Cũng coi như là bù đắp cho sự thiếu hụt về mặt thể chất của bản .
Ông lập tức hiểu ý của Hoắc Đào,  một câu đầy ẩn ý,'Chú hiểu mà, khi nào suy nghĩ kĩ thì chú sẽ đến đặt ."
Dương Minh dẫn Tiểu Hoa   bàn tròn "Quả Quả, hôm nay đến đây tiện thể đưa cho con tiền hoa hồng bán xà phòng trong thời gian ."
"Hả?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Thẩm Quả Quả   xà phòng  bán  bao nhiêu tiền.
Cô   sắp  chia tiền, do dự một giây cũng là  tôn trọng tiền, giao việc pha  cho Hoắc Đào, còn  thì  nghiêm chỉnh  bàn lớn.
"Khụ khụ", Dương Minh ho một tiếng, mỉm  từ từ .
"Chú  mang  tổng cộng hai trăm bốn mươi cục xà phòng, tám mươi cục xà phòng thơm."
"Tính đến thời điểm hiện tại, trừ mẫu thử , tất cả đều  bán hết."
"Một cục xà phòng 500  tệ, xà phòng thơm 2000  tệ, tổng cộng chúng  ... hai mươi sáu vạn năm nghìn  tệ."
Bốp! Bốp! Bốp!
Ông chủ Lưu dẫn đầu vỗ tay,'Quả Quả, Tiểu Đào,  Dương, chúc mừng các bạn."
Ở Phong Thổ Thành, hơn hai mươi vạn, ngay cả trong gia đình quyền quý cũng là một khoản tiên lớn.
Miệng Dương Minh  đến tận mang tai,"Trừ  hai mươi phần trăm tiền thuế, còn  hai mươi mốt vạn hai nghìn  tệ."
Thẩm Quả Quả chớp chớp mắt to,  mặt  biểu lộ nhiều cảm xúc.
 trong lòng  sớm tràn ngập nhiêu cảm xúc và suy nghĩ.
Môn  ăn , kiếm tiền  quá, quá hấp dẫn...  mà, vui quá !!!
Thôi bỏ , chia tiền  .
Đã bán ,  kiếm  tiền !
Dù  thì mấy ngày nữa công thức xà phòng bán  thì mối  ăn  cũng  còn hấp dẫn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-tan-the-lam-nong-song-qua-ngay/chuong-192.html.]
"Trước đây khi hai đứa   mua nhà, chú và Tiểu Hoa  bàn bạc,   tệ   sẽ chuyển hết cho hai đứa."
"Sau đó hai đứa mua nhà của lão Lưu,  tiền   dùng đến, nhưng mà chú vẫn  chuyển cho hai đứa."
Dương Minh    thể chọn  , theo như thỏa thuận  đó thì chia năm năm, nhưng ông   chọn lên tiếng, hơn nữa một nửa trong  hơn hai mươi vạn, cũng tức là mười vạn.
Đó là lợi nhuận của cửa hàng ông  trong mấy năm.
 vợ chồng Dương Minh   hề do dự.
Hành động  khiến Thẩm Quả Quả thêm phần cảm kích, cô và Hoắc Đào  .
"Chú Dương, chúng con  theo con đường dài lâu,   mua bán một ,  hợp tác lâu dài thì vẫn nên theo như thỏa thuận, chia năm năm."
"Hai  cung cấp mặt bằng, nhân lực và thời gian, cũng đều là đầu tư."
Thẩm Quả Quả vẫn luôn nhớ  đầu tiên cô và Hoắc Đào đến cửa hàng của chú Dương, chú Dương  tặng cô mấy bộ quần áo, mà  lấy tiền.
Hơn nữa khi đám tay sai của đội trưởng Mã đến gây sự, chú Dương còn nghĩ đến việc để Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào rời  .
Cô là  như , đối xử  với cô, cô sẽ trả  gấp đôi, đối xử   với cô, cô cũng sẽ trả  gấp đôi, tuyệt đối  thiên vị.
Nghe cô  , Dương Minh và Tiểu Hoa cũng sửng sốt. Họ tưởng rằng, với  cảnh của Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào, chắc chắn sẽ  từ chối một khoản tiền như .
Đó khả thị mười vạn  tệ!
Rất nhiều   mất nhiều năm mới  thể tích góp   tiền như .
" mà..."
Thẩm Quả Quả phất tay,'Cứ chia năm năm ."
Dương Minh hít sâu một hơïi,'Quả Quả, tiền xà phòng thì chúng  chia năm năm, nhưng đến lúc bán công thức thì nhất định   như ."
Tiểu Hoa gật đầu mạnh mã.
"Ôi,   ăn nhiều năm như , đây là  đầu tiên thấy   khiêm nhường với  đến mức ."
Ông chủ Lưu ở bên cạnh cảm thán,  mặt  hề  chút ghen tị nào.
Thẩm Quả Quả suy nghĩ một chút  đồng ý,'Được, việc kinh doanh xà phòng quá hấp dẫn, hai nhà chúng     chỗ dựa, bán công thức sớm một chút, tiền cầm trong tay, đợi đến khi các cửa hàng khác cũng  xà phòng thì chúng  sẽ an ."