Nói câu , Sở Hàm lập tức cả nghĩ quá , nhưng cảm thấy hứng thú hỏi: "Anh gì thế?"
Tuy rằng vật đổi dời, Diệp Tiểu Muội thù dai vẫn tức đến nện giường: "Không là chuyện nhỏ như chia tay thôi , chạy tới nhà em cáo trạng, học sinh tiểu học cũng trưởng thành hơn ."
"Chia tay?" Điểm quan tâm của Sở Hàm lệch: "Đang yên đang lành tại chia tay?"
Chuyện yêu sớm cũng để chị gái , xem mắt cũng gì che giấu, Diệp Tiểu Muội giải thích ngọn nguồn trong dăm ba câu, Sở Hàm mà trợn mắt ngoác mồm, tam quan hủy diệt sạch sẽ: "Bởi vì xem mắt, em chút do dự chia tay với thanh niên trí thức Tống ?"
"Sớm muộn cũng chia tay mà."
Nói thì như thế, Sở Hàm nhịn : " tình cảm vẫn , em sẽ luyến tiếc ?"
Diệp Tiểu Muội vẫn thành thực gật đầu: "Ban đầu nỡ."
Đời đầu tiên yêu đương, cô nỗ lực theo đuổi lâu như , bỏ nhiều công sức, Tống ở thời đại xem như là bạn trai mỹ hiếm thấy, đối với cô thể gì đó, Diệp Tiểu Muội thích cảm giác cưng chiều, dù cho vì thịt hộp của Tống, bảo cô chia tay nhanh như , cô cũng sẽ khổ sở.
"Thế nhưng chạy tới nhà em cáo trạng, em cũng tức."
"Đường não của em kiểu gì ." Sở Hàm dở dở , chọt đầu nhỏ của cô : "Người bình thường nên vui sướng thậm chí là cảm động ?"
Diệp Tiểu Muội cố chấp nhớ kỹ mối thù: "Em suýt chút nữa đánh gãy chân, dám động dám động."
Sở Hàm nhịn xuống kích động to, tiếp tục hóng hớt: "Thanh niên trí thức Tống cũng coi như đến nhà em xin cưới, vô cùng thành ý, em cân nhắc đồng ý gả cho ?"
Vẻ mặt Diệp Tiểu Muội căng thẳng bảo đảm : "Chị Sở Hàm chị yên tâm, em chắc chắn gả cho ."
Khuôn mặt Sở Hàm bất đắc dĩ, nghĩ thầm Diệp Tiểu Muội lấy thanh niên trí thức Tống , cô gì yên lòng? Thế nhưng cũng lười sửa từ ngữ lung lung tung của Diệp Tiểu Muội, đánh vỡ nồi đất hỏi đến cùng: "Thật sự rung động chút gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-285.html.]
Tuy rằng bây giờ Diệp Tiểu Muội ở trong lòng già và Tống Thanh Huy, lưu đánh giá dối hết tới khác, nhưng bản cô vẫn cảm thấy thành thực, hoặc là hỏi một đằng trả lời một nẻo, hoặc là tránh nặng tìm nhẹ, ít dối, chủ yếu là viện lời dối, phía che lấp, quá phiền phức, sống thích gì thì , Diệp Tiểu Muội coi trời bằng vung tình nguyện giải quyết nhanh chóng.
Vì thế bây giờ câu hỏi của chị gái tránh khỏi, cô chần chờ một chút, cũng vẫn thành thực gật đầu: "Có một chút, thật sự chỉ chút xíu thôi."
Vừa còn cẩn thận từng li từng tí đánh giá biểu hiện của Sở Hàm, chỉ lo cô vui.
Sở Hàm Diệp Tiểu Muội tật giật ở , thế nhưng trông thú vị, lập tức nổi tính đùa giỡn, vờ nhướng cao mày: "Thật ?"
Diệp Tiểu Muội quả nhiên hồi hộp bảo đảm : "Thế nhưng em rung động cũng nghĩa lý gì, gia đình Tống chắc chắn sẽ đồng ý, vì thế chị Sở Hàm cần lo lắng."
Sở Hàm cô như , hứng thú nhiều chuyện thoáng phai nhạt.
Đừng thấy Diệp Tiểu Muội tim phổi, thanh niên trí thức Tống cô tổn thương, chứ thực trong chuyện kết hôn, Tiểu Muội mới là quần thể yếu. Dù cho Tiểu Muội đồng ý cùng chống với , cũng gánh vác cái giá to lớn, bởi vì cô bất kỳ đường lui, một khi chuyện lớn lên, gả cho Tống Thanh Huy, ở thời đại và trong cảnh , căn bản cũng gả cho khác.
Tống Thanh Huy thể lùi một bước trời cao biển rộng, thất bại, trở về thành phố vẫn như thường thể tìm một cô gái môn đăng hộ đối.
Nghĩ như nghĩ, Sở Hàm còn chút đau lòng cho Diệp Tiểu Muội, vuốt đầu cô an ủi: "Coi như gia đình thanh niên trí thức Tống đồng ý, em cũng cần khổ sở. Tiểu Muội của chúng đáng yêu như thế, thích em nhiều, luôn thể tìm thật sự mắt ."
Diệp Tiểu Muội tán thành gật đầu: "Em cũng nghĩ như ." Sở Hàm nhịn mím môi nở nụ .
Có điều cô ngẫm cảm thấy thanh niên trí thức Tống chừng sẽ cách thuyết phục trong nhà, thằng nhóc trưởng thành thế nào, tuổi còn trẻ xa như , đến cô cũng cẩn thận trúng chiêu, nếu như đủ quyết tâm, gia đình thể .
Cho nên cô đang , chuyển đề tài, thản nhiên : " nếu như gia đình thanh niên trí thức Tống đồng ý..."