"Nào, đây là canh huyết thú ô kim,    thêm bột hoa tiêu, mùi vị  tuyệt!"
"Quan trọng nhất là  cho cơ thể, bổ m.á.u bổ khí, cường  kiện thể."
Chỉ cần  thấy "cường  kiện thể", tai Ông chủ Lưu liền   thấy gì khác nữa.
Bắt đầu húp xì xụp.
Dương Minh bình tĩnh hơn Ông chủ Lưu nhiều, cầm thìa nhỏ ăn từng miếng nhỏ.
"Quả Quả, thứ  mùi vị thực sự  ngon, con   bán ? Để chú bán trong cửa hàng của chú?"
Mưu tính nhỏ của Dương Minh, chính là để trong cửa hàng của ông  bán, Tiểu Hoa vợ ổng   ăn cũng tiện...
Thẩm Quả Quả   Hoắc Đào,'Anh cũng ăn nhiều một chút."
Ông chủ Lưu  hai  mi lai nhãn khứ, vẻ mặt như hiểu  điều gì, mắt đảo tròn.
"Quả Quả, hai đứa  mua nhà ở ?"
Thẩm Quả Quả  ăn  trả lời,'Ngay gần cửa hàng của chú Dương, con định mở một cửa hàng đồ ăn, bán đồ ăn do con , chú thấy thế nào?"
"Được lắm! Quả Quả, tay nghề của con, ở Phong Thổ Thành  là độc nhất vô nhị, nhất định  thể kiếm  nhiều tiên!"
Ông chủ Lưu  là lời thật lòng.
" mà, nhà ở khu đó  dễ tìm, giá cũng  rẻ!"
" , chú Lưu, chú Dương  nhà ở khu đó ít nhất  mười bốn mười lăm vạn tinh tệ, nhưng chúng con cũng gần đủ , cố gắng thêm một chút." Hoắc Đào  Thẩm Quả Quả, trong mắt  là ý .
"Thế ," Ông chủ Lưu buông đũa,'Tiểu Đào, Quả Quả, hai đứa xem thế   ."
"Nhà ở khu đó thực sự  dễ tìm,  chỉ là giá cả, đôi khi còn  xem vận may,  nhiều lúc thương gia còn  treo biển chuyển nhượng,    quen  mua mất ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Nhà của... của chú, ngay cạnh nhà của lão Dương, vị trí địa lý tuy  thể  là  nhất, nhưng cũng  tệ."
"Chú chuyển nhượng cho hai đứa, thấy thế nào?"
"Hả?" Dương Minh đều ngẩn ,'Lão Lưu, ông  thật đấy ?"
Ông chủ Lưu: "Thật chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-tan-the-lam-nong-song-qua-ngay/chuong-143.html.]
Ông chủ Lưu sắc mặt nghiêm túc hơn 'Nhà của chú, phía  là cửa hàng, phía  là sân và nhà ở hai tầng, vì ở cuối phố, còn  một dãy nhà phía tây."
"Bán  ngoài ít nhất  mười tám vạn tỉnh tệ, nhưng bán cho hai đứa, mười vạn tỉnh tệ."
Mười vạn tỉnh tệ?
Mắt Thẩm Quả Quả sáng lên.
" , mười vạn tỉnh tệ,  là .”
"Chú chỉ  một điều kiện, Quả Quả, trong cửa hàng của hai đứa, để  cho chú một chỗ, đừng lo, chú sẽ trả tiền bình thường."
Đối diện với ánh mắt chân thành của Ông chủ Lưu, Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào  .
Cửa hàng đồ ăn mở , theo trình độ của Thẩm Quả Quả, nhất định sẽ  đông khách.
Để  một chỗ,  trong thời gian ngắn, là Thẩm Quả Quả chiếm tiện nghi,  về lâu dài, nhất định là Ông chủ Lưu kiếm lời.
Dương Minh liếc  ông /'Ông đúng là  kinh doanh đó."
Hoắc Đào dùng ánh mắt  hiệu cho Thẩm Quả Quả,  chuyện đều do em quyết định.
Thẩm Quả Quả cũng buông đũa.
"Chú Lưu, chú khách sáo quá , vị trí trong cửa hàng đồ ăn, luôn   cần, cho ai cũng như ,   chuyện chiếm tiện nghi, chỉ là chú bớt  nhiều tinh tệ như ...
Ông chủ Lưu phất tay,Ồ, lúc  chú mua căn nhà , là  nhiều năm , cũng là mười vạn tinh tệ, chú  tăng thêm một xu nào."
Ở thế giới phế thổ, mặc dù cũng  chuyện lạm phát.
 Ông chủ Lưu lựa chọn trực tiếp bỏ qua, dù  thì   gì quan trọng hơn sức khỏe của ông .
"Nhiều năm như ,  kiếm   ít tiên, chỉ cần cơ thể  khỏe mạnh,    nhiều cơ hội, ông  đúng , ông Dương?"
Ông chủ Lưu  Dương Minh,  hiệu cho ông  giúp  vài câu.
Thẩm Quả Quả lúc  mới quan sát kỹ tướng mạo của Ông chủ Lưu, đại khái hiểu  đối phương  vấn đề gì .
"Chú Lưu, chú thực sự  suy nghĩ kỹ ?”
" , chú cô  một ,    thể  chủ, chúng  hôm nay  thể  đăng ký." Ông chủ Lưu thấy Thẩm Quả Quả  ý động lòng, vội vàng thêm dầu  lửa.