Vương Thúy Phân tán đồng gật đầu: " , thực Tiểu Tống đồng hồ đeo tay cũng thể diện, nhà bọn họ mang đồ tới, chúng coi như quà cáp trả về, cũng vẻ tự nhiên hào phóng."
Đội trưởng Diệp mím môi : "Trước khi bọn nó lên đường, chừng còn thể bắt vài con thỏ rừng gà rừng gì đó, đến lúc đó thương lượng với trong đội một chút, chúng lấy hai con , để Tiểu Tống mang về cũng thể diện."
Săn thú chính là chuyện của đội trưởng Diệp, Vương Thúy Phân phụ họa theo một câu, nghĩ tới điều gì, đột nhiên đắc ý đầu Diệp Tiểu Muội: "Tiểu Tống mấy ngày đưa đồ tới, lẽ vải cha tịch thu cũng sẽ gom trong, dù giữ cũng vô dụng, vặn cầm cho Tiểu Muội mấy bộ bộ đồ mới. Dù tới Bắc Kinh cũng ăn mặc thể diện một chút, để Tiểu Tống mất mặt mới ."
Cái là chuyện Vương Thúy Phân phụ trách, đội trưởng Diệp cũng chen , Vương Thúy Phân xong đầu dặn dò hai đứa con dâu: "Tiểu Muội thêu thùa , các con chị dâu vất vả chút, con bé gả , cần các con vất vả mỗi ngày nữa."
Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú cũng mong chờ cô em chồng khi tới Bắc Kinh bề , cũng quên các trai chị dâu, hiện giờ đang lo cơ hội lấy lòng em chồng đây, đương nhiên tranh cướp giành giật "vất vả".
Tranh đấu trong lòng một trận, cuối cùng là Lâm Hồng Mai rút thứ nhất, giành một bước tỏ thái độ: "Mẹ yên tâm, Tiểu Muội bao nhiêu bộ quần áo con đều thể kịp."
Tính tình vợ thằng cả tuy rằng mạnh mẽ, việc hấp tấp, Vương Thúy Phân vẫn coi như yên tâm gật đầu: "Có lời của con an tâm."
Tống Tú Tú chậm một bước, cũng sợ chút nào, khanh khách :
"Mẹ, vải mà thanh niên trí thức Tống lấy tới, con thấy hình như là chất liệu sợi tổng hợp, màu sắc hoa văn cũng khác biệt, đồ như thế cũng thể cắt lung tung, kiểu dáng quần áo chắc chắn cũng bắt kịp mốt mới ."
Lời quả thực nhắc nhở Vương Thúy Phân, bà chỉ mới nghĩ mặc quần áo mới chính là thể diện, thế nhưng Bắc kinh giống nông thôn bọn họ, quần áo mới hợp thời trang, lẽ vẫn sẽ khinh thường.
Có điều Vương Thúy Phân cũng sầu lo, bà tán thưởng vợ thằng hai
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-294.html.]
một chút, : "Nếu trong đội chúng ai thời thượng nhất, Tiểu Sở tuyệt đối một hai, ngày nào đó Tiểu Sở đây chơi, thể xin cô giúp đỡ."
Kiến nghị chồng coi trọng, Tống Tú Tú tỏ vẻ thoả mãn, còn dấu vết em chồng một chút, nghĩ thầm cô em chồng thích ăn diện thấy lời của cô nhất định sẽ vui vẻ. Kết quả , giật , em chồng mím môi ở đằng , sắc mặt cũng hề vui sướng chút nào, Tống Tú Tú dường như thể thấy ấn đường cô mơ hồ biến thành màu đen.
Bây giờ hai mắt Diệp Tiểu Muội thật sự biến thành màu đen, cảm thấy đời vô vọng.
Nghe thấy già đến chị gái nữ chính, cô rốt cục nhớ tới quên cái gì, cô và chị gái nữ chính ký thỏa thuận bất bình đẳng!!
Học sinh học dốt dễ gì nhịn đến nghiệp, ăn no chờ c.h.ế.t dạo chơi cuộc đời, một cái chớp mắt xuyên sách, còn sắp mở nhiệm vụ hằng ngày nữ chính ép sách, Diệp Tiểu Muội thật sự chết.
Nữ chính thể sẽ đến muộn, nhưng vĩnh viễn sẽ vắng chỗ.
Ngay khi Diệp Tiểu Muội còn đang an ủi , cha đội trưởng cô và Tống giữ kín tin tức "đính hôn", cô chừng cũng thể lừa dối qua ải mặt chị gái, chị gái nữ chính tới cửa, đến vòng vèo hỏi: "Trong nhà thanh niên trí thức Tống tin tức ?"
Diệp Tiểu Muội tự nhận chuẩn chu nhưng khi cô hỏi trái tim nhỏ vẫn run lên, mặt lộ mấy phần chột : "Vì chị nghĩ như ?"
Cái gì Diệp Tiểu Muội cũng lên mặt, Sở Hàm là hiểu ngay, chẳng giúp thanh niên trí thức Tống che đậy, chút khách sáo ở bên cạnh Diệp Tiểu Muội, nhạo : "Mấy ngày thanh niên trí thức Tống còn mặt ủ mày chau, tâm sự nặng nề, gần đây như trở bình thường, khóe mắt đuôi lông mày che dấu niềm vui sướng, trừ trong nhà đồng ý hôn sự của các em , bây giờ còn thể chuyện gì thể cho hăng hái như thế?"
Hóa là Tống bán cô! Trong phút chốc Diệp Tiểu Muội chỉ tiếc mài sắt thành thép, thầm nghĩ nam chính ngay cả một chút hành động cũng , quá khó .
Vào lúc , Sở Hàm hề điềm báo tiến đến mặt cô, híp mắt nhiều chuyện : "Các em định lúc nào sẽ kết hôn?"