Diệp Tiểu Muội thích ngủ nướng mà thức trời sáng lạnh lẽo như thế, trời sáng bò dậy xem g.i.ế.c heo, Tống Thanh Huy , cô gái vì ăn đến tột cùng còn thể đến mức nào.
Tống Thanh Huy bỗng chốc suy nghĩ đến nhập thần, Diệp Thư Hoa chịu cô đơn thể gì khác hơn là lời thì tìm lời , cô mở bình thì ai mà trong bình gì: "Anh Tống tới lúc nào ? Em cũng phát hiện , đầu thấy ở phía , suýt chút nữa cho rằng hoa mắt, ha ha."
Diệp Tiểu Muội qua tự vui vẻ , bởi vì cô đột nhiên nghĩ đến một từ, chẳng tốn công sức mà lấy .
Quả thực là một đường quanh co nhân duyên ngàn dặm.
Tống Thanh Huy mím môi, chút biến sắc hỏi: "Bất ngờ như thế?"
Diệp Thư Hoa vô cùng phối hợp: " là thật kinh hỉ thật bất ngờ."
Nói mà cô khỏi vỗ tay cho Tống.
Tống Thanh Huy kéo khóe miệng, thầm nghĩ vẻ mặt Diệp Tiểu Muội xốc nổi như thế, e rằng mỗi một chữ cô cũng thể tin tưởng, dù cô xem là đồ ngốc.
Có điều màn diễn của Diệp Thư Hoa cũng dùng , chí ít cô vẫn là thái độ như một tim phổi. Những suy nghĩ ngổn ngang mấy ngày nay của Tống Thanh Huy trong lúc nhất thời tất cả đều tan thành mây khói, thể lấy thái độ bình thường đối với Diệp Tiểu Muội, hai cũng tụ quá gần m.á.u tươi dính mặt, bèn phía ngoài đoàn trò chuyện rôm rả.
Giết heo thật sự là một quá trình rườm rà, rút m.á.u heo xong còn nhổ lông, đó m.ổ b.ụ.n.g lấy nội tạng, c.h.ặ.t đ.ầ.u heo và giò heo, còn dư thịt mang lên thớt chờ cán bộ đại đội đây chia thịt heo.
Có điều chú Năm là đồ tể kinh nghiệm phong phú, dẫn dắt mấy đứa con việc đấy, mổ đến con heo thứ hai trời mới sáng, chú kế toán Chí Căn mang theo sổ nhỏ của ông tới nơi giúp một tay, đội viên nhanh trí về nhà cầm thau đây xếp hàng.
Diệp Thư Hoa đang câu câu chuyện với Tống, một nửa thì lên tiếng nữa, mà nóng lòng thử về phía , cô cũng xếp hàng ở đội nhận thịt heo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-114.html.]
Tống Thanh Huy ánh mắt của cô hiểu rõ trong lòng, thậm chí ngạc nhiên chút nào, nhưng nhịn uyển chuyển nhắc nhở: "Chắc lát nữa chú Diệp mới đến, chi bằng trễ một chút?"
Thịt heo thể so với lương thực, béo gầy giống giá trị giống, trong đội cũng chỉ thể nghiêm ngặt dựa theo lượng cân để chia, khó công bằng tuyệt đối. Ở mặt Tống Thanh Huy và đồng bạn thanh niên trí thức của kinh nghiệm.
Bọn họ vì để tránh cho xung đột với đội viên, đều đợi đến cuối cùng mới tới nhận thịt heo, thường lúc đến phiên bọn họ, chỉ còn dư thịt nạc, thịt nạc đương nhiên bằng thịt mỡ, nếu cũng sẽ chọn còn thừa. Cũng may đội trưởng Diệp việc công chính, theo, chú Chí Căn cũng coi như công bằng, sẽ lấy chút lòng heo thừa bồi thường.
Dù là như , cũng bằng thịt mỡ khiến vui mừng.
Bây giờ Tống Thanh Huy lấy kinh nghiệm từng trải nhắc nhở Diệp Tiểu Muội, tránh cho các bà cô đó thấy cô trẻ tuổi dễ d.a.o động, lừa cô lấy thịt nạc. Diệp Thư Hoa hiểu dụng ý thực sự của , đương nhiên con mắt cũng sáng lên, trong triều dễ chuyện, chờ cha đội trưởng ở đây, khi cô xếp hàng, cân thịt còn run lẩy bẩy cân nhiều một chút cho cô .
Diệp Tiểu Muội nghĩ cửa chiếm hời nên ngoan ngoãn Tống, an tâm tại chỗ, tiếp tục trò chuyện với .
Mặt trời dần dần dâng lên, xếp hàng phía nối liền dứt, đội trưởng Diệp cũng đốt điếu thuốc sáng từ xa tới, thể thấy cha đội trưởng cũng là thể diện.
Phía đội trưởng Diệp còn Vương Thúy Phân và Lâm Hồng Mai, ngày lớn g.i.ế.c heo, chị dâu cả Diệp cũng ôm Tiểu Mập Mạp tới xem náo nhiệt, lẽ Tống Tú Tú sợ trẻ con chạy lung tung ở mặt xông tới , nên theo đây.
Từ xa Diệp Thư Hoa thấy đồng chí Vương Thúy Phân, vui sướng nhảy dựng lên chào hỏi: "Mẹ, con ở chỗ ."
Vương Thúy Phân thấy cô từ lâu, con gái tươi rói ven đường, mặt còn niên trí thức Tống đầy sức sống tuấn tú, trong lòng bỗng chốc hồi hộp một chút.