Mà , Diệp Tiểu Muội vui mừng phát hiện mà gói hàng của Tống mở , cô mắt sắc thấy cao nhất là mấy món như cái hộp, cả đều trở nên hưng phấn, nhịn tiến tới hai bước, con mắt hận thể kề sát tới gói hàng: "Anh Tống, phía cùng là vật gì ?"
"Em cái hả?" Tống Thanh Huy vô cùng hiểu ý cầm bình lên để cho cô xem, cũng kiên trì giới thiệu: "Đây là thịt bò tương bà nội tự , bắt cơm."
Diệp Tiểu Muội theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt, thịt bò tương, bao nhiêu năm cô ăn .
Tống Thanh Huy thu hết phản ứng của cô đáy mắt, tiếp tục giơ thịt bò tương vẫn ung dung hỏi cô: "Hình như em cảm thấy hứng thú với thứ , ăn ?"
Dĩ nhiên , thịt bỏ tương đỏ hồng béo ngậy cũng ăn, thì xứng Trung Quốc, Diệp Tiểu Muội tiếp tục nuốt ngụm nước miếng gật đầu, hai tay cũng rục rà rục rịch.
Khi cô đang nỗ lực khắc chế đừng cướp giật, Tống Thanh Huy đột nhiên hạ giọng, hai mắt mang ý hỏi: "Tiểu Muội, em suy nghĩ thế nào ?"
Diệp Tiểu Muội nghĩ tới thật đặt câu hỏi đúng thời điểm, kinh ngạc ngẩng mặt lên, chớp mắt Tống.
Đây là sự mê hoặc của thịt bò tương ?
Tống Thanh Huy cũng đối diện tầm mắt của cô tránh né, vẻ mặt giống như đang chỉ cần cô gật đầu, bình thịt bò tương chính là của cô.
Vậy còn chờ gì nữa? Hai mắt Diệp Tiểu Muội tỏa sáng, thịt bò tương hộp cũng coi như thịt hộp, thịt hộp tha thiết ước mơ đang ở mắt, dễ như trở bàn tay, trong nháy mắt Diệp Tiểu Muội mê hoặc đến thần hồn điên đảo. Cô vứt hết tất cả nam nữ chính qua một bên, quyết đoán tiếp nhận sử dụng hai tay ôm chặt lấy thịt bò tương hộp: "Em vẫn thích Tống, chúng yêu !"
Tống Thanh Huy: …
Tuy rằng sớm đoán Diệp Tiểu Muội tiếp cận là vì những món ăn ngon , thế nhưng cũng ngờ tới cô thể vô tư vô tâm đến nước , chỉ dựa một hộp thịt bò tương khiến cô đổi quyết định, hơn nữa cũng chần chờ chút nào, thoải mái.
Tống Thanh Huy đền bù như mong trái chút dở dở , lẳng lặng cô vài , tất cả tâm tình cuối cùng hóa thành một tiếng khẽ, đưa tay sờ đỉnh đầu cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-234.html.]
Diệp Tiểu Muội lấy chỗ cũng điều, chủ động dùng đầu cọ lòng bàn tay của .
Lần thật sự đáng yêu ngoan ngoãn như con mèo nhỏ, trong lòng Tống Thanh Huy mềm nhũn, thấy hai mắt Diệp Tiểu Muội sáng lấp lánh , dường như còn lừa gạt đủ thứ .
Nếu Diệp Tiểu Muội là hạng gì, Tống Thanh Huy đương nhiên sẽ để cho cô thức dễ như ăn cháo, đó bỏ như giày rách một nữa. Đối xử với Diệp Tiểu Muội như câu mèo, cá nhỏ cho từng chút một, mèo nhỏ mới thể luôn dính lấy chủ nhân, thỉnh thoảng còn thể lăn lộn tỏ đáng yêu cho xem.
Chuyên gia câu mèo Tống Thanh Huy lập tức cướp lời Diệp Tiểu Muội mở miệng , dời đề tài: "Bà nội thịt bò tương ăn với cơm, khẩu vị nặng, vì thế thể đồ ăn vặt, em về nhớ đưa cho thím Diệp."
Diệp Tiểu Muội quả nhiên lời của hấp dẫn sự chú ý, ngốc nghếch hỏi: "Có thể đưa thẳng cho em ?"
"Đương nhiên thể." Tống Thanh Huy nhịn sờ đầu chó: "Anh sẽ qua quấy rầy, vì thế ."
Dù "châu ngọc phía " như thanh niên trí thức Sở, cô thường xuyên tới nhà họ Diệp quỵt cơm, tình cờ thậm chí ở luôn nhà họ Diệp, cô đối phó, hào phóng với nhà họ Diệp đến cũng sẽ gây chú ý chút nào.
Tống Thanh Huy tuyệt đối thừa nhận đang phân cao thấp với Sở Hàm.
Diệp Tiểu Muội vẫn lời, Tống cô thể đưa thịt bò tương cho đồng chí Vương Thúy Phân, cô lập tức ngoan ngoãn mang theo cái giỏ về nhà.
Thời tiết ấm lên nhưng còn tới mùa hè, bọn Đại Hoa xuống nước mò trai sông cũng sợ cảm lạnh, chọn một ngày nhiệt độ cao nhất. Lúc Vương Thúy Phân vặn cũng còn ở nhà, nhốn nha nhốn nháo cày bừa gieo trồng vụ xuân mới qua , cách ngày mùa tiếp theo còn một thời gian, trong đội đều dành thời gian nghỉ thở một , nghỉ ngơi lấy sức. Vương Thúy Phân cũng lén lười biếng, mấy ngày nay thời gian bà việc ít hơn bình thường nửa tiếng đến một tiếng.
Đương nhiên Vương Thúy Phân cảm thấy lười biếng, hai tháng bận chân chạm đất, một loạt việc trong nhà đều ném cho Tiểu Muội, cô nhóc vẫn còn con nít, thế nhưng giặt quần áo nấu cơm quét tước cũng tệ.
Vương Thúy Phân cũng thể hi vọng con gái nhỏ tất cả chuyện, vì thế bây giờ trong nhà thong thả, trọng tâm của bà bắt đầu về nhà, thỉnh thoảng đến muộn về sớm, ở nhà việc nhiều một chút.