Cô bắt đầu tìm kiếm nguồn cảm hứng lóe lên đó.
Những  bình thường trong đội của họ, cô, Hầu Thạch, Ông Chủ Lưu, đều  thể chống  bức xạ của vùng hoang vu.
Trên lý thuyết, trở thành chiến sĩ cũng   là   khả năng.
Hơn nữa,  khi Mã Văn Tài trở thành chiến sĩ cao cấp,   còn  một chút sức sáng tạo và trí tưởng tượng.
Chuyện  thể trùng hợp như , trong đó chắc chắn  điều gì đó khác biệt, là thứ mà họ  mà  khác  .
Vậy, đó là thứ gì?
Ánh mắt Thẩm Quả Quả  tiên dừng  ở thùng đất đó,  đó  dừng  ở những nguyên liệu mà cô tự chế biến  đường.
"Giá mà  nhiều mẫu hơn thì ", nghĩ đến cuối cùng, cô  khỏi từ bỏ.
"Mẫu gì?" Hoắc Đào đưa cho cô một cốc nước.
"Em đang nghĩ đến đề nghị   của Hầu Thạch, liệu  bình thường  thể trở thành chiến sĩ ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Anh nghĩ xem, ưu điểm của  bình thường là  một chút trí tưởng tượng và sức sáng tạo, đây cũng là lý do tại  đầu bếp, thợ máy, nhà nông học đều xuất  từ  bình thường."
"Nếu  bình thường trở thành chiến sĩ, liệu họ  thể vẫn giữ  trí tưởng tượng và sức sáng tạo ?”
 là như ! Thẩm Quả Quả vẫn luôn cho rằng, sàng lọc gen để trở thành chiến sĩ.
Chỉ là sự  đổi về sức mạnh và tốc độ, còn  bình thường sở hữu sức sáng tạo và trí tưởng tượng nhưng    bất kỳ sự  đổi ưu thế nào, điều đó thật khó hiểu. Không thể là gen  khóa chứ!
"Chúng  đến căn cứ Hồng Động , thư của chú Lưu gửi cho thành chủ Tề chắc sẽ đến  chúng  một bước."
"Thành chủ Tê mất một đứa con trai lớn như , chắc chắn sẽ nổi giận, chúng  vê muộn vài ngày ."
"Tiện thể kiểm tra tình hình của Mã Tam."
Thẩm Quả Quả suy nghĩ một chút, ngẩng đầu  bầu trời, cả vùng hoang nguyên u ám, theo kinh nghiệm của Thẩm Quả Quả, sợ rằng  sắp  bão .
Dứt khoát quyết định ghé  căn cứ Hồng Động xem thử.
"Được", những  khác đều tỏ ý   ý kiến gì, chỉ  Đại Hoàng  một vòng, kêu lên hai tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-tan-the-lam-nong-song-qua-ngay/chuong-743.html.]
Nó  mâu thuẫn,  theo đội thì  đồ ăn.
Không  theo đội thì chỉ  thể tự  săn nhưng  thể  lang thang  hoang nguyên.
Thẩm Quả Quả bảo WALL-E tìm  cái thùng, lôi  hai khẩu s.ú.n.g  khí năng lượng mặt trời   lắp thiết  định vị cảm ứng  đó.
Rút  hai con chip định vị.
"Mèo nhỏ,  đây."
Meo meo meo.
"Đừng sợ,  đau ."
Tai Mèo nhỏ khá mỏng,   nhiều dây thần kinh, bôi thêm một chút thuốc tê, dùng d.a.o phẫu thuật  khử trùng rạch một đường  bề mặt, nhét một con chip định vị .
Con chip còn  nhét thẳng  vảy  cổ Đại Hoàng.
Sau đó cô lấy  một màn hình điều khiển từ trong thùng.
Màn hình điều khiển hiển thị hai chấm nhỏ màu xanh lá cây,  đó còn ghi chú  cách.
Màn hình điều khiển   bản đồ, chỉ   cách đường thẳng từ chip đến màn hình điều khiển, như  là đủ .
Còn về màn hình điều khiển, tất nhiên là lúc sắp  Thẩm Quả Quả cố ý tìm Tư Mã Thu xin, ban đầu cô  chắc thiết  định vị trong s.ú.n.g là do ai lắp.
Sau đó suy nghĩ kỹ thì hiểu  Hồng Nguyệt Lâu là  của Hồng Thanh Thiết thì  chuyện đều hợp lý.
Biểu cảm của Tư Mã Thu lúc đó   hổ.
Đây vẫn là Thẩm Quả Quả nể mặt họ,  nhắc đến chuyện thiết  định vị  mặt Hồng Thanh Thiết.
Do đó, màn hình điều khiển và thiết  định vị quý giá  đều rơi  tay Thẩm Quả Quả.
Còn Mèo nhỏ và Đại Hoàng, đối với  đội mà , đều là thành viên  thể thiếu, dùng cho chúng là hợp lý.
"Đại Hoàng, đến hoang nguyên  thì tránh xa con  ,  sẽ xem định vị của ."
"Nếu  bắt thì cũng  nghĩ cách bảo vệ mạng sống, đợi chúng  đến cứu ."