Cuối tháng năm năm 1981, đại học Nam California bắt đầu kỳ nghỉ hè dài đến tám mươi ngày, cuối cùng Diệp Tiểu Muội cũng thể khởi hành trở về nước.
Đại học nước Mỹ giống trong nước, khi nghỉ cũng thi cuối kỳ. Đương nhiên Diệp Tiểu Muội và các bạn đồng hành cũng tham gia sát hạch, thành tích đưa khi nghỉ, một đám bạn học bọn họ đều lấy thành tích tương đối ưu tú, giáo viên dẫn đội mở mày mở mặt, tỏ ý thừa dịp khi về nước dẫn bọn họ đại đô thị quốc tế chơi hai ngày.
Ớ HẬU QUÊ
Thật chuyến bay của bọn họ cất cánh từ New York, New York cũng là hành trình bắt buộc. giáo viên dẫn đội còn nán hai ngày cho bọn họ chơi, cũng thể là am hiểu lòng .
New York đối với Diệp Tiểu Muội mà chỉ bình bình, đời chơi nhiều , dạo cảnh quan kém xa sự hấp dẫn của mua sắm.
Cô nghèo thì nghèo thật nhưng nhóm bạn đồng hành nhịn ăn nhịn tiêu, ngoại trừ cô , hầu như mỗi đều để dành chừng mười đô la. Diệp Tiểu Muội liền mượn hết tất cả tiền định tiêu của nhóm bạn đồng hành, khi về nước sẽ trả cả gốc lẫn lãi cho bọn họ.
Cứ như , Diệp Tiểu Muội góp đủ “khoản lớn” hai trăm đô từ chỗ nhóm bạn đồng hành, tiếp đó đến chỗ giáo viên dẫn đội nhổ lông dê, giáo viên càng hào phóng hơn, ba giáo phiên góp cho cô một trăm đô la, Diệp Tiểu Muội bèn cất tiền tràn đầy phấn khởi shopping .
Hai trong giáo viên dẫn đội đều là đại học ngoại ngữ Bắc Kinh, các sinh viên cũng chủ yếu đến từ đại học ngoại ngữ Bắc Kinh, những trường học khác đều ý kiến, dù địa vị giang hồ ở chỗ .
Lúc Diệp Tiểu Muội tới vay tiền, chủ nhiệm Trần đại học ngoại ngữ Bắc Kinh bèn híp mắt hỏi cô khi về nước tính toán gì .
Chủ nhiệm Trần hỏi như là bởi vì đêm hôm cuối kỳ, giáo sư Snape trong đại học Nam California chủ động hỏi Diệp Tiểu Muội ý lưu đào tạo chuyên sâu , ông thể tuyển cô. Bây giờ Diệp Tiểu Muội sợ nhất chính ở nước Mỹ ăn trấu nuốt cám, trăng của nước ngoài hề tròn, cô chỉ mong ngóng trở về nhà bèn từ chối lời mời của giáo sư Snape mà hề do dự, khi từ chối cũng để việc ở trong lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-70-an-no-cho-chet/chuong-457.html.]
Chỉ là cô ngờ chủ nhiệm Trần phụ trách đám bọn họ coi trọng “việc nhỏ” mà để ý, chủ nhiệm Trần phản đối lời từ chối của Diệp Tiểu Muội. Tuy là đáng tiếc nhưng quốc gia bỏ tiền bỏ sức đưa các sinh viên ngoài, như là để cho bọn họ học thành tài sẽ đền đáp tổ quốc, ngộ nhỡ bạn học Diệp ở học nghiên cứu sinh, hai, ba năm còn về nước thì chắc nữa. Căn cứ lập trường , chủ nhiệm Trần mừng quyết định của Diệp Tiểu Muội.
Trước cũng một hai sinh viên coi trọng trong lúc giao lưu, nhưng đều là sinh viên của đại học ngoại ngữ bọn họ, bạn học Diệp từ đại học sư phạm Bắc Kinh danh tiếng gì cũng thể trổ hết tài năng, họ cũng thấy biểu hiện thường ngày của cô, chủ nhiệm Trần giống với chú Vương, cho rằng Diệp Tiểu Muội thiên phú ở phương diện ngôn ngữ.
Bạn học Diệp bồi dưỡng ở đại học Nam California thì thể tới đại học ngoại ngữ Bắc Kinh của họ, khoa ngoại ngữ của đại học ngoại ngữ Bắc Kinh đầu đại học trong quốc, Thanh Hoa Bắc Đại cũng đuổi kịp. Bạn học Diệp tới đại học ngoại ngữ Bắc Kinh nhất định cũng sẽ thể tỏa sáng, chủ nhiệm Trần vô cùng tin tưởng mời chào: “Tiểu Diệp, em tới đây học nghiên cứu sinh, khi nghiệp bộ ngoại giao thì đến bộ ngoại giao, ở trường dạy học thì ở dạy, bất kể thế nào tiền đồ đều tệ.”
Chủ nhiệm Trần khí phách, đáng tiếc Diệp Tiểu Muội tiến thủ căn bản động lòng.
Từ chối là tất nhiên , chỉ là cô sợ nếu từ chối, lẽ chủ nhiệm Trần sẽ cho mượn tiền nên Diệp Tiểu Muội hết sức lá mặt lá trái: “Chủ nhiệm Trần, việc em là , còn suy nghĩ cẩn thận chứ ạ?”
Chủ nhiệm Trần xong quả nhiên tức giận, trái còn gật đầu tán thành: “Cũng , trường học các em bồi dưỡng em cũng dễ dàng, nên cùng thương lượng, hơn nữa còn hơn nửa năm mới nghiệp, gấp.”
Có thể thấy Diệp Tiểu Muội chó ngáp ruồi, đáp án khiến cô để ấn tượng tôn sư trọng đạo ở mặt chủ nhiệm Trần, Diệp Tiểu Muội duyên dáng xoa tay: “Vậy ngày mai dạo phố...”
Chủ nhiệm Trần sảng khoái móc năm mươi đô, : “Thầy chỉ bấy nhiêu.”
Dường như tất cả thầy cô và bạn học cho vay tiền đều từng hỏi vấn đề trả tiền, thể thấy bọn họ tin tưởng nghi ngờ cô, Diệp Tiểu Muội tự hào với mị lực nhân cách của , hưng phấn lấy quyển sổ nhỏ ghi : “Chủ nhiệm Trần năm mươi đô la... Cảm ơn chủ nhiệm, về nước em sẽ trả cho thầy!”