Trung tâm thành phố mới mở một tiệm cơm Tây, ở niên đại mà tiền lương bình quân của mỗi chỉ hai ba mươi đồng , một chầu bò beefsteak mất mấy chục đến cả trăm đồng, phần lớn dân thành phố cũng chỉ dám ngó và thảo luận mà thôi, thật sự động lòng nếm thức ăn lác đác mấy.
Sở Hàm trở thành triệu phú từ lâu đương nhiên sẽ để ý chút giá cả , đến mức hàng ngày gặm beefsteak, thi thoảng nếm thử một chút vẫn gánh nổi, dù đời cô cũng chút tình cảm. Cho nên Sở Hàm chú ý đến tiệm ăn tây từ lâu , còn kinh doanh, cô đặt chỗ , thành nhóm “khách hàng VIP” đầu tiên trong tiệm.
Ban đầu dựa theo kế hoạch của Sở Hàm, cô nên một và yêu ở ngọn đèn lờ mờ, trong nhà hàng bày dương cầm thư giãn ăn beefsteak, chuyện trời đất, cảnh thích hợp nhất để hẹn hò. Chủ yếu là từ khi lên đại học tới nay, cô cùng Thẩm Tư Mặc ở bên nhiều. Không ở cùng một trường học là một mặt; mặt khác, áp lực của việc học hành và bài tập cũng khiến cho cô càng ngày càng bận rộn, thực sự sức lực đặt ở chuyện tình cảm.
mà Sở Hàm loại nữ cường chỉ cần sự nghiệp, cái gì cũng thể hi sinh hoặc là buông bỏ, cô kiếm tiền, cũng mất yêu, cho nên khi bận rộn một lúc, bình thường sẽ tìm chút hoạt động bồi thường cho Thẩm Tư Mặc, thuận tiện khao bản cố gắng việc như .
Cho nên chuyến đến nhà hàng Tây vốn nên là một cuộc hẹn hò ở trong lòng Sở Hàm, chỉ là đến nhà hàng Tây mới mở, cô sẽ bất giác nhớ tới Diệp Tiểu Muội, con bé thích các loại đồ ăn ngon nhất, nếu như cô Bắc Kinh nhà hàng Tây, đoán chừng sẽ vui vẻ đến nhảy lên.
Đáng tiếc Diệp Tiểu Muội còn ở Bắc Kinh, cô theo mấy trường cao đẳng tạo thành đoàn giao lưu bay đến nước Mỹ , giữa tháng tám, bây giờ đều là cuối mùa thu .
Ớ HẬU QUÊ
Sở Hàm vẫn yên tâm đối với Diệp Tiểu Muội, cô gái thông minh ngọt ngào, ở nơi nào cũng thể như cá gặp nước, nước Mỹ còn beefsteak chính tông hơn trong nước gấp trăm , chỉ sợ con bé ở bên đó vui đến quên cả trời đất , đáng thương thật sự là Tống Thanh Huy kìa.
Đợt nghỉ phép đó, Thẩm Tư Mặc đến Thanh Hoa thăm , bạn học Thẩm nhà bọn họ là tùy tiện , đường hoàng đoan chính như mà đó cũng trêu đùa với cô , Tống Thanh Huy sắp biến thành hòn vọng thê .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-453.html.]
Có lẽ trạng thái thật sự lắm, cô cũng nhịn rơi lệ chua xót vì bạn học Tống Thanh Huy.
Trung tâm thành phố mới mở nhà hàng Tây, Diệp Tiểu Muội phúc hưởng thụ, Sở Hàm liền thương lượng với Thẩm Tư Mặc, là gọi Tống Thanh Huy tới, lúc để giải sầu, dời sự chú ý của , cần ngày ngày ở nhà oán phu khuê phòng. Diệp Tiểu Muội còn nửa năm, ngày ngày oán niệm như thế thì ngày tháng về quá dày vò .
Bạn học Thẩm tỏ ý thứ đều sự sắp xếp của cô .
Sở Hàm suy nghĩ một lát, dứt khoát gọi cả ba Diệp tới, dù cũng gọi một cái bóng đèn tới, gọi thêm cái nữa cũng tính là nhiều.
Chủ yếu là Diệp Quân Hoa cũng là cổ đông trong việc ăn của bọn họ. Trước đây lúc ở Song Cương trong huyện, ít khi về nhà, Sở Hàm mấy quen với . hai năm qua, mấy bọn họ ở Bắc Kinh giúp đỡ lẫn , đó cùng ăn, cộng thêm Diệp Tiểu Muội là sợi dây quan hệ, bây giờ Sở Hàm và Diệp Quân Hoa cũng xưng là bạn , so quan hệ thiết bằng cô với Diệp Tiểu Muội và Tống Thanh Huy nhưng ít tình cảm cũng sâu sắc hơn và tin tưởng hơn so với bạn bè mà cô quen . Cho nên lúc , Sở Hàm cũng vui lòng gọi Diệp Quân Hoa tới.
Buổi trưa cuối tuần, bốn tập kết ở nhà hàng tây.
Cải cách mở hai ba năm, ăn càng ngày càng nhiều, trong tay tiền mặt đương nhiên sẽ hưởng thụ thỏa đáng, tràn đầy phấn khởi đến ăn beefsteak giống như Sở Hàm cũng nhiều, bộ nhà hàng hết sức náo nhiệt, tất cả đang cùng bạn đồng hành nhiệt liệt nghiên cứu đủ loại đề tài, bàn của đám Sở Hàm cũng ngoại lệ, hầu như từ lúc bàn bắt đầu trò chuyện sôi nổi .