"Chú Dương, chú Lưu  chơi  ,  chuyện gì ăn sáng xong  ."
Hai  thì thầm,'Ăn sáng? Lão Dương, cái đứa cháu    còn là đầu bếp ?"
"Còn quá trẻ, lợi hại như  mà còn ở nơi như thế  ?"
Nhận  giọng   lớn, ông chủ Lưu  trừ  Hoắc Đào.
Hoắc Đào mỉm  tỏ vẻ   để tâm.
Trong đầu   một tia sáng,   đoán rằng cô vợ nhỏ của   thể đang  kế hoạch lớn, bất kể là gì,  cũng  phối hợp.
Vừa  lỡ giật  cho nhiều muối quá,  thì thêm chút nước, thêm một khối đậu phụ huyết gà .
Khi huyết chín, cô múc  bát, rửa một nắm lá dâu, cắt thành vụn nhỏ  cho hành lá giải ngấy rắc lên.
"Nào, chú Lưu, chú Dương, hai  nếm thử xem."
Trong nước dùng trong veo  nửa bát khối vuông nhỏ màu nâu đỏ, bên  rắc một lớp vụn xanh.
Trông cũng khá  mắt.
Ông chủ Lưu bán tín bán nghi dùng thìa nhỏ múc một miếng huyết gà cho  miệng,   miệng  tan, mềm mịn.
Đây là mùi vị gì thế?
Ông  ăn quá nhanh nên  cảm nhận , ăn thêm một miếng nữa.
Thẩm Quả Quả  tươi  ông  ăn gần hết nửa bát.
Dương Minh cũng chuyên tâm thưởng thức bữa sáng,  khi quen Thẩm Quả Quả, một tháng ông chỉ ăn thịt hai , mới mấy ngày nay, ông  ăn liền mấy bữa.
Hoắc Đào từ tốn ăn từng miếng nhỏ. Anh  ăn   hai   mà thầm đắc ý, đây là do chính tay vợ  nấu,   mà  ngon !
Ăn hết một bát lớn đậu phụ huyết gà nóng hổi, trán   lấm tấm mồ hôi.
Ông chủ Lưu thậm chí còn cảm thấy   tràn đầy sức lực, bây giờ về nhà đánh một trận lớn chắc  thành vấn đề.
Trong lòng càng quyết tâm, hôm nay nhất định  mang loại thuốc mạnh  vê.
"Quả Quả, chú và chú Dương cũng là bạn  nhiều năm, chú vẫn luôn  một nỗi băn khoăn..."
Để ông   với một cô gái trẻ như hoa rằng   , thật sự quá khó mở lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-tan-the-lam-nong-song-qua-ngay/chuong-79.html.]
Kiếp  Thẩm Quả Quả và bạn  trò chuyện, luôn thoải mái   tất tần tật  thứ.
Ông chủ Lưu  mở miệng, cô  hiểu ngay.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chú Lưu, chú  hỏi về món yêu hoa hôm qua  ?"
Dùng biểu cảm vô tội nhất,   những lời khó mở lời nhất.
Vẻ mặt thản nhiên của cô khiến hai  đàn ông cảm thấy  thật biến thái, thật đê tiện.
 điều  cũng cho ông chủ Lưu can đảm mở lời, ông  thở dài,' , chú   khám nhiều bác sĩ, bác sĩ đều    vấn đề gì, nhưng vẫn  thấy đỡ."
Những bác sĩ ở đây, hẳn là đều dùng y học phương Tây, thậm chí còn là phiên bản khiếm khuyết.
Bổ thận  dùng y học cổ truyền,  bồi bổ cơ thể.
Thẩm Quả Quả   hai lời,  dậy bắc nồi lên bếp, lấy hai nắm "yêu hoa" trực tiếp cho  nồi dầu sôi, một mùi thơm đặc biệt lan tỏa.
Năm phút , hai bát hoa yêu chiên   lò. "Phần  là của chú Lưu, phần  là của chú Dương."
Thẩm Quả Quả đẩy bát lớn về phía ông chủ Lưu, đẩy bát nhỏ về phía Dương Minh.
"Bây giờ chú  thể ăn ?"
Ông chủ Lưu nóng lòng hỏi.
"Có thể ạ."
Thẩm Quả Quả bắt đầu phổ cập kiến thức,'Nguyên liệu  bồi bổ cơ thể,  gây hại cho cơ thể, chú trọng  hiệu quả lâu dài, vẫn khác với mấy loại thuốc mạnh hại ."
Nghe , ông chủ Lưu càng thêm phấn khích.
Một miếng  miệng một miếng giòn tan.
Phải  rằng, ăn hết một bát đậu phụ huyết gà, vốn  nóng hổi, giờ  thêm tác dụng của thận lợn biến dị ,   ông chủ Lưu tràn đầy sinh lực.
Vơ sạch chậu lớn đựng thận lợn  mặt đất,/'Số thận của thú ô kim còn  chú đều lấy hết, Quả Quả, con cũng đừng khách sáo, cứ  giá, chú  tiền."
Dương Minh  chịu,'Này, lão Lưu,  ông   thế chứ?"
"Quả Quả, cũng để  cho chú một ít chứt"
Thẩm Quả Quả chỉ chờ câu   của họ,'Lần   cần trả tiền, nhưng cháu cân chú Dương và chú Lưu giúp cháu một việc."