Bùi Từ   chọc ,   mắng một câu: "Em đúng là sói mắt trắng." Anh vì cô mà  quản ngại khó khăn, tranh thủ từng giây phút nghỉ ngơi giữa giờ huấn luyện, khiến cả đại đội  "than trời",  mà trong mắt cô, tất cả chỉ là vì  "rảnh rỗi".
Nghe lời  quả thực tức đến phát điên. Bùi Từ nghĩ may mà  còn trẻ, nếu  sớm muộn gì cũng tức mà c.h.ế.t mất thôi.
"Chẳng lẽ   ?" Phương Tri Ý còn cố tình khiêu khích .
Bùi Từ  nổ máy xe,  liếc nhanh Phương Tri Ý, tức đến nỗi    chuyện với cô nữa.
Phương Tri Ý thích  nước lấn tới  mặt Bùi Từ,  càng tức, cô càng vui. Nếu  đuôi, lúc  chắc  vểnh tít lên trời : "Bùi Từ,   gì  chứ,   im lặng thế? Không thích  chuyện với em ?"
Cô một khi  nũng thì chẳng khác nào một đứa trẻ con,  đạt  mục đích thì  chịu dừng.
Bùi Từ nghiến răng, nhưng cuối cùng vẫn chịu thua cuộc, nhưng vẫn  mở miệng.
Không  chính là ngầm thừa nhận, đây là Phương Tri Ý tự quy định. Sau đó cô  rướn  sát hơn về phía : "Bùi Từ, dù   cũng rảnh như ,   đều đến đón em  ?"
Mèo Dịch Truyện
"Dương Dương, rốt cuộc là ai  chiều hư em đến mức   hả? Sao mà hư quá ?" Vừa bảo  rảnh,     ngày nào cũng đón, thật sự  thể bắt nạt   đến thế chứ!
"Không   của  ?" Cô gái nhỏ  vẻ hiểu chuyện,  Bùi Từ  xong liền ngẩng cổ bĩu môi: "Em hư hỏng ư? Vậy thì  đừng quan tâm em nữa!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-ca/chuong-182.html.]
Nói đoạn, cô khoanh tay  mặt ,  cảnh vật ngoài cửa sổ vụt qua. Cô  Bùi Từ  bận, bận hơn cả  hai và  cả.
Cô  rõ tại  Bùi Từ bỗng dưng bận rộn đến thế. Năm ngoái,  lâu  khi cô đến viện nghiên cứu,  cùng  hai   Nam Cương thực hiện thử nghiệm ném vũ khí.
Trong suốt thời gian , cả  và  hai đều mất liên lạc   với bên ngoài, chỉ ở  khu thử nghiệm chờ nhiệm vụ bay.
Một tháng , cô mới gặp   và  hai. Nghe  nhiệm vụ ném b.o.m  thất bại, nhưng     như . Ban đầu, theo tiêu chuẩn nhiệm vụ, việc ném b.o.m  thành công, thậm chí cả việc ném b.o.m khẩn cấp cũng thất bại thảm hại.
Trong tình cảnh đó, việc mang theo hàng tấn vũ khí  tính sát thương cực cao trở về mặt đất là điều bất khả thi. Thủ trưởng ở Bắc Kinh  đích   lệnh:  bộ nhân viên mặt đất  rút lui, còn phi công lập tức nhảy dù.
Máy bay và vũ khí  thể nghiên cứu, sản xuất , nhưng phi công tuyệt đối   phép xảy  bất trắc.
Thế nhưng, Bùi Từ vẫn kiên quyết lựa chọn tiếp tục. Anh  cam tâm để công sức nghiên cứu của bao  chỉ đổi lấy một màn khói bụi ô nhiễm.
Anh một  nữa từ chối nhảy dù, quyết định mang theo vũ khí hạ cánh khẩn cấp xuống sân bay. Lần ,   thành công mỹ mãn. Kỹ thuật bay điêu luyện cùng sự bình tĩnh tuyệt vời trong tình huống nguy cấp  giúp  mang về loại vũ khí  chế tạo bằng  bao nhân lực và vật lực khổng lồ.
Chính sự kiên trì đó  mang  cơ hội để các nhà nghiên cứu kiểm tra sự cố, và họ phát hiện  chỉ là thiết  đẩy  chập điện.
Nhờ  , đến năm thứ hai,  bầu trời vùng đất   cuối cùng cũng xuất hiện đám mây hình nấm, báo hiệu một thành công rực rỡ.
Nếu     bình an vô sự mang máy bay chiến đấu và vũ khí trở về,  lẽ đến nay viện nghiên cứu vẫn  thể tìm  nguyên nhân cụ thể khiến việc ném b.o.m  thành công.