Tống Thanh Huy cũng sắp Diệp Tiểu Muội đả kích mà hoài nghi .
Cơm nước xong, các đồng chí trò chuyện hoạt động mà Diệp Tiểu Muội quan tâm nhất: "Sáng sớm ngày mai g.i.ế.c heo, ai hỗ trợ thế?"
Các đồng chí nam đều nóng lòng thử, hàng năm đều g.i.ế.c heo, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy buồn chán hoạt động , mấy thành viên tích cực bày tỏ thái độ, theo thói quen hỏi Tống Thanh Huy: "Cậu ? Nếu ngày mai gọi chúng rời giường nhé."
So với nhà họ Diệp là "gia đình giàu " trong một đội nhỏ, nhà Tống Thanh Huy thể xưng tụng nhà giàu chân chính. Tống Thanh Huy đồng hồ đeo tay, còn đồng hồ báo thức, điều từ khi xuống nông thôn tới nay, ngủ cũng ngủ giường chung, từng dùng đến đồng hồ báo thức. Chỉ khi trời sáng rời giường, mới vô cùng cần đồng hồ báo thức của , bởi vì thanh niên trí thức còn dân địa phương, gà gáy mấy giờ.
Nghe trai , Tống Thanh Huy còn kịp lên tiếng : "Anh Tống chắc chắn , còn hỏi ? Anh thích sạch sẽ nhất, chuyện như g.i.ế.c heo bao giờ tham gia…"
Lời còn hết, Tống Thanh Huy chẳng vì nhớ tới khuôn mặt nhỏ tràn đầy phấn khởi, mà quỷ thần xui khiến gật đầu: "Được."
"Cái gì?" Bao gồm cả đang huyên thuyên chuyện, tất cả đồng chí nam đều ngoác mồm kinh ngạc đầu , giống như Tống Thanh Huy mắt Tống Thanh Huy mà bọn họ .
Tâm trạng những ngày qua của Diệp Thư Hoa giống như trong văn xuôi của nhà văn Chu Tự Thanh : Trông ngóng, mong chờ, gió đông đến , ngày g.i.ế.c heo gần tới .
Cảm thụ ý cảnh trong đó , thế nhưng Diệp Thư Hoa giỏi biểu đạt nhất thể chờ đợi nữa.
Mắt thấy sắp đến ngày vĩ đại , buổi tối một ngày, Diệp Thư Hoa nghiêm túc xác nhận với cả Diệp hai Diệp: "Em nhớ lầm thì là ngày mai nhỉ?"
" ." Anh cả Diệp và hai Diệp cũng hết sức phối hợp, ba em nghiêm cẩn giống như thương lượng thảo luận chuyện lòng đất. trong cái của những khác nhà họ Diệp, ba bọn họ thật sự giống như dán lớp màng cầu vượt, thực sự hứng thú tham gia trò vui. Mỉm một tiếng, ngay đó từng trở về phòng, ngay cả Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú cũng hứng thú ở đây chờ nhà chồng của các cô.
Người trong cuộc hề để ý chuyện , Diệp Thư Hoa tiếp tục hỏi: "Ngày mai mấy giờ ạ?"
"Hơn năm giờ."
Diệp Thư Hoa vô cùng bất ngờ: "Buổi chiều ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-111.html.]
Cô cho rằng hoạt động thần thánh như nên tiến hành buổi sáng.
Đương nhiên Diệp Thư Hoa đoán sai, cả Diệp vui hớn hở giải thích: "Làm thể, là sáng sớm hơn năm giờ."
Diệp Tiểu Muội trực tiếp sợ tới choáng váng: "Chỗ chúng hơn năm giờ trời cũng sáng, g.i.ế.c heo thế nào chứ?"
Bây giờ là mùa đông, sương mù nhiều, cô nhớ tới sáng sớm hơn sáu giờ, trời cũng vẫn chỉ tờ mờ sáng.
Anh cả Diệp tỏ vẻ: "Trời sáng mới tiện g.i.ế.c heo." Diệp Thư Hoa: …
Cô đột nhiên khống chế bản bổ não, điên cuồng liên hệ chuyện g.i.ế.c heo với phương diện huyền học.
Anh hai Diệp thấy Tiểu Muội của như , há miệng gì đó, chỉ là còn lên tiếng, chỉ thấy cô giống như hạ quyết tâm, đau xót mà kiên định : "Được , sớm như em sợ thức nổi, các nhất định gọi em."
Chủ tịch , ăn cơm tích cực, tư tưởng vấn đề, ở của Diệp Thư Hoa thì đó chính là g.i.ế.c heo tích cực, tư tưởng cũng vấn đề, một năm chỉ "ngày hội" một , cho dù cô bò dậy cũng vây xem cảnh g.i.ế.c heo.
Diệp Thư Hoa hạ quyết tâm.
Anh hai Diệp dáng vẻ cô khí thế hùng hổ, trái yên lặng nuốt lời , đồng thời gật đầu với cả, tỏ vẻ ngày mai cùng tới phòng cô gõ cửa, để Tiểu Muội yên tâm ngủ.
Diệp Thư Hoa nhận cam kết của cả và hai, quả nhiên dành thời gian ngủ. Hiện tại mỗi ngày cô ngủ tám chín tiếng đúng giờ ngủ, tuy rằng trời sáng rời giường là chuyện điên tiết, điều thỉnh thoảng một , cô cũng .
Ngày hôm , cô quả nhiên đang ngủ đánh thức, thu hồi cơn giận lúc rời giường, Diệp Thư Hoa trở bò lên mặc quần áo. Trời sáng lắm, nhưng dù cũng lúc tảng sáng, bầu trời như nhiễm màu mực nồng đậm, vài ánh sáng xuyên qua cửa sổ, Diệp Thư Hoa dựa tia sáng nửa tối nửa sáng vội vã mặc chỉnh tề.
Xuyên qua hơn nửa năm, kỹ năng mò mẫm của cô càng ngày càng thuần thục.