Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Đó mới là lý do chính mà Bùi Từ và Phương Tri Lễ  mặt ở đây. Cả hai đều  Dương Dương  lập công lớn đến mức nào. Ban đầu, họ  nhân cơ hội đồng ý  viện nghiên cứu để đưa  yêu cầu .
Dương Dương  thể  rõ, nhưng Bùi Từ thừa hiểu tầm ảnh hưởng của Viện trưởng Trương. Chỉ cần ông  mở lời, và các viện trưởng của những viện nghiên cứu lớn cùng  một lá thư, vấn đề của nhà họ Phương lập tức  thể  giải quyết triệt để. Đây là một cơ hội ngàn vàng,    cô bé bỏ lỡ, và tất nhiên, đây cũng là thành quả em  xứng đáng nhận .
Thế mà giờ đây     thể gặp mặt Viện trưởng Trương. Bảo  họ  tức giận cho !
Thái Hoài Thiệu khẽ hừ lạnh,  ngờ hai thằng nhóc    suy nghĩ trùng khớp với . Mặc dù ông  giải quyết xong  chuyện từ , nhưng nghĩ đến việc  hai đứa nhóc  hiểu lầm vẫn thấy khó chịu. Ông cố ý  tiếp lời,   đó chất vấn: "Vậy Trung đội trưởng Phương đây,  chăng vì chuyện gia đình mà ảnh hưởng đến tâm trạng huấn luyện, nên  nào cũng chỉ  thứ hai?"
Phương Tri Lễ  ngờ khi nhắc đến chuyện của em gái  kéo luôn cả  . Anh liền  nghiêm tắp, bày tỏ thái độ rõ ràng: "Báo cáo thủ trưởng,   hề  ảnh hưởng. Việc  thứ hai là do kỹ thuật của   bằng  khác." Lúc ,   cũng chẳng dám cứng đầu nữa, chỉ  thể thẳng thắn thừa nhận  thực sự  thể sánh bằng Bùi Từ.
Thái Hoài Thiệu, một thủ trưởng lão luyện, tính   tinh ranh mấy chục năm , việc "bắt nạt" hai đứa nhóc  mặt  thì chẳng đáng là gì. "Bây giờ mới nhận  kỹ thuật  bằng  khác ? Kỹ thuật  bằng thì lo mà luyện tập cho  ! Cả ngày đầu óc như  mây, còn đòi chăm sóc  cho em gái? Chăm sóc kiểu gì? Chăm sóc bằng mồm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-161.html.]
Vừa mắng Phương Tri Lễ xong, ông lập tức  sang Bùi Từ, chất vấn: "Đừng tưởng thành tích  đầu là oai lắm! Nói năng  việc mà  dùng não ? Viện trưởng Trương là  thế nào mà  đưa  yêu cầu gì thì đưa? Huống hồ tư tưởng giác ngộ của   vấn đề nghiêm trọng! Chuyện lớn lao vì nước vì dân mà các   coi như trò đùa để  điều kiện ư? Nếu chuyện  truyền  ngoài,  Thái Hoài Thiệu còn mặt mũi nào  ai nữa? Đây là những binh lính do chính tay  đào tạo  đó ?!"
Một tràng huấn thị tới tấp khiến Bùi Từ và Phương Tri Lễ tái mặt,  dám ngẩng đầu đối diện với thủ trưởng. Cả hai chỉ  cúi gằm, trong lòng đầy áy náy.
Trong chuyện , họ quả thực  hành động  chút bốc đồng, nhưng đây là một cơ hội  thể bỏ lỡ.
Thái Hoài Thiệu  hai  giống như gà con mắc mưa, lập tức nguôi giận,  : "Những chuyện các  lo lắng đều   giải quyết. Không chỉ , đây còn là do Viện trưởng Trương đích    cầu xin giúp đỡ giải quyết. Ông  còn dặn dò Dương Dương hãy yên tâm,  khi  chuyện  dàn xếp  thỏa, ông sẽ đích  cùng các kỹ sư cao cấp  uy tín của viện nghiên cứu đến đón em ."
Nghe đến đây, Bùi Từ và Phương Tri Lễ lập tức lộ vẻ mừng rỡ  mặt. Quả thực,  thể phủ nhận đây chính là cách  nhất. Giải quyết chuyện gia đình chỉ là thứ yếu, điều quan trọng nhất chính là thái độ của Viện trưởng Trương.
Mèo Dịch Truyện
Dương Dương tuy tài giỏi, nhưng dù  vẫn còn trẻ. Trong viện nghiên cứu,  thể loại trừ khả năng   sẽ thích dùng thâm niên để gây khó dễ. Nếu Viện trưởng Trương đặc biệt đích  đến  thứ hai để đón , thái độ đó tự nhiên sẽ định hình cái  và cách đối xử của   đối với Dương Dương  .