XUYÊN VỀ NIÊN ĐẠI 70 ĂN NO CHỜ CHẾT - Chương 418

Cập nhật lúc: 2025-06-19 09:41:49
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đời đại học của cô lúc chuyển khoa vô cùng phiền phức, trường học nhiều quy tắc, bây giờ nghĩ lẽ giống, mới khôi phục thi đại học, chế độ cũng thiện, tất cả đều còn đang mò, cô nghĩ các thầy cô giáo hẳn quyền hạn , chỉ cần thu hút sự chú ý của giảng viên khoa mỹ thuật, để cho bọn họ chủ động chuyển cô tới là .

Đời Diệp Tiểu Muội học vẽ bảy, tám năm, cô cảm thấy giả vờ là một thiên tài, cày thiên phú thành vấn đề, cái khó là cô cơ hội trình diễn kỹ năng ở mặt giảng viên khoa mỹ thuật. Lời mời đến đạ hội chào đón tân sinh viên, thể nghi ngờ là buồn ngủ gặp chiếu manh, giảng viên phụ trách hội chào đón tân sinh viên là giảng viên của học viện nghệ thuật!

Học viện nghệ thuật phong phú, khoa âm nhạc, khoa mỹ thuật vân vân, Diệp Tiểu Muội giảng viên phụ trách hội rốt cuộc là khoa nào -- khả năng nhất nhất định là khoa âm nhạc. cô nhận lời mời cũng quả thật tinh thần, một buổi biểu diễn đặc sắc ở hội, thể hiện một chút tế bào nghệ thuật "thiên phú" của cô, đó thể thuận lý thành chương tới khoa mỹ thuật tự đề cử , kế hoạch thông qua~

Có điều khi đồng ý chuyện biểu diễn, Diệp Tiểu Muội khó khăn, ngược lo lắng việc lên sân khấu, bình thường biểu diễn hàng ngàn, hàng vạn thể sẽ căng thẳng sợ sệt, Diệp Tiểu Muội với tự tin tăng cao xưa nay mấy chữ như thế nào, để cô cảm thấy vướng tay vướng chân chính là nên biểu diễn cái gì.

Đời khi theo ông bà nội cô từng đăng ký nhiều lớp ở cung thiếu niên, piano , khiêu vũ , bơi lội , học gọi là thông thạo, thế nhưng bảo cô chuẩn dàn dựng và luyện tập tiết mục một cách đầy đủ, lên sân khấu biểu diễn áp lực, vấn đề là đời đến đàn cô cũng từng sờ qua, đột nhiên diễn tấu piano, lẽ thể khiến ba cô sợ đến hôn mê bất tỉnh; ngược thể dựa danh nghĩa "vô sư tự thông" nhảy một đoạn múa đơn giản, nhưng một sân khấu múa cũng trông quá ngu, gọi các bạn học dàn dựng và luyện tập tiết mục với biên đạo múa, lượng công việc vô cùng to lớn, Diệp Tiểu Muội sợ phiền phức nhất hề nghĩ ngợi bỏ qua lựa chọn -- cô còn kỹ năng gì nữa , cũng thể lên đài biểu diễn thư pháp hội họa ngay tại chỗ chứ?

Ngay khi Diệp Tiểu Muội quyết định chắc chắn , các bạn học ngỏ ý thể tiếp thu ý kiến quần chúng, đưa vài ý kiến cho cô, đó ủy viên học tập cơ trí kiến nghị cô phát huy sở trường của sinh viên viện văn học, lên đài diễn cảm. Diệp Tiểu Muội thấy , diễn cảm thể cày cảm giác tồn tại, thỏa mãn tâm trạng lén lười biếng của cô, quá thích hợp cho đảng cá mặn như cô.

Ngay khi Diệp Tiểu Muội quyết định diễn cảm . Các bạn học cảm thấy vô cùng quang vinh đối với việc , ủy viên văn nghệ biểu diễn thơ văn diễn cảm ở hội đón tân sinh viên, bằng với bộ viện văn học bọn họ cũng danh tiếng, đương nhiên đáng vui mừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-418.html.]

Ớ HẬU QUÊ

Các bạn học cảm giác tham dự mạnh bắt đầu nhiệt tình lựa chọn bài diễn cảm giúp ủy viên văn nghệ, bọn họ chạy tới thư viện lật xem nhiều sách, đó bày một dàn sách cho Diệp Tiểu Muội lựa chọn, cuối cùng Diệp Tiểu Muội quyết định diễn cảm bài thơ nổi tiếng nhất của Diệp Chi《 Khi ngươi già 》, cô lựa chọn bài coi trọng nó kinh điển lãng mạn bao nhiêu, mà đơn giản là bởi vì cô quen thuộc với bài thơ , chỉ đơn giản, cô thậm chí thể thuộc phần lớn câu thơ, chuẩn cũng bớt việc.

Diệp Tiểu Muội chuẩn tiết mục, quên hưởng thụ thời gian đại học.

Cuộc sống vườn trường còn hơn cô tưởng tượng nhiều, cho Diệp Tiểu Muội hài lòng nhất chính là căn tin trong trường, vì thỏa mãn khẩu vị của bọn sinh viên từ trời nam biển bắc, bọn họ chuẩn đồ ăn đều phong phú, chua cay mặn ngọt đều .

Ăn cơm tập thể ở căn tin trường cũng bỏ tiền và phiếu, nhưng Diệp Tiểu Muội chưởng quản quyền lực tài chính trong nhà, tuy rằng cả nhà chỉ hai là cô và Tống, nhưng nắm giữ tiền nhỏ vô cùng khả quan, uất ức như lúc tiền mà chỗ tiêu ở quê nhà, hiện tại cô thể mua đồ ăn cho bất cứ lúc nào, ăn cái gì thì ăn cái đó, thật đắc ý.

Loading...