Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
  cái vẻ hớn hở của Phương Tri Lễ,    nheo nheo mắt : “Dốc hết sức thì  cần... nhưng  vẫn  một điều kiện nhỏ.”
“Điều kiện gì  cũng đồng ý, chỉ cần  giúp!” Phương Tri Lễ  chút do dự .
Bùi Từ  , lập tức vui vẻ  mặt, đôi mắt đa tình long lanh ánh . Anh  vốn dĩ   khuôn mặt  trai, ngũ quan hài hòa,  còn  thừa hưởng đôi mắt đa tình từ . Mặc dù bình thường  nuôi nấng cộc cằn, nhưng chỉ cần    một cái là lập tức lộ  vẻ  trai hút hồn. Cũng chính cái vẻ  trai   khiến Phương Tri Lễ quên béng mất     của  xưa nay vốn  từng  chuyện lỗ vốn bao giờ.
“Lát nữa  sân huấn luyện hét to một tiếng rằng: ‘Anh Bùi ơi,  bay thực chiến   thực sự  bằng ,    mãi mãi là tiểu  của Bùi Từ!’”
Bùi Từ nhỏ hơn Phương Tri Lễ hai tháng, nhưng hai  họ  lượt là đội trưởng Trung đội bay  Một và Trung đội bay  Ba. Ngày thường thi đấu và so tài  ít, cái m.á.u hiếu thắng của đàn ông thì nào  chút nào là ít ỏi , cho dù là bạn bè cùng học thì cũng chẳng ai phục ai.
Ai đời  cam tâm  tiểu  chứ?
Phương Tri Lễ sửng sốt mất một lát. Anh   Bùi Từ tuyệt đối sẽ   lành đến , mặc dù  phần nhục nhã thật, nhưng vì em gái,   cũng đành liều một phen: “Chỉ cần  đồng ý giúp ,  xin  theo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-15.html.]
Bùi Từ cũng hài lòng, giơ tay  bắt lấy tay Phương Tri Lễ: “Yên tâm ,  nhất định sẽ đưa em gái của chúng  về bình an vô sự.”
Tên khốn ! Ai là em gái của  chứ? Đồ    hổ! Phương Tri Lễ hừ lạnh trong lòng, nhưng vì  việc cần nhờ  ,   vẫn  nén giận mà ngoan ngoãn gật đầu.
Kết quả là  khi Phương Tri Lễ thừa nhận  là tiểu  của Bùi Từ xong,   mới vỡ lẽ  rằng một trung đội của Bùi Từ đều  đến Thành Đô,  còn  một đồng chí chủ nhiệm dẫn đường  cùng. Căn bản chẳng  là Bùi Từ cố tình giúp   đón em gái gì sất. Nếu  ,    nhờ đồng chí chủ nhiệm dẫn đường giúp đỡ !
Mèo Dịch Truyện
Thế nhưng,    hét lớn một tiếng ‘ Bùi’  sân huấn luyện mất ! Nhớ  cái tiếng ‘ Bùi’ nhục nhã mà   lỡ miệng gọi,   nghiến răng nghiến lợi, thầm thề,   nhất định  bắt Bùi Từ  tiểu  cho  cả đời!
     ngờ rằng, chính cái ý nghĩ  của  về   khiến   đánh mất một cô em gái quý hóa. Đến nỗi,     chỉ  tóm lấy cái tên Bùi Từ đáng ghét  mà đánh cho một trận thừa sống thiếu chết.
Chuyến tàu hỏa từ Nam Thành đến Thành Đô xuất phát  xế chiều. Để thuận tiện cho con gái di chuyển, Lý Đoan Ngọc  sắm sửa quá nhiều hành lý, chỉ gói ghém theo tiền bạc, tem phiếu và một vài món đồ vật  giá trị, cùng hai bộ quần áo tươm tất để .
Khi Phương Tuấn Khanh và Lý Đoan Ngọc đưa con gái rượu đến nhà ga, tàu còn một tiếng nữa mới cập bến. Lúc ,  sân ga  chen chúc  chật kín , phòng đợi cạnh đó cũng  còn một chỗ trống nào.