Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ngược  bản    bây giờ  trắng tay, chỉ còn cách dựa  cô  để  tiếp tế, bằng  thì   xoay sở   để sống qua ngày.
Trương Giai  Giang Quang Vĩ dịu dàng an ủi, trong lòng cô  lập tức nguôi ngoai phần nào.
Đang định thủ thỉ thêm đôi lời với Giang Quang Vĩ thì  thấy một tiếng trầm trồ kinh ngạc vang lên: “Kìa! Cô gái  là ai ? Cũng là thanh niên trí thức như chúng  ? Trông trắng trẻo quá chừng,   đến thế! Nhìn cô  nhỏ hơn chúng  nhiều, bé thế   về nông thôn  ?”
Cả đám  lập tức nhao nhao bàn tán. Ngay cả những nam sinh đang xếp hàng phía  cũng nhao nhao ngó đầu  về phía .
Phương Tri Ý theo Bùi Từ đến bãi đỗ xe,  lúc gặp cô Đào và vài  khác cũng đang tiến tới xe để chuẩn  lên đường: “Cô Đào ơi,    mua sắm xong cả  ạ?”
Đào Quế Vân thấy Phương Tri Ý vội : “Dương Dương con bé, may quá con đến đúng lúc đấy! Cô còn định nếu con đến muộn quá sẽ giữ riêng một chỗ cho con đó.”
Phương Tri Ý    còn giữ chỗ cho  thì ngại ngùng đáp: "Cô Đào, về con sẽ   xe  nữa  ạ." Cô chỉ tay về phía Bùi Từ: "Con  xe ."
Đào Quế Vân  qua, thấy Bùi Từ ở bên đó thì  họ sẽ lái xe riêng, liền mỉm  : "Không ,  cô cứ lên  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-107.html.]
Phương Tri Ý nghĩ  xe bên  ngoài một đống vật liệu  chở về còn  một chỗ trống, cô liền hỏi: "Cô ơi,  là cô  cùng chúng con luôn  ạ?" Cô Đào đối xử với cô  , buổi sáng giúp cô giữ chỗ,  xe cũng luôn che chở cho cô, lúc về còn nghĩ đến việc giữ chỗ.
Mèo Dịch Truyện
Vừa  Bùi Từ cũng  dù  cũng còn một chỗ, nếu   quen thì  thể gọi  cùng,  gọi cô Đào là hợp lý   ?
Đào Quế Vân  Phương Tri Ý mời ,  cô gái nhỏ   lòng  ơn, chỉ là bà   thích  xe con vì dễ  say, ngược  loại xe lớn chen chúc  như thế  bà   say chút nào. Bà vội : "Không cần , cô thích  xe  hơn, với   cô Lưu  cùng cho  bạn."
Phương Tri Ý thấy bà  thực sự    thì đành thôi, nhưng cuối cùng vẫn giúp cô Đào kéo mấy món đồ  mua  . Như , cô Đào  xe một   cần bận tâm đến đồ đạc thì sẽ thoải mái hơn.
Những thanh niên trí thức  đều  quen Phương Tri Ý, ban đầu còn tưởng cô cũng là một  trong  họ, nào ngờ cô   lên chiếc xe jeep con con bên cạnh chiếc xe tải lớn, lập tức  chút bất mãn. Đặc biệt là Trương Giai, cô  liền lớn tiếng kêu ca: "Sao cô     xe nhỏ? Mọi  đều là thanh niên trí thức cả, cô  dựa   mà  hưởng ưu ái riêng?"
Những  nhà quân nhân  lên xe   đó,  Trương Giai   thì đều  về phía cô . Đào Quế Vân  chút  vui : "Vị thanh niên trí thức , cô  ai  hưởng ưu ái đặc biệt ? Cô   cô gái đó là ai ? Anh trai cô  là sĩ quan ở căn cứ của chúng , là  hùng chiến đấu,   tặng huân chương hạng nhất. Đừng  cô  chỉ  cùng  trai, cho dù cô   một  thì cô  cũng   ghế phụ lái  chiếc xe !"
Anh trai  khác  liều mạng đổi lấy huân chương cao quý, chỉ  xe một đoạn đường thì   gọi là hưởng ưu ái đặc biệt?
Đào Quế Vân là quân nhân,  càng là  của quân nhân, chồng con bà  canh giữ nơi đây hơn mười năm trời, ngày nào cũng dùng mạng sống để bảo vệ từng tấc đất , lẽ nào quân nhân  xe một chút  là hưởng đặc quyền? Đây   là bôi nhọ danh dự  khác ?