Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lần  bà về   sức khỏe Phương Tri Ý   hẳn, liền trao đổi với chồng: "Hay là nhân mùa đông  thu xếp chuyện riêng cho Tri Thư luôn ? Để Đoan Ngọc dù ở xa cũng  còn  bận lòng."
Những năm , thằng bé Tri Thư đó tuy lúc nào cũng lấy cớ công việc bận rộn mà từ chối, nhưng vợ chồng họ cũng  ngoài lý do  còn  nguyên nhân là vì Dương Dương. Hiện giờ Dương Dương  khỏe , cháu nó  hiếu thuận, nếu  trai vẫn cứ   tin vui gì thì trong lòng cũng  đành lòng."
"Bên em  cô gái nào thích hợp ? Nếu  thì  sẽ   chuyện với Tri Thư. Cứ mãi thế  thì  , hơn nữa Dương Dương cũng  đến tuổi, trong nhà vẫn nên  chị dâu bầu bạn mới  lẽ, cô bé cũng lớn dần , lỡ  chuyện gì  tiện giãi bày với  lớn thì  tỏ cùng ai?"
"Quả thực  một . Cô gái đó năm ngoái đến bệnh viện,  đây là y sĩ quân y Sư đoàn 74, vì công việc bận rộn mà  chần chừ hai năm, năm nay cô  27 tuổi ." Thư Nhụy Chi đáp.
"Được. Em  hỏi ý cô gái đó,  cũng  chuyện với Tri Thư một tiếng." Thái Thiệu Hoài tính tình nóng nảy,  xong liền  phắt dậy chuẩn   tìm Phương Tri Thư.
Thư Nhụy Chi thấy chồng  vội vàng như , thực   để ông  ngày mai hãy , nhưng nghĩ đến tuổi tác của Tri Thư cũng  còn trẻ nữa, chuyện  sớm an bài cũng , nên bà  ngăn cản.
Thái Thiệu Hoài  bước  khỏi cửa thì thấy con gái  đang  nép ngoài cửa. "Văn Quân,  con   nhà?"
"Bố  tìm  Tri Thư đấy ạ?"
Thái Thiệu Hoài định hỏi  con gái , đột nhiên ngẩng đầu  con gái chăm chú một lúc lâu mới hỏi: "Văn Quân, con...?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-130.html.]
Đôi tay buông thõng bên hông khẽ siết   buông, Thái Văn Quân hít sâu một ,  khẽ: "Bố, bố  thể giúp con một chuyện  ạ? Con  ngỏ ý   gặp mặt với  Tri Thư."
Mèo Dịch Truyện
Thái Thiệu Hoài:… Ông     thể ngờ con gái   thầm mến Phương Tri Thư, rõ ràng hai  chẳng mấy khi trò chuyện. Sau khi  chuyện, ông    chút tự trách,   cha mà  hồ đồ đến mức  hề   lòng  con gái ."
"Văn Quân, Tri Thư là   chủ kiến,  chẳng  kẻ xu thời nịnh thế. Chuyện  bố chỉ  thể gợi chuyện, nếu nó  đồng ý thì chúng  cũng chẳng thể ép duyên."
"Bố, con hiểu mà."
Thái Thiệu Hoài  gương mặt kiên quyết của con gái như ,   khỏi thấy nóng ruột. Giống như Phương Tri Thư vẫn luôn từ chối, lỡ   nó  từ chối, con gái    sẽ buồn lòng lắm ?"
" con gái của bố cũng  thể để chịu thiệt. Nếu Phương Tri Thư  đồng ý, thì chúng  cũng  cần quá buồn lòng. Văn Quân của chúng   như , chắc chắn  thể tìm   hiểu chuyện, thương yêu con."
Thái Văn Quân   thì  đáp nhẹ nhàng: "Bố, con  mềm lòng đến thế ." Mặc dù cô  thầm thích  Tri Thư nhiều năm, nhưng cô cũng   kiểu  cố chấp giành lấy  thứ. Cô  tình cảm  thể gượng ép, tình cảm  trao   chắc   hồi đáp vẹn tròn.
Nếu   thích cũng thích , cô đương nhiên sẽ vui như mở cờ. Còn nếu    thích, thì cuộc đời cô  chỉ  mỗi chuyện tình yêu."
"Được." Thái Thiệu Hoài gật đầu đồng ý với nguyện vọng của con gái.