"Bọn em …." Diệp Tiểu Muội còn lúc sắp c.h.ế.t giãy giụa một cái, nhưng khi dáng vẻ chị gái khí bình tĩnh nhàn nhã, cuối cùng vẫn chấp nhận phận, thật.
"Bây giờ chúng em sắp xếp, nhà Tống bảo chúng em năm mới trở thăm , cha em khi từ Bắc Kinh trở về đãi tiệc ở trong đội."
Sở Hàm đồng ý gật đầu: "Vậy qua hết năm các em trở về đãi tiệc ? Em vặn cũng thể đăng ký kết hôn ."
Không nghĩ tới cô gái nhỏ bên cạnh ngốc phúc của kẻ ngốc, vì chuyện cô lén lút yêu đương lo lắng hơn nửa năm, chỉ lo cô gái bội tình bạc nghĩa, kết quả một cái chớp mắt, bọn họ sắp kết hôn.
Nếu thanh niên trí thức Tống đồng ý dẫn Tiểu Muội về Bắc Kinh thăm , rõ vẫn tương đối chịu trách nhiệm, so với gã đàn ông kết hôn còn gạt gia đình hơn nhiều. Dù Sở Hàm cũng yên tâm, nhịn vuốt Diệp Tiểu Muội thở dài : "Ánh mắt em vẫn , thanh niên trí thức Tống thuyết phục gia đình đồng ý chuyện kết hôn của các em, bớt nhiều chuyện, nguyện ý đến bước , về chắc cũng sẽ phụ lòng em."
Quan trọng là cô cũng sẽ ở bên cạnh thúc giục, mắt Diệp Tiểu Muội và thanh niên trí thức Tống sắp kết hôn, tương lai khả năng khôi phục thi đại học lớn nhất, chỉ cần Tiểu Muội thể cùng thi lên đại học, nhất ở chung một thành phố với thanh niên trí thức Tống. Đừng chơi cái trò tình yêu tha hương xứ , thanh niên trí thức Tống cô vợ nhỏ là sinh viên đại học xinh như , cô cũng tin còn thể mắt mù yêu đứa khác.
Diệp Tiểu Muội dự định của chị gái, ngược cô âm thầm kêu khổ, nghĩ thầm ánh mắt của nếu như kém chút nữa là , sẽ sống c.h.ế.t trêu chọc yêu tương lai của nữ chính, chị gái nữ chính vẫn thật lòng thật chúc phúc cô.
Diệp Tiểu Muội ranh giới đạo đức cũng đỏ mặt, theo lý thuyết ít nhất cô nên xin với chị gái, sợ cứ như , trái nhắc nhở cô nhớ tới hiệp ước bất bình đẳng, cuối cùng tự hố . Diệp Tiểu Muội cũng dám mở bình thì ai mà trong bình gì, chỉ thể ừ hử qua loa.
Sở Hàm đương nhiên thấy sự chột trong mắt Diệp Tiểu Muội, trong lòng buồn nhưng giả vờ , cô còn rõ tình huống, vì thế tiếp tục hỏi: "Nếu đính hôn , trong đội tin tức gì?"
Diệp Tiểu Muội lời ít mà ý nhiều là ý của cha đội trưởng.
"Như cũng ." Trầm ngâm gật đầu, ý riêng : "Thanh niên trí thức Tống nhà các em vẫn hoan nghênh, chừng trong ký túc xá thanh niên trí thức đồng chí nữ yêu thầm , bây giờ khiêm tốn một chút, vặn tránh khỏi nhiều chuyện. Chờ khi các em thăm trở , chuyện đều trần ai lạc định, lúc đó tác oai tác oái cũng chút ý nghĩa nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-295.html.]
Sở Hàm lời , vốn là nhắc nhở Diệp Tiểu Muội chú ý tình địch trong ký túc xá thanh niên trí thức, tuy rằng cô cảm thấy thể thống gì, nhưng chuẩn cũng hơn chuẩn .
Đáng tiếc Diệp Tiểu Muội hiểu ý của cô , vẫn còn đang chột gật đầu qua loa, đáy mắt Sở Hàm xẹt qua một tia bất đắc dĩ, trái tự nghĩ thông, nếu như cô dùng dăm ba câu thể đánh thức khác, thì Diệp Tiểu Muội .
Diệp Tiểu Muội bớt lo cũng , như sẽ bận tâm hơn cô. Sở Hàm tưởng tượng như thì càng mong đợi, dứt khoát bỏ qua chuyện , giả vờ nghiêm túc gọi: "Tiểu Muội!"
Sợ điều gì sẽ gặp điều đó, Diệp Tiểu Muội thấy giọng điệu cô đột nhiên trở nên nghiêm túc thì hốt hoảng, cẩn thận từng li từng tí một đáp: "Làm ?"
Sở Hàm đàng hoàng trịnh trọng cô: "Em còn nhớ chúng ước định gì ?"
Diệp Tiểu Muội cố gắng giả ngu: "Là cái gì?"
"Chính là em giữ lời, sách trừng phạt đấy."
Quả nhiên né , khuôn mặt nhỏ của Diệp Tiểu Muội nhăn , vai sụp xuống, mềm oặt gật đầu: "Em nhớ …"
"Nhớ là ." Sở Hàm từ nơi nào giống như ảo thuật móc một quyển sách giáo khoa ngữ văn của học sinh tiểu học, híp mắt : "Trong vòng một tháng em học thuộc những chỗ chị khoanh, những câu khác khoanh cũng ráng một lượt cho hiểu, chị sẽ kiểm tra định kỳ."