XUYÊN VỀ NIÊN ĐẠI 70 ĂN NO CHỜ CHẾT - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-05-26 00:45:13
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngẫm bên cạnh ví dụ, Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú càng thêm bất mãn đối với cô em chồng đang ở trong phúc mà phúc. Nếu như các cô đoán sai, bộ quần áo của em chồng mới may hai năm gần đây, lẽ là chồng thấy hồi đó gia đình cưới con dâu gả con gái đều mua vải may quần áo, thuận tiện cũng may một bộ cho cô em chồng, cô gái lớn xác như em chồng cũng quý trọng vải vóc, mới mặc bao lâu giày vò hỏng !

E rằng cũng cô ghét quần áo khó coi, quần áo như thế ai ghét bỏ chứ? Chắc chắn cô em chồng bởi vì cũ rách, bây giờ vá miếng vá nên vui, quấn quít lấy đồ mới.

Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú vốn tưởng rằng chồng sẽ răn dạy, tuy rằng bà cưng chiều em chồng, nhưng là tiết kiệm quán xuyến việc nhà nhất, thể dung túng tật của con gái, nghĩ tới chồng vẫn còn tâm tình với cô, dường như cũng vẻ tức giận.

Hai chị em dâu khỏi sốt ruột! Các cô quá rõ cái miệng đó của em chồng dỗ , dỗ cả cha chồng nghiêm túc và chồng các cô ngoan ngoãn, chồng ruột của con nhóc , thể thương con gái ?

Cô em chồng mơ thì mơ, chồng cũng thể để tùy tiện bừa, may quần áo mới cho cô, Đại Bảo và Nhị Bảo của các cô lớn lên mặc gì? Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú phản bác, nghĩ tới Vương Thúy Phân phản ứng nhanh hơn các cô, trong một giây thành kế với Diệp Tiểu Muội: "Muốn cũng kìm nén cho ."

Vương Thúy Phân quả thực bất công, đối với ý nghĩ kỳ lạ của Diệp Tiểu Muội những tức giận, thậm chí còn vui mừng đúng lúc. Bà cho rằng cô nhóc đầy đầu chỉ ăn, chút tự giác nào của một cô gái. Bây giờ còn đòi quần áo mới xinh , tệ, đầu óc vẫn hỏng.

Trong lòng giận, hiện tại Vương Thúy Phân đương nhiên thật sự trở mặt với Diệp Tiểu Muội, mà trưng sắc mặt cho hai đứa con dâu , thuận tiện cho Tiểu Muội cả ngày mơ giữa ban ngày thái độ.

"Đừng mơ mộng tới quần áo mới nữa, nếu con vá , sang năm cũng thể mặc một chút, nếu như vá …"

Nói tới đây, Vương Thúy Phân cố ý dừng một chút.

Diệp Tiểu Muội quả nhiên ngửa mặt lên , lúc Vương Thúy Phân lạnh : "Vậy con cứ mặc đồ rách nát ."

Cái còn đáng sợ hơn mặc quần áo kiểu bác gái rêu rao khắp nơi!

Quả nhiên Diệp Thư Hoa uy hiếp, từ bỏ mơ mộng hão huyền, cẩn thận từng li từng tí, hết sức chăm chú bắt đầu tiến hành may vá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-127.html.]

Nói đến đây, Diệp Thư Hoa cũng vạt áo của cô rách lúc nào. Ngẫm đời , cô một phòng chuyên đựng áo, mũ, hề tiết chế mua mua mua, dẫn đến tủ quần áo mặc hai còn cơ hội thấy ánh mặt trời nữa.

Mà bây giờ, quần áo mặc rách cũng thể mới, vá tiếp tục mặc ba năm.

Sự so sánh m.á.u me đầm đìa cho cô quả thực tràn đầy oan ức và chua xót.

mà càng chua xót chính là, Diệp Thư Hoa phát hiện hình như cô cô tẩy não thành công, mà lúc tâm lý và thái độ "kỹ năng đến lúc sử dụng ít", hi vọng là một cao thủ thêu thùa, như thể thêu đóa hoa đẽ che khuất vết may, mà che bằng một con rết quắc xiêu vẹo ngã nghiêng ở phía , khiến liếc mắt thấy.

Thật là một ý nghĩ đáng sợ. Diệp Tiểu Muội ý thức điều , phóng đại run rẩy một hồi, đồng thời còn dấu vết và hai chị dâu một chút, nghĩ thầm cần tẩy não thành giống bọn họ. Không tới , da dẻ và khí sắc của chị dâu cả, đời của cô quả nhiên cũng thể chị của chị dâu cả.

Diệp Thư Hoa cảm thấy và chị dâu cô " già yếu" như thế, đều do quản quá nhiều, lao tâm lèo lái. Cô thể học theo họ, trở thành một cô gái nông thôn cũng đóa hoa xinh phong cách nhất thôn, già cũng là tiên nữ lão!

"Không cố gắng việc, hai con mắt xoay chuyển lung tung gì đấy?" Vương Thúy Phân một kế tận chức, đúng lúc cắt đứt Diệp Thư Hoa mất tập trung.

Diệp Thư Hoa lời thu tầm mắt , thành thật việc.

Trong chốc lát, ngoài sân vang lên một thanh âm xa lạ: "Tiểu Muội ở nhà , đào kiều mạch* dại với bọn chị ?"

*Một loại lúa mì

Còn âm thanh là ai, Diệp Thư Hoa thể chờ nữa nhảy lên từ ghế: "Muốn, chờ em một chút."

Loading...