bất kể là trong nhà Tống là bà nội Tống, Diệp Tiểu Muội đều ở , trường học cô cách khá xa hai bên, hiện tại giao thông công cộng còn phát triển, Diệp Tiểu Muội cũng đạp xe đạp, xem mỗi ngày cô học đổi xe cũng hơn một tiếng, quan trọng là cô chung trường với Tống Thanh Huy, buổi tối tiện về nhà một , Tống Thanh Huy nghĩ thế nào cũng yên tâm, vì thế quyết định cùng trọ ở trường.
Đại học Thanh Hoa kỳ thực tính xa nhà bà nội Tống, đạp xe đạp trong vòng nửa tiếng là thể đến, chỉ là vì bạn với Diệp Tiểu Muội, để cô thể an tâm ở phòng ngủ trong trường học, Tống Thanh Huy cũng định trọ ở trường.
Triệu Hải Lan lời giải thích của , cũng hiểu ý gật đầu: "Ở trường học cũng , tiết kiệm thời gian học và về nhà, thể thêm sách, học tập thật ."
Tống Thanh Huy thật lòng thật gật đầu: "Con cũng nghĩ như ."
Nghe hai con đường hoàng dáng chuyện, Diệp Tiểu Muội quả thực run lẩy bẩy, nhịn vui mừng vì cô cần ở chỗ Tống, nếu dựa theo thái độ của Tống, mỗi ngày cô tan học về nhà e rằng còn cảm thụ "nỗi hoảng sợ giáo viên chủ nhiệm chi phối" một phen.
Ngẫm trọ ở trường vẫn tương đối thoải mái ~ Diệp Tiểu Muội khỏi bắt đầu chờ mong học.
Thanh Hoa gửi thư thông báo tương đối sớm, khai giảng cũng sớm hơn trường sư phạm thủ đô mấy ngày.
Kỳ quân sự của sinh viên đại học là kết quả tám chín, học sinh bây giờ vẫn khá hạnh phúc, cần học quân sự chỉ một chữ "thoải mái", Diệp Tiểu Muội và ba Diệp tràn đầy phấn khởi cùng đến Thanh Huy xác nhận nhập học với Tống Thanh Huy, dạo sân trường một vòng, thuận tiện tới trường bên tìm Sở Hàm chơi hai ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-414.html.]
Có điều tên nữ chính thấy sắc quên bạn, đại học sư phạm thủ đô khai giảng chung một ngày với học viện hàng Bắc Kinh của Thẩm Tư Mặc, cô liền chút do dự lựa chọn theo bạn trai xác nhận nhập học, ngược Tống Thanh Huy cố ý xin nghỉ đưa Diệp Tiểu Muội tới trường học.
Ngày khai giảng, Diệp Tiểu Muội đương nhiên là trang đầy đủ, trang điểm thoa son mới mua, mặc thêm váy mới phối với giày da, xách túi da, đến mức áo bành-tô quân đội cũng mặc .
Có điều ngẫm nhiệt độ Bắc Kinh, khi Diệp Tiểu Muội cửa vẫn ngoan ngoãn che kín áo bành-tô quân đội, bởi váy đủ dài, chỗ mắt cá chân lộ một đoạn làn váy, vì ăn diện một chút nên Diệp Tiểu Muội tăng thêm một phần mỹ lệ.
Thời đại hình như yêu chuộng màu vàng, Diệp Tiểu Muội đến Bắc Kinh may một chiếc đầm màu vàng, dùng vải của bà nội Tống mua cho cô, điều mặc đến bây giờ màu sắc bắt đầu trở nên phai nhạt, cho dù khâu miếng vá nào cũng quá mặc nữa, dạo phố thấy một chiếc đầm đuôi cá màu vàng nghệ lập tức nhất kiến chung tình, chút do dự mà mua.
Cô mặc màu vàng sáng, bởi vì da dẻ trắng trẻo, mặc chiếc đầm màu vàng nghệ quả thực trắng đến phát sáng, cả con đường xinh nhất trừ cô còn ai khác, trang điểm mang giày da, càng vẻ tinh xảo mỹ lệ, còn tự mang theo khí chất bạch phú mỹ, khi cửa ông nội Tống và bà nội Tống cũng khen cô thời trang hợp mốt.
Thế nên Diệp Tiểu Muội cứ như tự tin tràn đầy xuất phát.
Anh ba Diệp vác hành lý của chính , Tống Thanh Huy gánh hành lý của cô, hai đều chút chật vật, Diệp Tiểu Muội thì hai tay trống trơn nhàn nhã, đeo túi da của ở phía đội ngũ, phương thức trận thể hiệu quả chấn động, tới cửa trường học nhiều bạn học nhiệt tình chỉ đường cho bọn họ, Diệp Tiểu Muội và ba Diệp thuận lợi nhập học, thể xách hành lý ký túc xá dàn xếp.
Bọn họ là lứa sinh viên đại học đầu tiên khi khôi phục thi đại học, loại cá mặn ép thi đại học như Diệp Tiểu Muội chỉ là một ví dụ, phần lớn đều giống Tống Thanh Huy bọn họ ngày ngày mong mỏi tiến đại học đào tạo chuyên sâu, bây giờ cuối cùng cũng coi như tiến sân trường tha thiết ước mơ, đương nhiên là học tập như đói như khát, giống như bạn học trong lớp và ký túc xá của Tống Thanh Huy, cũng tiến trạng thái học tập, thời gian ngoại khóa hận thể ở thư viện.