Thừa dịp Vương Thúy Phân đang nghẹn lời, Diệp Tiểu Muội ngừng cố gắng kéo Tống Thanh Huy xuống nước cùng: "Hơn nữa cũng một con ăn, con chia cho Tống nữa!"
Bị nhắc tên đầu tiên, Tống Thanh Huy linh cảm Diệp Tiểu Muội sẽ "buông tha" cho , bởi hiện tại hề bất ngờ chút nào, thậm chí còn thể phối hợp trả lời.
"Tiểu Muội sai, cháu cũng ăn, thím Diệp đừng trách cô ."
Vương Thúy Phân đầu với : "Vốn dĩ đây là đồ của cháu, cháu ăn thế nào cũng , Tiểu Tống đừng che giấu giúp Tiểu Muội, dạo lá gan của con nhóc càng ngày càng lớn, giáo huấn thì ."
Tuy như , nhưng Vương Thúy Phân cũng cảm thấy an ủi đôi chút, thu tay về, tiếp tục trừng mắt với Diệp Tiểu Muội nữa.
Tống Thanh Huy liếc biểu hiện thở phào nhẹ nhõm của Diệp Tiểu Muội, thầm nghĩ lá gan Diệp Tiểu Muội càng lúc càng lớn, e rằng phương thức giáo dục mưa to bão bùng của thím Diệp cũng còn tác dụng gì nữa .
Có điều Vương Thúy Phân ngừng công kích, Tống Thanh Huy cũng thể nào tiếp tục vạch áo cho xem lưng.
Vì lẽ đó nên trách nhiệm của Diệp Thư Hoa cứ nhẹ nhàng bỏ qua như .
Vương Thúy Phân dạy dỗ xong con gái ngốc, lập tức nhiệt tình lôi kéo Tống Thanh Huy ở ăn cơm, tất nhiên Tống Thanh Huy kiên quyết từ chối, tìm nhiều lý do, là bạn bè còn đang chờ về ăn cơm. Vương Thúy Phân bà các thanh niên trí thức ăn cơm sớm như , tí nữa sẽ để Tiểu Muội qua cần phần của . Tống Thanh Huy còn mang đèn pin cầm tay, trời tối về nhà lắm, Vương Thúy Phân tỏ ý hai em thằng cả thể đưa về. Nói chung Vương Thúy Phân nhất định giữ Tống Thanh Huy , cũng cả câu “Không Tiểu Tống chê cơm nước nhà thím Diệp đấy chứ”, để chứng minh suy nghĩ ghét bỏ nhà họ Diệp, Tống Thanh Huy cũng chỉ thể ở ăn cơm.
Diệp Tiểu Muội đáng thương về nhà còn kịp uống một ngụm nước, giục chạy đến ký túc xá thanh niên trí thức.
Lúc trở , đám cha đội trưởng và cả hai cũng bận rộn trở về, đang chuyện với Tống Thanh Huy ở trong sân. Diệp Thư Hoa chào hỏi bọn họ một tiếng, lập tức chui nhà bếp, bởi cô ngửi một mùi thơm đặc biệt: "Mẹ, đang món gì ngon ?"
Đồng chí Vương Thúy Phân với chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp đang bận rộn khí thế ngất trời trong nhà bếp, thời gian trả lời cô, điều Diệp Thư Hoa thấy , kinh ngạc hỏi: "Măng mùa đông ở ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-137.html.]
Nghe , Vương Thúy Phân mới đầu cô: "Các của con đào về, con ?"
"Con ." Trên mặt Diệp Thư Hoa tràn đầy chờ mong: "Ngửi thơm như , chắc ăn là ngon."
Vương Thúy Phân lạnh nhạt : "Không nấu ngon một chút, thì bù đống thịt bò khô con ăn?"
Diệp Thư Hoa chuyện bỏ qua , cũng lo tha thứ, thấy ba quả trứng gà còn đặt kệ bếp, lập tức càng vui mừng: "Buổi tối nấu kiều mạch dại xào trứng ? Lại còn tiếc mà cho ba quả trứng gà, hôm nay thật là hào phóng."
Nếu Vương Thúy Phân giữ Tống Thanh Huy ăn cơm, cũng thể chuẩn một món mặn nào, bởi vì quá vội vàng nên thời gian chuẩn , chỉ thể xào mấy quả trứng gà, tiện thể hâm nóng thịt bò khô mà Tiểu Tống mang đến bưng lên bàn, cũng xem như đầy đủ.
Diệp Thư Hoa vẫn đồng chí Vương Thúy Phân mất trí đến mức dùng thịt bò khô cô dùng quà vặt xào món đãi khách, nên cô vẫn tâm trạng chằm chằm trong nồi "mùa ăn ngon" chớp mắt.
Vương Thúy Phân cố ý dội cho một gáo nước lạnh : "Ba quả trứng gà , hai quả lấy từ phần của con, nên ngày mai lẫn ngày con cũng trứng gà để ăn."
Khoảng thời gian Diệp Thư Hoa ăn nhiều đồ ngon, ngày hôm nay còn ăn thịt bò khô, thỏa mãn một chút, ăn ít mấy quả trứng gà cũng , chỉ là chút kỳ lạ hỏi: "Còn dư quả cho ai?"
Một lời , Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú đang vội vã nhặt rau cũng dựng lỗ tai lên, Vương Thúy Phân thản nhiên : "Hai tháng nữa chị dâu hai của con sẽ sinh, lúc chính là lúc cần bồi bổ, phần thể thiếu."
Tuy rằng Vương Thúy Phân cũng cảm thấy khả năng cao cái thai của vợ thằng hai là con gái, điều đó cũng là đứa cháu gái duy nhất của bà, bà là loại bà nội chuyên môn hành hạ cháu gái. Lại vợ chồng thằng hai còn thể sinh con, hoa nở kết quả , nếu như bà cứ nôn nóng dằn vò hư vợ của thằng hai, đó mới là một mất mười.