Không là tham lam đồ của , mà là cô hiểu .
Kho hàng của nhà họ Trương tồn tại từ thời đại cũ và thời kỳ đại biến động, nhiều thứ mà bên ngoài .
Rốt cuộc ở đây những gì, ít nhất cô cũng trong lòng, đến lúc nguy cấp, cô cũng chỗ tìm đồ.
Tài nguyên chính là mạng sống.
Kho hàng nhà họ Trương, thể so sánh với một bảo tàng lớn.
Hoắc Đào và WALL-E cũng mở rộng tâm mắt.
[Ting ting, chị ơi, đây là cái gì?]
"Kẹp mi."
WALL-E so sánh cái đầu to của , nó lông mi, đầu Hoắc Đào.
Hoắc Đào nhíu mày, WALL-E vẫn đặt kẹp mi xuống.
[Ting ting, chị ơi, đây là cái gì?]
"Máy sữa đậu nành."
[Ting, cái thì ?]
"Máy giặt."
"Hử? Máy giặt quần áo ?" Hoắc Đào thấy hứng thú với cái .
Quần áo của và Thẩm Quả Quả, lúc Thẩm Quả Quả giặt, lúc thì tự giặt, dù thì khả năng chống nước của WALL-E vẫn đủ để giặt quần áo.
Anh nghĩ, nếu cái máy , cần giặt quần áo nữa .
"Ừm... đó."
Thẩm Quả Quả đang tập trung tìm kiếm những vật dụng liên quan đến ô tô. "Máy to thế tốn nước lắm ?"
Thẩm Quả Quả liếc , đó in ba chữ Thiên Nga Nhỏ.
"Không , giặt tay thực tốn nước hơn, với khi khơi thông dòng sông ngầm lòng đất, nguồn nước ở khu vực của chúng vẫn dồi dào."
Hoắc Đào âm thầm ghi nhớ máy giặt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bên phía Thẩm Quả Quả cũng thu hoạch kha khá, kích nâng, màng chống nổ, tua vít điện, máy hàn điện, lốp chân , đều tìm thấy.
Chỉ là mở lốp chân , cô ấn một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-tan-the-lam-nong-song-qua-ngay/chuong-600.html.]
Lốp xe lập tức xuất hiện vết nứt.
Không , các sản phẩm cao su cơ bản thể chống sự bào mòn của thời gian.
Thẩm Quả Quả chống cằm suy nghĩ.
Vậy dùng bánh xe cao su thì dùng bánh xe gì?
Còn vấn đề động lực, năng lượng mới là mới như thế nào, là điện, năng lượng mặt trời? Hay khoa trương hơn là chạy bằng năng lượng hạt nhân?
Không , nhất là cơ hội đích thấy ô tô hiện đại, để tự cảm nhận sự chênh lệch.
Mình mới thể sửa chữa chiếc Huawei m18 trong tay.
Ngoài dụng cụ ô tô, Thẩm Quả Quả còn tìm một đồ cổ.
Ví dụ như máy khâu, bàn chải đánh răng điện, ghế mát xa hỏng hóc, v. v. , cũng như đủ loại đồ sứ .
những thứ đó đều quan trọng, mặc dù Trương Kinh Hằng thấy gì thích thì lấy, nhưng cô thể thực sự lấy quá nhiều .
"Được , Trương gia chủ, những thứ ."
Thẩm Quả Quả chỉ những món đồ chọn: " ông thiếu tiền , thế , tặng ông một suất ăn miễn phí trăm năm tại cửa hàng đồ ăn Quả Quả." "Trong vòng một trăm năm, chỉ cần Trương gia mua thức ăn, tất cả đều miễn phí."
Trương gia nguyên tắc riêng, dù cho ngày nào cũng đến cửa hàng đồ ăn ngon Quả Quả tiêu tiền, thì họ cũng đủ sức.
thứ Thẩm Quả Quả tặng, là phận, là sự công nhận và vinh dự duy nhất.
Tương đương với siêu siêu SVIp của kiếp .
Là tượng trưng của phận đặc biệt.
Trương Kinh Hằng vui vẻ chấp nhận tấm lòng : "Như , ."
Hai rời khỏi Trương gia, thì thấy Ô Vi vội vã chạy về, nhất quyết mời Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào khắp nơi trong thành xem thử.
"Quả Quả, Lương Thủy Thành cũng tâm huyết và sự nghiệp của cô, cô hãy xem thử, về mặt xây dựng thì cần cải tiến như thế nào."
Ô Vi là thật lòng cầu thị.
Thẩm Quả Quả nhướng mày, xem thì xem.
Đây cũng là đầu tiên Thẩm Quả Quả thấy cảnh Lương Thủy Thành.
Từ bắc xuống nam.
"Đầu tiên, dân của Lương Thủy Thành, Nam thành tập trung quá đông dân, hai cách, hoặc là thu hẹp diện tích Bắc thành, nhưng đoán các gia tộc sẽ đồng ý."