Tống Thanh Huy là một khiêm tốn, lấy thịt hộp còn quý giá hơn nhiều so với thịt bò khô đưa cho nhà họ Diệp, nhưng cũng hy vọng nhà họ Diệp báo đáp gì cho .
Dựa theo kế hoạch ban đầu, đậy kín nắp cà mèn đưa cho thím Diệp, lấy cớ sắc trời còn sớm nữa về ký túc xá thanh niên trí thức ăn cơm lập tức rời , chờ lúc thím Diệp mở hộp cơm phát hiện đồ vật bên trong, vung ống tay áo lên, còn thấy bóng dáng nữa.
Thật Tống Thanh Huy cũng nghiện lối sống việc cần để tên của Lôi Phong, ở tuổi vẫn còn chút khí phách thiếu niên, cũng thích những lời khen ngợi. Thế nhưng nhà họ Diệp nhiệt tình, phát hiện mang tới ít thịt bò khô như , đừng là thím Diệp, cả nhà họ sẽ để rời dễ dàng như .
Vốn dĩ Tống Thanh Huy cảm thấy mấy mang tay đến khách nhà họ Diệp, hiềm nghi ăn chùa, nên mới chuẩn phần quà , buổi tối giữ ăn cơm ở nhà họ Diệp ăn, như tới còn tìm cơ hội trả .
Thím Diệp chịu để cho ôm bụng rỗng rời , tuần qua như , lặp vô tận, cứ dứt khoát ở nhà đội trưởng Diệp nữa.
Vì để cho chuyện trở nên phiền phức như , Tống Thanh Huy thể gì khác hơn là giở chút trò khôn vặt, ai ngờ giữa đường xuất hiện một Trình Giảo Kim là Diệp Tiểu Muội. Diệp Tiểu Muội những sở trường khác, nhưng phá hoại là hạng nhất, chờ cô nhai thịt bò khô, cà lơ phất phơ về sân. Không chỉ Vương Thúy Phân, tất cả trong sân đều phát hiện "Tiểu Muội, trong miệng đang nhai gì ?"
"Nhà Tống gửi cho ít thịt bò khô, đặc biệt mang cho chúng nếm thử." Bởi vì thử món ngon , hiện tại Diệp Thư Hoa hề áp lực mà mượn hoa hiến Phật.
"Mẹ, chị dâu cả, chị dâ hai, cũng đến nếm thử ." Anh Tống: ". . ."
Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú liếc mắt , hai đều trả lời, đều cảm thấy cô em chồng chồng nuông chiều đến mức trời cao đất dày nữa . Món ăn quý giá như mà cô dám ăn cả một đường về, còn gọi các cô đến ăn cùng?
Biết rõ các cô nỡ bỏ đồ , đây là cô em chồng cố ý để cho thanh niên trí thức Tống đây mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-136.html.]
Hai chị dâu để ý đến Diệp Thư Hoa, ngược Vương Thúy Phân phản ứng, bước nhanh đến, đến để nếm món ăn cùng Tiểu Muội, mặt bà tươi bắt chuyện với Tống Thanh Huy: "Tiểu Tống, cháu chờ một chút nhé."
Lúc bà Diệp Thư Hoa thì đổi sắc mặt, đưa tay nhận hộp cơm, dí tay trán cô cắn răng nghiến lợi giáo dục : "Sao con hỏi một câu nhận một thứ quý giá như , còn cứ thế mà ăn, trong nhà thiếu đồ cho con ăn ?"
Tuy rằng thịt lợn cũng quý giá, thế nhưng tốn chút công sức là thể mua , thịt bò thì đừng hòng mơ tới, nhà bà phiếu thịt bò cũng cách nào để mua thịt bò. Dựa theo thói quen của Vương Thúy Phân, bình thường những thứ như đều khả năng chi trả, mặc kệ như thế nào bà sẽ nhận, nhưng bây giờ thịt bò khô đều Tiểu Muội nhà bọn họ ăn mất . Cho dù cô chỉ nếm một chút, Vương Thúy Phân cũng khỏi ngại ngùng mà trả đồ cho Tiểu Tống, cho nên đối với cô con gái út chuyên môn cản trở , thật sự Vương Thúy Phân chút nổi giận, sức tay cũng mạnh.
Lúc Diệp Thư Hoa trốn, dí trán mấy đến mức đỏ ửng, mới xin tha: "Anh Tống cũng ngoài, quan hệ của chúng như , con cứ khách sáo là cho trái tim của Tống trở nên lạnh lẽo ?"
Diệp Tiểu Muội mắng, Tống Thanh Huy đột nhiên nhắc tên, cũng quá để ý, thậm chí nhịn mím môi nở nụ . Bình thường Diệp Tiểu Muội ngốc nghếch, nhưng cũng là quá ngốc, những lúc cần lanh trí thì vẫn lanh trí.
Với khả năng phản ứng nhanh của cô, đám thím Diệp yêu thương Diệp Tiểu Muội cũng thiệt thòi.
là Vương Thúy Phân hỏi con gái ngốc của , Tiểu Tống cho nhà bà ít đường với mạch nha, tự nhiên coi như nhà, còn hổ ?
Có điều ánh mắt sang Tiểu Tống như trăng thanh gió mát , cuối cùng bà mấy lời , Tiểu Tống hiểu lầm cũng lắm.