Cuối cùng, ba Diệp chỉ thể mang theo tình cảm trả lời: "Bánh bao thịt chỉ bán sáng sớm, bây giờ còn.
Hơn nữa cũng bánh bao, nếu như em lãng phí tiền mua cái , chắc chắn đánh gãy chân e."
Diệp Tiểu Muội lập tức đau xót, lắc đầu liên tục: "Không mua mua."
Dáng vẻ sợ hãi khiến Diệp Quân Hoa nhịn , khỏi dịu dàng : "Tới cửa hàng bách hóa xem xem bánh kẹo , sắp tới tết, chừng sẽ bán thứ ."
"Được."
Lần vận may của bọn họ cũng , tới cửa hàng bách hóa, thấy một đám bác gái đang phấn khởi chiến đấu tranh mua kẹo trái cây, yêu thích sánh bằng kẹo sữa thỏ trắng của thanh niên trí thức Tống, thế nhưng cũng cung đủ cầu. Diệp Tiểu Muội chút do dự chen trong đám , thành công cướp nửa cân kẹo trái cây, cô trả tiền, ba Diệp phiếu, hai em dùng tiền chút nào nương tay.
Mua kẹo xong, vốn nên chọn vải, Diệp Tiểu Muội đột nhiên thấy tin tức , hợp tác xã mua bán bên cạnh bán chút ít thịt dê, tới , Diệp Tiểu Muội hai mắt phát sáng. Sao thể bỏ qua thịt chứ, lập tức lôi kéo ba Diệp chạy vội tới hợp tác xã mua bán, trẻ tuổi nhanh nhẹn, ở trong một đám bà cụ xông tới hợp tác xã mua bán, cuối cùng thuận lợi cướp một khúc sườn dê.
Diệp Tiểu Muội thịt dê thèm nhỏ dãi: "Ăn sườn dê nướng!"
Anh ba Diệp bọn cả chia sẻ thú vui giò heo ở nhà, bởi cảm thấy kinh ngạc : "Được, em mua thịt, chúng trở nướng sườn dê nướng."
Thế nhưng Diệp Tiểu Muội nuốt nước miếng: "Giờ em đói bụng."
Diệp Quân Hoa bật : "Bởi vì đến lúc ăn cơm trưa."
"Hóa là như ." Diệp Thư Hoa bỗng nhiên tỉnh ngộ, thể chờ nữa lôi kéo vạt áo cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-171.html.]
"Chúng tới tiệm cơm nhà nước ăn , xương sườn ở tiệm cơm nhà nước ở trấn ngon, đầu bếp trong huyện chắc chắn kém."
Diệp Quân Hoa chút bất ngờ hỏi: "Chúng ngay bây giờ hả? Em mua sườn nữa?"
"Cơm nước xong mua, cái cũng vội."
Ăn quả nhiên vĩnh viễn xếp đầu tiên trong lòng Tiểu Muội của bọn họ, Diệp Quân Hoa bất đắc dĩ , cuối cùng dẫn cô tới tiệm cơm nhà nước, gọi tô mì thịt bò cho cô bé thọ tinh, còn cố ý nhờ nhân viên phục vụ mời đầu bếp mì trường thọ.
Cho dù là thành phố, chuyện gì thì sẽ tới tiệm ăn, của cải nhiều mới thể ngoài ăn đồ ngon lúc sinh nhật, mì trường thọ cũng trở thành "món ăn hàng đầu" trong tiệm cơm nhà nước. Anh em nhà họ Diệp vẻ ngoài đẽ, ăn mặc cũng thể diện, cũng từng trải nghiệm phục vụ dùng tiền mua tội, nhân viên phục vụ nhiệt tình chuyện với đầu bếp bếp giúp bọn họ.
Có thịt bò mì, Diệp Tiểu Muội trải qua sinh nhật một cách vui sướng, thế mà còn khiến cô thỏa mãn hơn sinh nhật xa xỉ náo nhiệt sinh ở đời .
Ăn cơm trưa xong, hai em tiếp tục dạo cửa hàng bách hóa, mua vải, vẫn còn thừa nhiều nhiều tiền, Diệp Tiểu Muội nhớ tới Tống yêu.
Muốn đạt mục đích trả giá, cô ăn nhiều đồ ngon của Tống như thế, cũng nên mua quà đáp , như Tống sẽ cảm động, chừng còn cho cô thịt hộp.
Nói là , Diệp Tiểu Muội lập tức hỏi ý kiến ba tặng quà gì cho thanh niên trí thức Tống.
Anh ba Diệp chỉ cảm thấy tuy rằng Tiểu Muội nhà tham ăn một chút, thế nhưng lúc tiền hào phóng với nhà và bạn bè. Tiểu Muội công việc giống , bán mái tóc nuôi từ nhỏ đến lớn mới kiếm mấy đồng tiền, mua kẹo mua thịt dê cho nhà, thanh niên trí thức Tống cho cô ăn ít đồ, bây giờ Tiểu đền đáp cũng bình thường, Diệp Quân Hoa suy tư vài giây, đề nghị: "Hay là mua vở?"
Quà nhỏ ý nhiều, Tiểu Muội bày tỏ tấm lòng của , thanh niên trí thức Tống chắc chắn sẽ ghét bỏ.
Diệp Tiểu Muội cũng cảm thấy , Tống là thanh niên trí thức, tặng vở thể thích hợp hơn, để nhật ký cũng tránh nhớ tới cô, vô hình trêu chọc là trí mạng nhất, tiêu tiền ít nhất đạt hiệu quả nhất.