"Con ... lịch sử dài như ?"
" , đặc biệt là nên văn minh Hoa Hạ, xem, đến tận bây giờ vẫn đứt đoạn, chỉ cần Vạn Lý Trường Thành còn đó thì nó vẫn còn tiếp tục."
"Cái thì hiểu, chỉ là ngờ Trái Đất như thế ."
Hoắc Đào cảm khái.
Hai tựa .
Một lúc lâu , Thẩm Quả Quả khẽ mở miệng: "Anh hỏi em, tại em những điều ?"
Hoắc Đào ôm cô chặt hơn.
"Quả Quả... Anh thế nào."
"Anh... Em mãi mãi là Quả Quả của , yêu."
Hoắc Đào vốn là vụng về, lúc chỉ một suy nghĩ, vô cùng cho Thẩm Quả Quả cảm nhận của .
Quả Quả đến từ ?
Tại Quả Quả những chuyện ?
Tất cả những điều đều quan trọng, quan trọng là ở bên Quả Quả của , cùng đối mặt với chuyện.
Thẩm Quả Quả luôn cảm nhận bàn tay to lớn đang điều khiển phận của cô, lúc đầu cô hoảng sợ.
Đặc biệt là cô sống hai kiếp , thể tin thứ .
đến bây giờ, cô cảm giác phận của , thì nên do định đoạt.
Cô nhất định nắm vận mệnh trong tay . Cô ôm Hoắc Đào chặt hơn.
WALL-E chống cằm xa, màn hình đầy vẻ ghen tị, nó nhớ Eva .
Ting ting.
Chiếc vòng tay của Thẩm Quả Quả đúng lúc reo lên, Thẩm Quả Quả đẩy Hoắc Đào , cầm lên xem.
Là tin nhắn của Quỷ Phục: "Ngạo Bạch chuyện với cô."
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước đây ở bên bờ sông Hoàng Hà, Ngạo Bạch vẫn còn là A Bạch, khi mua bè thêm phương thức liên lạc của Quỷ Phục.
Không ngờ Ngạo Bạch lúc chủ động tìm đến Thẩm Quả Quả.
"Cô gì?"
"Cô chỉ gặp cô."
"Nói với cô , đợi cô ở trong rừng cách phía tây Hoang Nguyên mười dặm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-tan-the-lam-nong-song-qua-ngay/chuong-723.html.]
"Được."
Không thể gửi phương thức liên lạc qua vòng tay, chỉ thể thêm khi đối mặt.
Cô đột nhiên nghĩ đến, cái lão thợ máy nhà họ Lam tên gì nhỉ? Không chức năng mới của vòng tay ông nghiên cứu đến ...
"Đi thôi, gặp tiểu thư nhà họ Ngạo ."
Hoắc Đào và WALL-E nhanh chóng thu dọn lều trại, chậm rãi về phía địa điểm hẹn.
Khi họ đến nơi, Ngạo Bạch cải trang thành nam đợi sẵn ở đó.
Đây là một khu rừng, bên trong là cây liễu biến dị.
Cây liễu biến dị cao lắm nhưng hoa liễu to bằng nắm tay.
Trên mặt đất trải một lớp hoa liễu rơi rụng, như một cái chăn bông cỡ lớn.
cũng vì , nơi ít và dị thú lui tới, môi trường an .
Bên cạnh còn tên đàn ông lực lưỡng mà họ gặp ở bờ sông Hoàng Hà. Thấy Thẩm Quả Quả, Ngạo Bạch chớp chớp đôi mắt to.
Trước đây Thẩm Quả Quả cũng tỉnh mắt, nhận là con gái.
"Cô Ngạo."
"Hihi, Bách Hương, đội trưởng Hoắc."
Ngạo Bạch vẫn giữ vẻ hoạt bát như .
"Bây giờ là cấp của cha cô, dám nhận lời xưng hô khách sáo như của cô Ngạo." Thẩm Quả Quả thử thăm dò.
Ngạo Bạch thu nụ , lạnh một tiếng: "Hừ, cô đang thử đúng ?"
" từng thấy bản lĩnh của các , tin các chỉ đơn thuần là với cha ."
"..."
Ngạo Bạch cắn môi.
" thể tin tưởng các chứ?"
Thẩm Quả Quả cô : "Cô đến đây , bây giờ mới nghĩ đến vấn đề , muộn ?"
"Ha ha, đúng là như ." Ngạo Bạch khổ.
"Nói thẳng thì... nhờ hai giúp một việc, nếu việc thành thì nhà họ Ngạo sẽ là của các ."
Ngạo Bạch liều mạng , cô tin trực giác của , đây là cơ hội nhất của cô .
Bỏ lỡ thì sẽ còn nữa.
Thẩm Quả Quả nhướng mày, liếc bên cạnh Ngạo Bạch: " cần nhà họ Ngạo của cô để gì?"