"Đại nhân,  tin rằng đầu bếp Quả Quả và đội trưởng Hoắc đối với Phong Thổ Thành  là một lòng trung thành, nhưng hiện tại thuế của căn cứ quá phụ thuộc  họ,    ..."
Sự lo lắng của Thủy đại nhân là bình thường.
Trong quá khứ, Phong Thổ Thành trải qua nhiều năm như , vẫn luôn dựa  thế gia, kết quả thì ?
Quyền lực của thế gia gần như vượt  cả thành chủ, bất kỳ chính sách nào của thành chủ  lợi cho sự phát triển của Phong Thổ Thành đều  khó thực hiện.
Tề Đông Phương và Hầu tộc trưởng đều khựng  một chút.
Hầu tộc trưởng thăm dò mở lời: "Đứa trẻ Thẩm Quả Quả đó, nếu mang so với thế gia... cũng  giống lắm."
Nói  ông  liếc  Tê Đông Phương.
Ô Vi im lặng  , lúc  chính là lúc kiểm tra độ nhạy bén chính trị, nếu Ô Vi cũng    cho Thẩm Quả Quả, e rằng sẽ phản tác dụng.
Tề Đông Phương trầm ngâm chìm  suy tư.
"Cặp vợ chồng Thẩm Quả Quả đó,  giống những  khác, ít nhất hiện tại  cho thấy  bất kỳ tham vọng nào."
"Chỉ cần  động đến  nhà cô ,  chuyện đều dễ , ít nhất hiện tại là như , tất nhiên,  thứ đều  thể  đổi."
Nghe Tề Đông Phương  , Ô Vi mới yên tâm.
Ô Vi tiến lên một bước,  cúi chào: "Đại nhân, ngài  tin  con mắt   của ."
Ơ...
Lần  đến lượt Hầu tộc trưởng và Thủy đại nhân khựng , thâm giơ ngón tay cái cho Ô Vi, về khoản nịnh hót, bọn họ tự thấy bản   thể sánh bằng.
Thủy đại nhân thấy  thái độ hài lòng của thành chủ thì yên tâm hơn nhiều.
Ông  tiếp tục trình bày tình hình tài chính của Phong Thổ Thành.
Lúc , một vệ binh robot   báo cáo,  là viện trưởng Sơn Dược đến,  chuyện gấp.
"Mời viện trưởng ."
Viện trưởng Sơn Dược    ngoài,  chuyện gì ở đây   đều  thể .
Viện trưởng Sơn Dược cầm trong tay một chiếc hộp sắt nhỏ, để vệ binh robot của  ở bên ngoài, vẻ mặt vui mừng bước .
"Thành chủ đại nhân!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-tan-the-lam-nong-song-qua-ngay/chuong-674.html.]
"Ha ha, viện trưởng,  chuyện gì mà vui thế, mau  xuống."
Tê Đông Phương  hỏi.
"Không  ,      đại nhân!"
Viện trưởng Sơn Dược  một vòng, gật đầu với những  khác, đều là  nhà,  thì  thể  chuyện .
Ông  cẩn thận đặt chiếc hộp sắt lên bàn, từ bên trong lấy  một ống thủy tinh nhỏ.
Bên trong ống thủy tinh là chất lỏng màu xanh lá cây.
"Đại nhân, ngài còn nhớ chuyện đội trưởng Chu, Mã Văn Tài và đội Cao Nhị Phu đột phá thăng cấp liên tiếp ?"
"Nhớ chứ,  thế?" Tê Đông Phương tò mò hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sơn Dược vẻ mặt bí ẩn: 'Lần  khi họ xuất viện,   lấy mẫu m.á.u của họ."
"So sánh từng dữ liệu một với những  khác,  phát hiện kinh ngạc... thôi bỏ ,   các ngài cũng  hiểu." Ơ... đừng mà, ngài cứ  tiếp 
Tề Đông Phương cau mày  hài lòng: "Viện trưởng!"
"He he,   thẳng kết luận luôn,  phát hiện trong m.á.u của mấy  đó đều  nhiều thứ hơn  khác, hẳn là một loại chất dinh dưỡng đặc biệt."
" cứ suy nghĩ mãi, tại  bọn họ   nhiều thứ ."
"Sau đó,  thực sự phát hiện  điều kỳ lạ."
"  chiết xuất các nguyên liệu trong cửa hàng đồ ăn của Quả Quả, tìm thấy chất tương tự như trong m.á.u của họ."
"Hả?"
Ý là ?
Tề Đông Phương và những  khác đầy mặt dấu chấm hỏi.
Sơn Dược vung tay: "Nói  các ngài cũng  hiểu, tóm   kết luận là,   chiết xuất  một thứ từ m.á.u của họ và từ nguyên liệu trong cửa hàng đồ ăn của Quả Quả."
"Thứ   thể giúp tăng tốc độ thăng cấp của chiến sĩ."
"Cái gì?"
Tề Đông Phương và những  khác lập tức bật khỏi ghế,  viện trưởng Sơn Dược với vẻ  thể tin nổi: "Viện trưởng, ông  đùa chứ?"
Sơn Dược vuốt chòm râu dài của : "Ngài thấy  giống   đùa về chuyện  ?”