Tống Thanh Huy cũng nhịn , Tiểu Muội trò chuyện một chút tới nhà vệ sinh, rốt cuộc cô oán niệm cỡ nào đối với nhà vệ sinh ở quê nhà .
Có điều sự giới thiệu sinh động của Diệp Tiểu Muội vẫn thật sự khơi gợi lên lòng hiếu kỳ của nhà họ Diệp, bọn họ tới Bắc Kinh, nghĩ tới thành phố lớn trải qua cuộc sống thần tiên như , lập tức đều trưng vẻ mặt nóng bỏng Tống Thanh Huy tìm kiếm đáp án. Vì thế cũng phối hợp gật đầu: "Lần Tiểu Muội đều là sự thật."
Khẽ đồng ý lời giải thích của Diệp Tiểu Muội "thích khoác lác" với cha vợ, mới tiếp tục giải thích: "Có điều cũng nào cũng điều kiện , trong thành phố đất ở rộng rãi giống chỗ chúng , phần lớn nhà trong đơn vị chỉ mấy chục mét vuông, một nhà chen chúc đều ở , cũng cách nào xây nhà vệ sinh phòng tắm gì đó ở trong nhà."
Nghe đến đó Diệp Tiểu Muội ngớ nga ngớ ngẩn, ngược cả Diệp ngốc nghếch hỏi: "Vì thế phần lớn vẫn tắm ngay trong nhà như bọn ?"
Ớ HẬU QUÊ
Tống Thanh Huy bật : "Cũng , bên ngoài sẽ nhà tắm riêng, đơn vị cũng sẽ phát phiếu tắm, cầm phiếu là thể tắm miễn phí, Bắc Kinh lạnh hơn chỗ chúng nhiều, già trẻ ở nhà tắm dễ lạnh."
Anh cả Diệp cả khuôn mặt ngóng trông: "Người thủ đô rửa ráy mà còn thể nhà tắm, thật an nhàn, so với bọn họ trong huyện chúng đều là đồ nhà quê, dù trong huyện cũng nhà tắm."
Ngược thiết thực, ước ao điều kiện ưu việt của nhà bà nội Tống, cuộc sống hạnh phúc bình thường của dân chúng Bắc Kinh khiến ước ao, nhưng nhà họ Diệp còn thực tế hơn cả Diệp, hai Diệp đắc ý cảm thán: "Theo em thấy, Bắc Kinh còn bằng quê chúng , mấy chục mét vuông cũng chỉ to bằng sân nhà chúng , một nhà chen trong căn nhà nhỏ như , ở ?"
Nói thêm gì nữa bại lộ chuyện trong nhà ếch đáy giếng, ba Diệp Bắc Kinh phồn hoa mê phản ứng nhanh, đúng lúc kéo câu chuyện trở , đầu với Vương Thúy Phân: "Mẹ, nếu chờ lát nữa nấu nồi nước nóng cho Tiểu Muội ? Ngày hôm nay tắm là ngày mai tắm cũng là tắm."
Thực khi Diệp Tiểu Muội chuyện với Tống Thanh Huy, Vương Thúy Phân cũng quyết định đồng ý nấu nước nóng cho cô, chủ yếu là cảm thấy Tiểu Muội ở nhà chồng tắm rửa cần mẫn, nhất định là bởi vì thành phố đều thích sạch sẽ, bà cũng để Tiểu Tống cảm thấy Tiểu Muội nhà bọn họ lôi thôi. Chỉ điều Diệp Tiểu Muội và Tống Thanh Huy một xướng một họa chuyện ở Bắc Kinh, trong giây lát Vương Thúy Phân say mê, cũng quên chuyện nấu nước , mãi đến tận khi thấy Diệp Quân Hoa nhắc nhở, mới thoải mái : "Được, nấu nước, nấu một nồi đầy, thuận tiện để Tiểu Tống tắm luôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-360.html.]
Tống Thanh Huy hưởng thụ phúc lợi mà Diệp Tiểu Muội tranh thủ , còn vẻ với cha vợ tương lai: "Vậy thì khổ thím Diệp ."
Ngược Diệp Tiểu Muội để ý đãi ngộ khác biệt của cô, lời yêu cầu đến thỏa mãn cô sung sướng, đương nhiên cũng quên tranh thủ quyền ưu tiên: "Con nhắc , nên con tắm đầu!"
Lời đúng lúc, nguyên tắc của Vương Thúy Phân chính là khách ưu tiên, nếu Diệp Tiểu Muội tranh thủ cho , Tống Thanh Huy hẳn sẽ vượt qua, đương nhiên cô tranh thủ cũng vô dụng. Vương Thúy Phân nhíu mày, dạy dỗ Diệp Tiểu Muội ngoài chơi trở nên ngang tàng ngay tại chỗ, chỉ là khi bà mở miệng, đột nhiên thấy trong mắt Tống Thanh Huy ý Tiểu Muội của bọn họ, ánh mắt dịu dàng khiến một bà già như bà cũng dám thẳng, Vương Thúy Phân dừng một chút, đột nhiên gấp gáp dạy dỗ cô nhóc tinh nghịch nữa.
Quả nhiên bà dừng là chính xác, ngay đó thấy âm thanh vô cùng dịu dàng của Tiểu Tống: "Được, cho em tắm ."
Lúc Vương Thúy Phân nở nụ đầy mặt, để ý tới phản đối.
Lúc Diệp Tiểu Muội mới hoan hô một tiếng, thể chờ nữa trở về phòng : "Vậy em lấy quần áo , cơm nước xong là thể tắm rửa !"
Diệp Tiểu Muội thực sự quá vui vẻ, Tống Thanh Huy khỏi nhớ tới
Ngày đầu tiên tới Bắc Kinh cô lá mặt lá trái, là tắm rửa lén lút gội đầu, nhà bà nội thiết sưởi ấm, buổi tối hôm đó kịp thời lau khô, đó cũng lạnh, nhưng Song Cương thì như thế, Tống Thanh Huy khó tránh khỏi phát sầu nhấn mạnh : "Vậy em tắm là , buổi tối thể gội đầu!"
"Biết ." Diệp Tiểu Muội chạy thấy bóng dáng.