Mọi  trực tiếp đến trung tâm đăng ký bất động sản ở tầng bốn.
Ông chủ Lưu quẹt vòng tay của  tại máy bên ngoài cửa để lấy  thứ tự   .
Tường màu trắng, tường bao màu xanh đậu, rèm cửa màu xanh lam, hai chiếc bàn hẹp bằng kim loại, đằng  bàn là hai rô bốt túc trực.
Giống như phòng khám chuyên khoa của bệnh viện.
Bầu  khí  quen thuộc  xa lạ, khiến tinh  Thẩm Quả Quả phấn chấn hẳn lên.
Ông chủ Lưu quẹt vòng tay của   tay của một trong hai rô bốt.
[Tít, đây là trung tâm đăng ký bất động sản Phong Thổ Thành, xin hỏi quý khách   thủ tục gì?]
Ông chủ Lưu: "Chuyển nhượng cửa hàng ở Tây Thành  tên  cho Hoắc Đào và..."
Ông chủ Lưu định  tên Thẩm Quả Quả, nhưng kịp thời  Thẩm Quả Quả ngăn  "Viết tên Hoắc Đào là  ."
Cô là  khuyết tật,  lo lắng sẽ ảnh hưởng đến việc đăng ký chuyển nhượng, còn  tiết lộ  phận  khuyết tật của .
Hành động  lọt  mắt Dương Minh, càng thêm điểm cộng.
Ông  cảm thấy, Hoắc Đào bỏ tiền , Thẩm Quả Quả chủ động để Hoắc Đào  tên, ở cái Phong Thổ Thành đất chật  đông ,  như  quả thực  thể  hưởng miếu thờ.
Chỉ  Hoắc Đào là  vui lắm.
Anh  cùng Thẩm Quả Quả sở hữu căn nhà chung!
[Tít, xin hãy chọn giao dịch, tặng cho, thừa kế?] Ông chủ Lưu: "Giao dịch."
[Tít, xin hỏi đây   là giao dịch tự nguyện ?]
Ông chủ Lưu: " ."
[Tít, xin hãy đăng ký chung của cả hai bên, nộp thuế. ]
Ông chủ Lưu và Hoắc Đào  lượt đặt vòng tay của  lên màn hình của cánh tay hai rô bốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-tan-the-lam-nong-song-qua-ngay/chuong-145.html.]
[Tít, giao dịch đang  xử lý, xin đừng rời . ]
Âm thanh điện tử quen thuộc, suýt nữa khiến Thẩm Quả Quả mất tĩnh táo, mơ màng nghĩ về máy rút tiền Atm.
[Tít, Ông chủ Lưu và Hoắc Đào giao dịch nhà ở thương mại  333 phố 3 Tây Thành, giao dịch  tất. ]
Cũng đến lúc , Thẩm Quả Quả mới , Ông chủ Lưu thực sự tên là Lưu Lão Bản.
Tuy nhiên, sự chú ý của cô cũng chuyển tới  địa chỉ,  địa chỉ cửa hàng  cũng khá thuận miệng.
Sau khi giao dịch  tất, Hoắc Đào trực tiếp chuyển khoản mười vạn tinh tệ cho Ông chủ Lưu.
Cho đến khi bước  khỏi trung tâm chỉ huy, Thẩm Quả Quả vẫn  chút choáng váng.
Cô thực sự  sở hữu một cửa hàng ở Tây Thành ?
Ông chủ Lưu  tươi như hoa,'Tiểu Đào, Quả Quả, cho chú ba ngày dọn dẹp cửa hàng, ba ngày  các con đến tiếp quản."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Được, chú Lưu, hai ngày nay bên con lộn xộn lắm, đợi con chuyển đến, nhất định sẽ bắt đầu điều trị cho chú."
Theo Thẩm Quả Quả thấy, cô  chiếm tiện nghi của  , đương nhiên  đền đáp . Dương Minh cũng vui mừng cho đôi vợ chồng trẻ , càng vui hơn là,   họ sẽ là hàng xóm! Muốn ăn gì, còn  tiện hơn Ông chủ Lưu saol
"Lúc chuyển nhà, nhớ gọi chú, chú sẽ dẫn  đến giúp."
"Được, cảm ơn chú Dương."
Sau khi hai vợ chồng  xa, Dương Minh và Ông chủ Lưu  khỏi cảm khái.
Dương Minh: "Ông cũng thật là gan , chỉ vì một miếng ăn?"
Ông chủ Lưu: "Đợi   cơ thể ông  khỏe, ông sẽ   gì quan trọng hơn sức khỏe, một cửa hàng thì tính là cái gì, huống hồ    bán  mười vạn tinh tệ  ?"
"Phỉ, chỉ  cái miệng ông là thối thôi! Cơ thể của lão tử  như , ông cứ yên tâm, đợi sang năm lão tử sẽ sinh một đứa con bụ bãm!"
"Được  , ông lợi hại, nhà   đều là phụ nữ sinh con, đến nhà ông  thành ông sinh con."
"  là,  và Tiểu Hoa... nhưng mà, đồ do Quả Quả  thực sự  tác dụng với ông ?" Dương Minh vô cùng tò mò, dù  ông  cũng   thận hư, ăn   cảm thấy rõ ràng lắm.
Ông chủ Lưu gật đầu,'Mặc dù chỉ ăn một , nhưng Nguyệt Nguyệt ở phố Liễu Hạng  thể  chứng cho ."