phòng, đương nhiên sẽ thấy hành vi của Lý mụ. Chuyện giả .”

“Vậy ?” Mộ Dung Thư khẽ, đó liếc sổ sách, lát , liền đem quyển sổ ném tới mặt của Trầm bà tử, giọng nhẹ như gió xuân : “Là ngươi thêm một cái gạch ?”

Trầm bà tử hình kịch liệt run lên, thể tin Mộ Dung Thư, cuống quít lắc đầu thừa nhận, “Không , nô tỳ từng xem qua sổ sách!”

“Ngươi dám láo!” Mộ Dung Thư lớn tiếng quát. Nhìn lướt qua Thẩm trắc phi, đó : “Nếu ngươi xem sổ sách, thể thấy ngân lượng thiếu? Hơn nữa còn thể rõ như ? Ta tin ở đây sẽ ai chỉ cần thoáng qua thể sổ sách , tin ai bản lĩnh đó! Mà ngươi cũng các chữ quá lớn, ?”

Nghe , Trầm bà tử sửng sốt. Không nên đáp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-93.html.]

Mấy bà tử Trầm bà tử, nghị luận ầm ỉ.

Thẩm trắc phi cau chặt mày, ánh mắt khẽ chuyển. Nàng nghĩ tới phương diện , ai phát hiện chỗ sơ sót, nhưng nàng phát hiện.

“Huống hồ, nếu Lý mụ lĩnh quá hai trăm lượng thì sẽ dùng 'hai'! Mà cái dùng 'nhị', thế là ? Như , bản Vương phi xem Trầm bà tử giải thích gì ?” Mộ Dung Thư lạnh giọng hỏi. (e hèm.. đoạn sẽ diễn tả một cách gọn để các nàng hiểu - Lý mụ luôn là “hai trăm lượng, dùng “nhị trăm lượng”, thế mà trong sổ ghi “nhị trăm lượng”)

Trầm bà tử nghẹn lời, “Nô tỳ... Nô tỳ...”

Mộ Dung Thư đầu phân phó cho Hồng Lăng: “Mau hỏi phòng thu chi, trong vòng năm ngày gần đây, Lý mụ lĩnh quá hai trăm lượng .”

“Vâng.”

Lời , trong lòng Trầm bà tử thầm than, nàng quên phòng thu chi! Cũng nghĩ là sẽ nhớ đến phòng thu chi. Mấy ngày nay, Lý mụ cũng lĩnh quá hai trăm lượng.

Ngay cả Lý mụ cũng chút sửng sờ, tại nghĩ đến phòng thu chi? Nếu bà nghĩ đến thì cũng cần hoảng sợ như .

“Thẩm trắc phi, mau cứu nô tỳ.” Trầm bà tử , chỉ cần Hồng Lăng trở về, lời dối của bà sẽ vạch trần, bà tuyệt vọng cầu xin Thẩm trắc phi.

Thẩm trắc phi cau mày, lướt qua Mộ Dung Thư, lạnh lùng với Thẩm bà tử : “Việc là ngươi dựng lên, thiếu chút là oan cho Lý mụ.” Lời thì bình thường, nhưng ý tứ sâu xa chính nàng cũng bảo vệ .

Trầm bà tử , sắc mặt trắng bệch, bây giờ mới sợ. việc là do Thẩm trắc phi sắp xếp. Nếu như do Thẩm trắc phi hai ngày , khi thấy bà, bà dùng thủ đoạn để đuổi Lý mụ thì bà cũng bịa đặt chuyện !

Mộ Dung thư thoáng Thẩm trắc phi và Trầm bà tử, khẽ với Trầm bà tử: “Trầm bà tử nỗi khổ? Chỉ cần ngươi nguyên nhân là gì, bản Vương phi liền xem xét để cho ngươi tiếp tục ở đại trù phòng.”

Hai mắt Trầm bà tử vô thần Mộ Dung thư, việc là do Thẩm trắc phi sắp xếp. cẩn thận suy nghĩ, ngày Thẩm trắc phi thẳng, chỉ là ngấm ngầm . Có lẽ bà sai? Cho dù bà , Thẩm trắc phi cũng sẽ . Như thì kết cục của bà sẽ càng thảm hại hơn.

