Ba năm nay, tính tình Tiểu Huy đổi nhiều lắm, bà nội Tống chỉ ngờ cư xử với yêu cũng như , còn kết hôn dám nghiêm mặt răn dạy yêu, lá gan thật là lớn.
Có điều bà nội Tống xem trò nhưng lên diễn, Diệp Tiểu Muội ở trong mắt khác là một đỏng đảnh, bản cô cảm thấy hề cáu kỉnh tí nào, cả ngày đồng chí Vương Thúy Phân uy hiếp, cha đội trưởng áp bức, ngay cả nữ chính cùng lứa cũng thể trừng phạt cô, Tống thì luôn nghiêm mặt dạy môn giáo dục tư tưởng, hôm nay Diệp Tiểu Muội nợ nhiều lo điển hình, căn bản để bụng dạy dỗ bằng lời.
Lúc , Tống đen mặt như cha đội trưởng cũng còn khiến Diệp Tiểu Muội sợ là vui nữa, trái , cô nhớ bản hưởng ké phúc của Tống, bây giờ mới thể hưởng thụ tắm nước nóng thư thái như , ngược chủ động sáp Tống Thanh Huy, giải thích: “Người ở xe vài ngày gội đầu, da đầu dầu ngứa...”
Tống Thanh Huy cảm thấy là ăn cả mềm lẫn cứng, khi quen Diệp Tiểu Muội trở nên ăn mềm ăn cứng, cô tùy hứng khiến còn cách nào, nhưng cô ngoan ngoãn tỏ vẻ đáng yêu như , càng nghiêm mặt nổi, ngoài miệng vẫn kiên trì : “Vậy cũng thể gội buổi tối, dù bất cứ lúc nào cũng nước nóng, ban ngày em gội đầu lúc nào, gội mấy mà chứ? Ngộ nhỡ cảm lạnh thì !”
Diệp Tiểu Muội sắc mặt của vạn sự đại cát, thế là “càng quá hơn”, trực tiếp lắc tay Tống : “ mà đầu tiên em tắm kiểu , nước nóng thuận tiện nên nhịn ...”
Trong lòng Tống Thanh Huy cũng khỏi lung lay theo cô, nghĩ thầm Diệp Tiểu Muội đúng là một hiếu kỳ, tắm vòi sen tiện lợi như , cô sẽ thử gội đầu cũng là bình thường.
đây là lý do để cô giữ lời, dù khi cô phòng tắm còn từng dặn dò gội đầu! Nghĩ tới đây, Tống Thanh Huy nữa nghiêm mặt, đang định tiếp tục giáo huấn thấy Diệp Tiểu Muội nheo mắt với vẻ mặt thoả mãn: “Anh Tống, bây giờ em tắm và gội đầu , cảm giác thật thoải mái, ngủ một giấc!”
Bà nội Tống tận mắt cháu trai ruột thất bại tan tác sự nũng của cô bé, khỏi lắc đầu, đành chịu buồn , lúc mới dậy hòa giải với Tống Thanh Huy: “Lần thôi , Tiểu Muội, về gội đầu buổi tối nữa. Bà tìm khăn lông mới đến cho cháu, lau kỹ cho mau khô, buổi tối ngủ tuyệt đối để ướt tóc.”
Dù khi bạn gái chêm chọc , Tiểu Huy thể tiếp tục mặt đen nữa, bà đành diễn vai phản diện .
Bà nội Tống vui vẻ xong bèn xoay , bước chân hết sức vững chãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-320.html.]
Mà Tống Thanh Huy bà nhắc nhở, mới nhớ tới chỉ lo giáo huấn Diệp Tiểu Muội mà quên bảo cô nhanh chóng lau khô mái tóc mới là chuyện chính, cũng lắng phụ họa : “Tiểu Muội, còn mau lau tóc , đang nhỏ giọt kìa.”
Nghe lời Diệp Tiểu Muội thầm trợn trắng mắt với , nếu là Tống giằng co thôi thì lẽ bây giờ cô sắp lau khô tóc , dù tóc cô ngắn nên khô nhanh!
ở mái hiên thể cúi đầu, cho dù đồng chí Vương Thúy Phân căn dặn và sự “giáo dục” của chị nữ chính thì Diệp Tiểu Muội cũng hiểu rõ trong lòng, đến Bắc Kinh cô sẽ cụp đuôi để , một tiểu yêu tinh nỗ lực việc còn dính , đợi thành công vượt qua cửa ải , về đến nhà, hừ hừ, xem cô ooxx xxoo Tống !
Diệp Tiểu Muội thức thời ngay cả trợn mắt cũng dám, hèn nhát ở giường bắt đầu lau tóc cho .
Sợ cô gây sai lầm, Tống Thanh Huy còn bên cạnh giống như một địa chủ chòng chọc đứa ở việc.
Trong chốc lát, bà nội Tống cầm khăn lông mới lên, Tống Thanh Huy động tĩnh thì hết sức hiếu thuận đón, đồng thời : “Bà nội, khuya lắm , bà trở về phòng ngủ , cần lo cho chúng cháu .”
Diệp Tiểu Muội cũng hết sức ngoan ngoãn thò đầu : “Bà nội ngủ sớm ạ.”
“Được.” Bà nội Tống với Diệp Tiểu Muội mới ngoảnh về phía Tống Thanh Huy: “Vậy còn cháu, còn trở về phòng ngủ ?”
Tống Thanh Huy nắm chặt khăn lông mới trong tay, đường hoàng tỏ ý: “Cháu ở chỗ Tiểu Muội lau tóc, nếu chúng mà thì khẳng định cô sẽ cứ để như lên giường ngủ.”