Nghe , Thẩm trắc phi lướt qua Mộ Dung Thư, đáy mắt xẹt qua tia sáng lạnh. Bất quá... Nàng . Nàng thể cho Trầm bà tử cơ hội, cũng như cho Mộ Dung Thư cơ hội tấn công nàng?

Trầm bà tử trầm mặc, Mộ Dung Thư trong lòng hiểu rõ, Thẩm trắc phi thông minh hơn Đại phu nhân nhiều, dù gì cũng sẽ chừa đường lui cho bản . Nàng chút thương hại thoáng qua Trầm bà tử, dễ dàng lừa như , kết quả cuối cùng thì bà cũng chỉ là quân cờ, là một quân cờ nỗi khổ nhưng !

Một lát , khi Hồng Lăng trở về, liền trong năm ngày gần đây Lý mụ lĩnh quá hai trăm lượng bạc. Cho nên chuyện đều là do Trầm bà tử dựng lên.

Mọi kinh ngạc ồ lên, Lý mụ cảm tạ Mộ Dung Thư, trong lòng còn thầm thề sẽ trung thành với nàng suốt đời.

Trầm bà tử Thẩm trắc phi, hy vọng Thẩm trắc phi sẽ vì bà mà lên tiếng, nhưng đợi cả nửa ngày, cũng thấy Thẩm trắc phi gì, liền triệt để tuyệt vọng.

Bất quá Thẩm trắc phi vờ như chỉ chút tức giận nhưng nỡ, khi dạy dỗ Trầm bà tử vài câu, liền đem Trầm bà tử bán cho môi giới, còn cố ý Trầm bà tử bán cho một vô cùng . (bán cho môi giới thì thôi ...)

Mộ Dung Thư thờ ơ, Thẩm trắc phi như ? Một quân cờ vô dụng, nàng cũng sẽ đối xử đến . Chỉ là tiếc cho Thẩm bà tử, quá hồ đồ! Chuyện nàng hiểu rõ, Trầm bà tử sống c.h.ế.t vì Thẩm trắc phi. Cuối cùng rơi kết quả .

Giải quyết xong việc , Thẩm trắc phi liền rời . Mộ Dung Thư cũng chuẩn rời thì Lý mụ quỳ gối mặt Mộ Dung Thư, dập đầu tạ ân, “Nếu như hôm nay Vương phi chủ cho nô tỳ thì lúc nô tỳ đuổi vương phủ . Ngày , nô tỳ nhất định sẽ tận tâm tận lực quản thật đại trù phòng, khiến cho Vương phi thất vọng.”

biểu hiện là bà sẽ vì Mộ Dung Thư chuyện.

như trong dự liệu, nhưng vẫn khiến Mộ Dung Thư chút kinh hỉ, dù nàng chọn Lý mụ cũng là vì bà từng là của Thẩm trắc phi, nhưng nàng vẫn cho bà phục nàng thật tâm, nhưng giờ phục !

Loại cảm giác thế nào nhỉ? Giống như bỏ hai vạn, kết quả vẫn thu về hai vạn nhưng thêm thành quả khác.

Sau khi sắp xếp xong việc của đại trù phòng, để cho Lý mụ chuẩn chọn một bà tử mới tiến trông coi đại trù phòng cho Trầm bà tử. Mộ Dung Thư liền trở về Mai viên.

Trên đường , Hồng Lăng : ”Vương phi, đến tột cùng là Trầm bà tử nghĩ gì? Rõ ràng là Thẩm trắc phi sắp xếp chuyện , thế nhưng bà ? Vương phi cũng cho bà cơ hội .”

Mộ Dung thư khẽ trả lời: “Sợ là Trầm bà tử là quá ngu xuẩn. Thẩm trắc phi chỉ là ngấm ngầm thôi, giờ bà chỉ chứng nàng thì cũng .” Thẩm trắc phi vờ như vô tội. Bất quá... Trong nơi trạch viện , nên lòng thương hại.

Hai trở Mai viên, Thu Cúc tươi như xuân liền chạy tới, chạy đến mặt Mộ Dung Thư, kịp thở : “Vương phi, bên Thanh Châu Vương gia tin tức.”

Loading...